Nhưng đúng lúc này, sắc mặt Lý Quan Kỳ đang đứng trên không trung quay lưng về phía Diệp Phong có chút thay đổi.
Đột nhiên hắn quay đầu lại, nhìn vào một ánh sáng tím cũng có huỳnh quang nhấp nháy tương tự.
Lý Quan Kỳ đang ở trên không bỗng nhiên cởi hộp kiếm sau lưng ra.
Hộp kiếm rơi thẳng từ trên không trung xuống.
Diệp Phong thấy cảnh tượng như vậy, hắn ta không khỏi nhíu mày, nói thầm: “Đây là muốn giảm bớt một chút trọng lượng sao, để gia tăng tốc độ và linh hoạt hơn sao?”
“Nó chỉ là một thanh kiếm... Con mẹ nó!"
Bụp!
Một tiếng nổ thật mạnh đột nhiên vang lên!
Hộp kiếm kia thật sự đã đập nát những viên gạch xanh trên mặt đất!
Thân hình của Lý Quan Kỳ hạ xuống, hai chân hắn đáp vào hộp kiếm kia đột nhiên dùng lực!
CạchI!
Lực rất lớn khiến những phiến đá trên mặt đất vỡ vụn với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé
Ngay sau đó, thậm chí thân ảnh của Lý Quan Kỳ còn xuất hiện như một cái bóng mờ ảo bay thẳng đến một đạo linh quang màu tím khác trên không trung.
Khi linh quang nhận ra, tốc độ của nó lập tức tăng lên, cố gắng thoát khỏi vòng tay của thiếu niên.
Nhưng Lý Quan Kỳ chắc chắn sẽ không cho nó cơ hội này!
Túi trữ vật bên hông hắn lập tức lóe sáng lên, ba viên linh thạch lập tức xuất hiện trong tay Lý Quan Kỳ.
Lúc cổ tay hắn hơi run, ba viên linh thạch lập tức bay ra với tốc độ nhanh hơn!
Ba viên linh thạch khiến linh quang đổi hướng mấy lần trên không trung.
Lý Quan Kỳ đến sau, hắn lợi dụng tình thế bắt lấy linh quang kia.
Nhưng trong quá trình này, thiếu niên vẫn luôn nhíu mày, bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được linh quang này không mạnh.
Thân hình vững vàng hạ xuống, sau đó hắn quơ tay với lấy hộp kiếm đeo lại.
Ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Diệp Phong trợn mắt há mồm.
Dưới chân dùng sức, thân hình thiếu niên như một đám gió nhảy lên đài cao.
Phất tay thu hồi lại tất cả linh thạch, vừa cười vừa nói: “Cảm ơn sự hào phóng của Diệp huynh, ta đúng là không biết xấu hổ”
Lúc này Diệp Phong mới ý thức được, chỉ vào Lý Quan Kỳ hét lớn: "Ngươi... Ngươi ngươi ngươi!"
Vẻ mặt Lý Quan Kỳ vô tội nói: “Ta làm sao?”
Diệp Phong hít sâu vài hơi rồi mới lên tiếng: “Hộp kiếm sau lưng ngươi nặng bao nhiêu?”