Mục lục
[Dịch] Đại Ma Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hàn Thạc không vội vã lập tức rời đi. Ngải Mễ Lệ đã thấy Tắc Tây Lỵ Á cùng mấy thành viên của Ám Mạc đi tới, vẻ mặt có chút thận trọng, tránh hắn một đoạn.

Ngải Mễ Lệ dù sao cũng là con dâu của gia tộc Bối Đặc Lí Kì. Nói lý ra mặc dù cảm tình với Hàn Thạc có tốt thế nào thì cũng không thể để người ngoài biết. Nếu không bất luận là đối với hắn hay với nàng trước mắt mà nói nhất định sẽ dính phải một số phiền toái không cần thiết.


Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây thấy khô lâu pháp trượng trong tay Hàn Thạc liền đối đãi với hắn còn tốt hơn so với lúc đầu. Vô tận năm tháng làm cho lão có tính nhẫn nại phi thường, đứng ở đó vẻ mặt không đổi nhìn đám người Tắc Tây Lỵ Á tới gần.

- Nếu các ngươi thấy những kẻ này làm vướng bận, ta có thể thuận tiện giúp ngươi xử lý, dù sao cũng không tốn của ta nhiều thời gian. - Lúc mấy người Tắc Tây Lỵ Á dè dặt tới gần, Đạt Gia Tây đột nhiên nhếch miệng cười, rất tự nhiên hỏi ý kiến của Hàn Thạc.

Thái độ của Đạt Gia Tây đối với mấy người Tắc Tây Lỵ Á cực kì coi thường. Căn bản là không sợ bọn họ nghe thấy cuộc đối thoại giữa lão và Hàn Thạc. Đối với cấp bán thần như lão mà nói thì mấy người Tắc Tây Lỵ Á không khác gì con kiến hôi, chỉ cần nhẹ nhàng động thủ động cước là có thể tiêu diệt dễ dàng.

Đám người Tắc Tây Lỵ Á vì phát hiện Tích dịch tổ vương cùng Hàn Thạc, Ngải Mễ Lệ hòa hợp với nhau mới dám từ từ tới gần. Bây giờ vừa nghe lão đưa ra đề nghị với hắn như vậy, nàng ta mặt đang cười lập tức biến sắc, không ngừng lùi về phía sau vài bước, sợ hãi nhìn Hàn Thạc.

- Không cần, bọn họ xem như là đồng bọn của ta.
Câu trả lời của Hàn Thạc làm cho Tắc Tây Lỵ Á thở phào, nhận thấy Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây gật đầu lúc hắn nói xong, lúc này mới chậm rãi đi tới bên này. Đầu tiên là quay lại gật đầu với Ngải Mễ Lệ, sau đó nói với Đạt Gia Tây:
- Sinh vật cường đại, ta là người của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, là người đứng đầu phụ trách hành động đối phó địch quốc lần này.

- Đối với điều ngươi nói, ta không có hứng thú.
Không chờ Tắc Tây Lỵ Á nói xong, Đạt Gia Tây không nhịn được ngắt lời, nói với nàng:
- Cô gái loài người nhỏ yếu, đám người dám xâm lấn đều đã chết. Khu vực này bất kể chuyện gì, tất cả do ta làm chủ. Thế giới trong lòng đất không phải là nơi con người các ngươi đặt chân vào, vì ngươi là đồng bọn của hắn, ta không giết ngươi, hy vọng ngươi nhanh chóng rời nơi này.

- Ta….
Tắc Tây Lỵ Á đang định nói cái gì đó. Nhưng đột nhiên Ngải Mễ Lệ chặn lại:
- Được rồi Tắc Tây Lỵ Á muội muội. Ta nghĩ nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành thành công, có thể rời nơi này được rồi. Mặc dù chuyện này không phải do chúng ta làm nhưng từ nay Tử Kinh kỵ sĩ đoàn đã bị gạch tên trên đại lục, chúng ta xem như đã lập công lớn.

Trong khi nói chuyện với Tắc Tây Lỵ Á, Ngải Mễ Lệ cố gắng nháy mắt ra dấu với nàng. Tắc Tây Lỵ Á cũng không phải kẻ ngốc, nhìn ánh mắt của Ngải Mễ Lệ gật đầu, rồi đưa mắt sang Hàn Thạc nói:
- Ta biết chuyện này ngươi tốn rất nhiều công sức. Ta sẽ báo cáo tường tận chuyện này lên trên nhưng cừu hận riêng giữa chúng ta, ta sẽ không để yên.

Nhún vai, Hàn Thạc cười nhạt:
- Tùy ngươi!

Hàn Thạc thật ra không sao cả. Nhưng Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây vừa nghe Tắc Tây Lỵ Á cùng Hàn Thạc có cừu oán. Lúc này liền trợn mắt lên, một cỗ khí tức cường đại như non cao núi thẳm từ thân thể không cao của lão lan ra. Tích dịch tổ vương-tồn tại Bán thần, cho dù không biến hóa thành hình thể khổng lồ nhưng chỉ bằng vào khí thế vẫn bức đám người Tắc Tây Lỵ Á không thở nổi.

- Ta vẫn giúp ngươi giết bọn họ nhé. Xem chừng nàng ta và ngươi có chút cừu hận. Bọn họ không rời được nơi này, sự tình gì cũng có thể do ngươi nói, chẳng phải là xong hết mọi chuyện sao? - Đạt Gia Tây bằng vào khí thế đã áp bức Tắc Tây Lỵ Á không am hiểu chiến đấu đến nỗi cả người khó chịu. Lúc này lão đang cười ha ha nhìn Hàn Thạc đề nghị lại một lần nữa.

Hàn Thạc đối với Tắc Tây Lỵ Á cũng không có hảo cảm gì. Thế nhưng còn chưa tới mức lấy tính mạng của nàng, mặt khác quan hệ giữa Ngải Mễ Lệ và Tắc Tây Lỵ Á rất tốt. Trước mặt Ngải Mễ Lệ, hắn cũng không thể xuống tay.

Bởi vậy, Hàn Thạc lại lắc đầu nói:
- Bọn họ là đồng bọn của ta, mặc dù giữa chúng ta có chút hiểu lầm nhưng không phải địch nhân, thả họ đi thôi.

Đạt Gia Tây thả lỏng khí tức của mình, mấy người Tắc Tây Lỵ Á bắt đầu mới khôi phục hít thở bình thường. Cô nàng lần này không đợi Ngải Mễ Lệ ra hiệu lại mà không nói hai lời, quay đầu bước đi luôn, trước khi đi nàng ta mới quay đầu lại nhìn thoáng qua Hàn Thạc, thấp giọng nói:
- Cám ơn!

Trong lòng Tắc Tây Lỵ Á hiểu được nếu Hàn Thạc không cản trở, Tích dịch tổ vương đã giết Tái Nhĩ Đặc cùng Hắc Ám tinh linh máu chảy thành sông nhất định không ngại phẩy phẩy tay tiêu diệt các nàng. Cho dù Tắc Tây Lỵ Á đối với Hàn Thạc còn có ý kiến, nhưng bây giờ xem như hắn cứu tính mạng nàng, mặc dù trong lòng không muốn cũng phải nói cám ơn.

Nỗi oán hận của Tắc Tây Lỵ Á đối với Hàn Thạc vô tình đã nhạt đi một ít. Sâu trong thâm tâm nàng tràn ngập nghi hoặc, không rõ Hàn Thạc rốt cuộc quan hệ như thế nào với sinh vật cường đại này, tại sao cường đại như Tích dịch tổ vương lại nghe Hàn Thạc nói như thế.

Sau đó trong đầu Tắc Tây Lỵ Á linh quang chợt lóe lên, đột nhiên lại nghĩ đến một việc khác. Trong khi cùng Ngải Mễ Lệ đang rời đi, nàng ta thấy bên cạnh không có người, kéo kéo cánh tay Ngải Mễ Lệ, thấp giọng mờ ám hỏi:
- Tỷ không phải mập mờ gì với cái tên Bố Lai Ân kia chứ?

Trong lòng Ngải Mễ Lệ rối loạn, má không ngừng hồng lên, giả vờ trấn định mắng Tắc Tây Lỵ Á:
- Ngươi nói linh tinh cái gì thế. Ta chỉ cùng Bố Lai Ân hợp tác vài nhiệm vụ, có chút giao tình mà thôi.

- Không đúng sao?
Tắc Tây Lỵ Á nhìn chằm chằm Ngải Mễ Lệ không tha, nghi hoặc nói:
- Bây giờ ta càng nghĩ càng thấy kỳ quái, quan hệ giữa tên Bố Lai Ân ích kỷ kia và ta không hữu hảo. Lần trước khi Tạp Tắc Nhĩ đuổi giết chúng ta, hắn hẳn là không ra tay giúp chúng ta mới đúng. Sau này ta mới phát hiện nguyên nhân là do tỷ tỷ ngươi.

- Lần này cũng là như vậy, thời gian hắn tiến vào thế giới dưới lòng đất, thông qua Khắc Lệ Ti chỉ là để tìm tỷ, đại chiến trước đó hắn cũng chỉ chiếu cố bảo vệ tỷ. Ngay cả khi cái tên Đại tích dịch vừa mới đằng đằng sát khí kia cũng không hề nhằm vào tỷ, ta thấy Bố Lai Ân cũng chả phải người nhân từ gì. Ta vẫn luôn nghĩ đến rốt cuộc là quan hệ gì mới có thể khiến hắn để ý tỷ như vậy, ta nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ cho là hắn yêu tỷ mới có thể làm như vậy. Có phải không Ngải Mễ Lệ tỷ tỷ?

- Không phải. Muội đoán mò gì thế, chỉ là lúc trước hắn còn chưa cường đại được như bây giờ. Ta từng cứu hắn một mạng. Cho nên hắn mới có thể trợ giúp ta như vậy. Muội không nên đoán linh tinh. - Ngải Mễ Lệ cực lực phủ nhận, nàng biết bất cứ như thế nào cũng không thể thừa nhận. Nếu không đối với Hàn Thạc hay đối với bản thân nàng đều không có lợi.

- Ngải Mễ Lệ tỷ tỷ, tỷ tự xét bộ dạng của mình mà xem.Vậy mà còn không thừa nhận? - Đôi mắt Tắc Tây Lỵ Á nhìn chằm chằm Ngải Mễ Lệ đang lộ vẻ kinh ngạc, tay cầm một chiếc gương nhỏ đặt ở trước mặt nàng.

Trong gương là vẻ mặt của Ngải Mễ Lệ đang thẹn đỏ mặt mừng thầm, điều này là do Tắc Tây Lỵ Á nói Hàn Thạc vì yêu nàng mới có thể để ý nàng như thế, Ngải Mễ Lệ lại không kiềm chế được trái tim mình mới biểu lộ ra. Bộ dạng xấu hổ đỏ bừng mặt này của nàng, nếu nói không có quan hệ gì với Hàn Thạc thì sẽ chả ai tin.

Thấy vẻ mặt Tắc Tây Lỵ Á nhận định nàng cùng Hàn Thạc cấu kết, Ngải Mễ Lệ thở dài nói:
- Tắc Tây Lỵ Á muội muội, thật sự mà nói tỷ tỷ đích xác đối với hắn có chút hảo cảm, nhưng muội cũng biết tình huống của ta. Ta là quả phụ của gia tộc Bối Đặc Lí Kì, tuổi tác lại lớn hơn một chút so với hắn. Mặc dù ta có tình nhưng hắn cũng sẽ không để ý tới, thân phận của ta thế nào cũng khiến cho nam nhân không dám loạn tưởng, ai.

Ngải Mễ Lệ liền than vắn thở dài một phen. Tắc Tây Lỵ Á nghe nàng giải thích, lúc này mới hơi giật mình hiểu ra, thầm nghĩ hóa ra là tỷ tỷ mình chỉ là yêu đơn phương Bố Lai Ân a. Nghĩ như vậy xong, Tắc Tây Lỵ Á thấy Ngải Mễ Lệ tựa như thần sắc đau khổ, vội vàng khuyên bảo:
- Ngải Mễ Lệ tỷ tỷ. Muội xem tên Bố Lai Ân này dám chắc không phải người thường.Với thực lực của hắn, không bao lâu nữa là có thể nắm quyền to. Tỷ cũng biết một khi hắn có đủ thực lực, tại Lan Tư Lạc Đặc đế quốc không có sự tình gì là hắn không có khả năng, tỷ yên tâm đi. Đến lúc đó ta còn có ông nội ta, cũng sẽ trợ giúp tỷ.

Tắc Tây Lỵ Á vừa nói như vậy, Ngải Mễ Lệ thật sự cảm động. Nhất là câu cuối cùng càng khiến cho nàng thầm mừng rỡ. Ông nội của Tắc Tây Lỵ Á tại Lan Tư Lạc Đặc đế quốc có thân phận tôn quý. Nếu đến lúc đó nàng cùng Hàn Thạc thật sự quyết tâm đến với nhau. Nếu có lão nhân kia mở miệng nói giúp thì việc này nhất định sẽ thuận lợi rất nhiều.

- Thật không, nếu ta cùng Bố Lai Ân thật sự có thể đến được với nhau. Muội sẽ nhờ ông nội muội giúp ta chứ? - Ngải Mễ Lệ trong lòng vui vẻ, vội vàng hỏi.

- Đương nhiên, ông nội chiều muội nhất, chỉ cần muội nguyện ý trợ giúp tỷ, người cũng nhất định sẽ giúp tỷ. - Tắc Tây Lỵ Á trả lời kiêu ngạo.

- Vậy tỷ tỷ cám ơn muội trước. - Ngải Mễ Lệ hết sức mừng rỡ nói cám ơn với Tắc Tây Lỵ Á.

- Hi hi. Tỷ muội chúng ta không cần khách khí như vậy. Đúng rồi, tỷ thuật lại chuyện lúc trước tỷ cứu tên gia hỏa kiêu căng đó như thế nào, bây giờ đối với chuyện của hắn muội đúng là cảm thấy rất hứng thú! - Tắc Tây Lỵ Á cười khanh khách hỏi dồn Ngải Mễ Lệ.

Sau khi hai nàng dẫn theo thành viên Ám Mạc đi càng lúc càng xa, Hàn Thạc cũng đem toàn bộ vũ khí khải giáp túi tiền đã được khô lâu chiến sĩ sửa sang lại thu vào không gian giới chỉ. Cái không gian giới chỉ của hắn chỉ chứa được một bộ phận, lại nhét đầy không gian giới chỉ của Tái Nhĩ Đặc nữa.

Cuối cùng Hàn Thạc nhớ tới không gian giới chỉ của Hỏa hệ Đại ma đạo sư Mã Tác. Hắn nhờ Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây thuận tiện phá vỡ ma pháp lạc ấn, tiện tay thu được trong đó ba mươi mấy vạn kim tệ. Còn có mấy thứ ma pháp trang bị giá trị không thấp, trong đó trân quý nhất chính là một cái lều kì lạ.

Cái lều thoạt nhìn chỉ có thể chứa hai ba người. Nhưng lúc Hàn Thạc đi vào thì mới phát hiện không gian bên trong to lớn vượt xa tưởng tượng của hắn, chia làm ba tầng với trăm mười phòng lớn nhỏ. Mỗi một phòng đều có trang sức sáng ngời. Còn có cái thảm giá trị xa xỉ.

Lên trên tầng cao nhất còn có mấy phòng thí nghiệm ma pháp, kể cả một số dụng cụ ma pháp cùng một đồ thư quán về Hỏa hệ ma pháp. Thậm chí còn có hai phòng chứa đồ khác, bên trong để một số ma pháp vật phẩm thuộc tính hỏa kỳ dị, xem chừng hẳn là nơi Mã Tác ngày thường thực nghiệm.

Cái lều thoạt nhìn không bắt mắt, vậy mà lại là một bảo vật thuộc Không gian hệ cực kỳ đắt đỏ, diện tích bên trong không nhỏ hơn so với phủ thành chủ tại thành Bố Lôi Đặc Nhĩ của Hàn Thạc. Cái lều thần kỳ này nhất định là do cấp bậc Không gian hệ Thánh ma đạo sư và đại luyện kim thuật hợp tác tạo thành.

Diện tích dung nạp của cái lều này còn lớn hơn nhiều so với không gian giới chỉ. Càng thêm trọng yếu là lúc dã ngoại du lịch, chỉ cần căng cái lều này ra, hoàn toàn có thể chứa được mấy trăm mạo hiểm giả nghỉ lại. Đối với một số dong binh ra ngoài chấp hành nhiệm vụ mà nói, một món bảo vật không gian hệ như vậy giá trị có thể so với thần khí.

- Đồ vật này mặc dù không phải là thần khí gì, nhưng giá trị thực dụng còn lớn hơn thần khí. Nếu ngươi muốn, ít nhất có thể bán được ba mươi vạn kim tệ. - Tích dịch tổ vương sau khi biết tác dụng kỳ diệu của cái lều, nói với Hàn Thạc.

- Vật thần kỳ như thần khí, ta sẽ không bán, để lại cho mình sử dụng . - Hàn Thạc trả lời Tích dịch tổ vương.

Lột hết những thứ trên thi thể Tử Kinh kỵ sĩ và Hắc Ám tinh linh xuống, Hàn Thạc và Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây quay về Hồ Lô sơn, bởi vì Thổ Giáp thi đã mở một địa đạo sâu trong lòng đất, đám tích dịch nhân lúc này toàn bộ đã rời khỏi nơi đó.

- Chân thần vĩ đại của chúng ta đâu? - Hàn Thạc cùng Đạt Gia Tây vừa đến, tích dịch nhân thủ lĩnh có cái đuôi dài nhất, lập tức cấp thiết hỏi hắn.

Chỉ vào Đạt Gia Tây ở phía sau cũng có một cái đuôi giống gã, nhưng lại có tướng mạo của con người, Hàn Thạc cười giải thích:
- Không phải đang ở đây sao?

Tích dịch nhân thủ lĩnh vừa nghe Hàn Thạc nói như vậy có vẻ hơi kinh hãi nhìn Tích dịch tổ vương, đến lúc thấy được khí tức quen thuộc mới khiến bọn gã an tâm cam nguyện thần phục. Lúc này tích dịch nhân thủ lĩnh ra lệnh đám tích dịch nhân toàn bộ hướng Đạt Gia Tây khấu bái, miệng dùng tích dịch tộc ngữ nói liến thoắng cái gì đó.

Biến hóa thành hình người, Tích dịch tổ vương cũng không bị ma pháp trận cổ xưa giam cầm, miệng cũng thốt tích dịch tộc ngữ "Kỉ lí cô lỗ", vui mừng trao đổi với đám hậu bối. Hàn Thạc nghe không hiểu cũng không nói gì, chỉ đứng một bên quan sát.

Thổ Giáp thi dẫn tích dịch nhân từ lòng đất lên, vuốt đầu thô lỗ nhìn đám kia hồi lâu. Đối với Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây nó còn có chút sợ hãi. Nó cảm giác được khí tức trên người Đạt Gia Tây càng cường đại. Không nói một lời đi tới bên cạnh Hàn Thạc, Thổ Giáp thi kéo kéo góc áo hắn, truyền đến một tin tức:
- Còn có chuyện gì không? Không có chuyện gì thì đưa ta trở về!

Hàn Thạc ngẩn ngơ, nhìn Thổ Giáp thi vừa phát ra tin tức. Hắn còn chưa mở miệng, Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây ở bên kia đột nhiên kinh hãi nhìn Thổ Giáp thi, rồi như không thể tin nổi, nói:
- Cương thi chiến sĩ này có phải vừa mới trao đổi với ngươi à?

- Ách...... Ta nghĩ đúng vậy. - Hàn Thạc trả lời. Trong lòng hắn cũng khá kinh ngạc, ngay từ đầu Thổ Giáp thi cũng có thể truyền đạt tin tức với mình, chỉ có điều vốn toàn bộ đều là nó đơn phương nghe và phục tùng mệnh lệnh. Tin tức truyền đạt cũng là báo cáo tình huống chiến đấu một cách đơn giản, không giống như biểu đạt ý nghĩ chủ quan của mình như bây giờ.

Xem chừng, bất tri bất giác Thổ Giáp thi giống như Tiểu Khô Lâu, đang từ từ có được ý thức tự chủ.

Điều này cũng nói lên rằng thực lực Thổ Giáp thi dám chắc cũng từ từ đề cao, nếu không sẽ không thể có ý nghĩ của mình nhanh như vậy.

- Nếu ta không nghe nhầm, hắn muốn chủ động quay lại Vong Linh thời không. Hắn là sinh vật ngươi triệu hoán mà cũng có thể có được ý thức của mình sao? - Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây có thể cảm ứng được tin tức Thổ Giáp thi vừa mới truyền đạt cho Hàn Thạc, không kìm được kinh ngạc nghi hoặc hỏi.

- Hắn không giống như sinh vật bất tử thông thường, ngài cũng thấy hắn có thể lợi dụng lực lượng của đại địa, trong lòng đất có thể tự do di chuyển. Lợi dụng lực lượng đại địa tạo đường đi. Ha ha. Điều này có quan hệ với vũ kĩ ta tu luyện. Ta lợi dụng loại vũ kĩ này có thể thay đổi sinh vật bất tử được triệu hoán. Chẳng những cho bọn chúng trí tuệ cao, còn có thể cho bọn chúng lực lượng càng mạnh, bọn chúng thậm chí còn có năng lực không ngừng tiến hóa.
Không biết vì sao Hàn Thạc đối với Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây cũng có hảo cảm, hắn có thể cảm giác được sự nhiệt tình và tín nhiệm của Tích dịch tổ vương đối với hắn, thầm hiểu được Đạt Gia Tây sẽ không hại hắn. Cho nên mới không giấu giếm trả lời.

- Không thể tưởng tượng được. Không thể tưởng tượng nổi a. Ngay cả chủ nhân của ta cũng không thể làm cho bất tử sinh vật có trí tuệ và lực lượng không ngừng tiến hóa. Xem ra vũ kỹ ngươi tu tập so với tưởng tượng của ta còn thần kỳ hơn. - Đạt Gia Tây cảm thán nói.

- Ta cũng thấy là vũ kỹ ta tu tập vô cùng thần kỳ. Ta tin tưởng lúc ta đột phá lần nữa, nói không chừng có thể có được lực lượng giống ngài. - Hàn Thạc nhớ tới lúc trước Sở Thương Lan tại cảnh giới cửu biến đã có thể chu du mặt trăng, trong lòng hiểu được tới cảnh giới Túng Dục thực lực của hắn nhất định có thể bạo tăng gấp mười gấp trăm lần, cho nên mới tự tin nói.

- Tốt lắm, ta thật sự chờ mong lần gặp mặt tiếp theo với ngươi, nếu ta có thể còn sống, chúng ta nhất định còn có cơ hội gặp lại. Đến lúc đó có lẽ ngươi thực sự trợ giúp được ta. - Đạt Gia Tây vui mừng nói một câu như vậy, sau đó lại liến thoắng một hồi với tích dịch nhân thủ lĩnh kia rồi mới dừng lại.

Sau khi Tích dịch nhân thủ lĩnh nghe Đạt Gia Tây nói xong, cung kính thưa với Hàn Thạc:
- Từ nay về sau tích dịch nhân chúng ta đều sẽ nghe lệnh ngài.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK