• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây đã là nhiệm vụ thứ ba Vương Đại Xuân cướp của ta."

Lý Quan Kỳ đang đứng bên cạnh Lý Thịnh An chậm rãi ngồi xổm xuống, hắn nhìn vào Lý Thịnh An bằng cặp mắt không có chút dao động tình cảm kia và nói: "Ngươi đang oán giận sao?"

Rốt cục trên mặt Lý Thịnh An cũng xuất hiện chút tức giận.

"Đúng vậy! Ta đang oán giận! Dù sao ta cũng không có cái gì cả, oán giận với bằng hữu một chút không được sao!"

Nhưng Lý Quan Kỳ lại không chấp nhận, ngược lại trực tiếp nói: "Không được."

Tên béo hơi sững sờ, sau đó lại nói: "Vì sao!"

Lý Quan Kỳ chậm rãi đứng dậy liếc nhìn hắn ta và nói: "Dựa vào cái gì?"

Lý Thịnh An sững sờ nằm dưới đất, hắn ta không biết tại sao Lý Quan Kỳ lại không cho mình oán giận.

Lý Quan Kỳ tiếp tục nói: "Không phải ngươi luôn muốn làm một người hiền lành dễ bị bắt nạt sao?"

"Ngươi đã muốn làm như vậy thì dựa vào cái gì phải oán giận?"

"Ngươi nên cảm thấy chịu thiệt là phúc phận, người khác đánh gãy răng ngươi cũng phải nuốt vào trong bụng, sau đó tươi cười chào đón!"

"Đây không phải là cách sinh tồn ngươi tự chọn sao?"

"Nếu ngươi đã chọn thì dựa vào cái gì phải oán giận cho người khác nghe?"

Câu từ bình tĩnh giống như từng tiếng sấm nổ vang trong đầu Lý Thịnh An!

Làm cả người hắn ta cứng ngắc, không nói ra được câu nào.

Lý Quan Kỳ đứng dậy đi về hướng Nhiệm Vụ Các và nói: "Nếu ngươi muốn tiếp tục làm người hiền lành thì cứ nằm ở đó, đừng bao giờ đứng lên nữa."

"Tủi nhục đến mấy cũng tự nuốt xuống, yên lặng thừa nhận."

"Nếu ngươi chịu đủ rồi thì đứng lên, dùng nắm đấm đi nói lý với hắn."

"Người có thể giúp ngươi không phải ta, chỉ có chính ngươi thôi."

Sau khi nói xong, Lý Quan Kỳ trực tiếp đã rời đi.

Lý Thịnh An nằm trên mặt đất, sắc mặt liên tục thay đổi mấy lần, cuối cùng yên lặng đứng dậy rời đi.

Mà Lý Quan Kỳ đã nhận được một nhiệm vụ không tệ lắm ở Nhiệm Vụ Các. Đó là điều tra một con ác quỷ xuất hiện ở trấn trên, mức thưởng khá cao, chừng năm mươi điểm tông môn.

Mà tỉ lệ đổi điểm tông môn và linh thạch là 1:2, nói cách khác một nhiệm vụ lên đến chừng trăm viên linh thạch.

Bởi vì trước đó đã thất bại ba lượt nên nhiệm vụ này mới có số điểm cao như vậy.

Chờ Lý Quan Kỳ đi ra khỏi Nhiệm Vụ Các thì bên tai đã dần xuất hiện tiếng ồn ào.

Một tên béo mặt mày đầy máu đang đứng thẳng ở cửa Nhiệm Vụ Các.

Mũi Lý Thịnh An đã gãy, hốc mắt sưng đỏ, môi bị đánh tét vài đường.

Nhưng khi nhìn thấy Lý Quan Kỳ đi ra, hắn ta lại nhếch miệng cười và giơ cao ngọc bài nhiệm vụ trong tay lên.

Khóe miệng Lý Quan Kỳ hơi nhếch lên lộ ra ý cười, vỗ vỗ vai hắn ta.

Sau đó Lý Quan Kỳ lại đi đến Bách Bảo Các một chuyến, dùng điểm tông môn đổi vài lá bùa chú rồi rút kiếm xuống núi.

Mà mục đích của chuyến này là trấn Hưng Vân phía Nam do Đại Hạ kiếm tông quản lý.

Trấn này sống bằng nghề canh cửi, nhuộm vải nhiều thế hệ nên có rất nhiều phường nhuộm.

Gần đây chẳng biết tại sao trong trấn có rất nhiều nam nhân chết oan chết uổng làm lòng người bàng hoàng, cả các thương nhân cũng không dám lui tới. Vì vậy Đại Hạ kiếm tông tiến hành bình xét cấp bậc xong đã công bố nhiệm vụ này.

Đây là lần đầu tiên Lý Quan Kỳ xuống núi làm nhiệm vụ, trong lòng cũng có chút kích động.

Dù sao hắn chưa từng gặp quỷ nên khá tò mò không biết quỷ trông như thế nào, có đúng là không thấy được không chạm vào được giống như dân gian kể lại hay không.


Lý Quan Kỳ không trì hoãn mà đi thẳng đến trấn Hưng Vân kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK