• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó hắn ta nhìn Lý Quan Kỳ, cười nói: "Thiên phú của ta chênh lệch với thiên phú của ngươi rất nhiều, hiện tại đã cảm nhận được linh quang thiên địa, đêm nay có lẽ đã có thể dẫn linh quang nhập vào cơ thể.”

Ánh mắt Lý Quân Kỳ liếc nhìn, trong lòng thầm nghĩ.

“Sao tên này lại muốn cạnh tranh cao thấp với hắn mọi lúc mọi nơi vậy?”

“Còn nữa, hắn ta không biết ngày hôm đó ở Thiên Thủy Phong ta đã đột phá đến Luyện Khí tầng một rồi sao?”

Cho nên Lý Quan Kỳ cũng không quen hắn ta, đồng thời cũng gần một trăm khối linh thạch trong túi trữ vật ra, đặt trên mặt đất.

Vẻ mặt hối hận nói: “Ai, ta không thể, bây giờ ta vẫn chưa cảm nhận được linh khí.”

“Vậy chúng ta lấy một trăm khối linh thạch hạ phẩm này làm phần thưởng”

Trong mắt Diệp Phong hiện lên tia giảo hoạt, ra vẻ đau lòng nói: “Ai, vậy chẳng phải là ta lợi dụng ngươi sao?”

“Như vậy, nếu ta thắng thì ta sẽ nhận được một nửa số linh thạch.”

“Nếu ta thua, tất cả một trăm viên linh thạch này sẽ thuộc về ngươi.”

Lý Quan Kỳ nghe vậy, lập tức giả vờ xấu hổ nói: "Làm sao có thể làm như vậy được? Đã nói chúng ta đánh cược...

"Được rồi! Cứ làm như ta nói đi"

Diệp Phong vung tay lên, rất khách khí nói.

Thật tình hắn ta không biết hành động này của mình hoàn toàn biết mình thành một “kẻ rất đần trong mắt Lý Quan Kỳ.

Muốn thu hoạch tất cả linh quang trên không trung cũng rất dễ dàng.

Khi một người bước vào phạm vi kết giới, họ sẽ có thời gian một nén nhang để bắt những linh quang này.

Các cấp độ của công pháp bao gồm các Huyền Cấp hạ phẩm đến Huyền Cấp cực phẩm khác nhau.

Hơn nữa nếu hai người bọn họ không đến đây vì lựa chọn này, chỉ dựa vào điểm cống hiến thì họ phải làm nhiệm vụ của tông môn ít nhất hơn một năm.

Diệp Phong rất có phong độ đưa tay ra, nói: "Ngươi đi trước đi?"

Lý Quan Kỳ cũng bến lến nói: “Ngươi nên đi trước đi, ta sợ ta không bắt được cái nào.”

Trong mắt Diệp Phong, cảnh tượng giả vờ này cho thấy Lý Quân Kỳ rất không tin vào thực lực của mình.

Diệp Phong ra vẻ khó khăn nói: “Được rồi, vậy ta làm trước, việc này cũng rất đơn giản, chủ yếu là dựa vào tốc độ.”

Nói xong Diệp Phong nhảy từ trên đài cao xuống, đứng vững trên đài cao.

Lý Quan Kỳ tặc lưỡi, trạng thái rèn luyện thân thể của đối phương rất vững chắc.

Khó trách đối phương không có chút sợ hãi nào, xem ra là nhờ vào thực lực của bản thân...

Nhưng Lý Quan Kỳ cũng có chút tò mò, chẳng lẽ đối phương không biết ngày đó ở trên Thiên Thủy Phong đã xảy ra chuyện gì sao?

“Đúng vậy... Ngày đó các đệ tử trong sảnh chính, ngoại trừ một số đệ tử đến muộn..."

“A... Không phải ngày đầu tiên huynh đệ này đã đến muộn chứ, hay hắn ta vốn chưa nhập môn?”

Trong đại sảnh chỉ thấy hơn mười đạo linh quang đặc biệt nhảy múa rất nhanh trên không trung.

Diệp Phong bấu vào những bức tường xung quanh, thân hình như gió nắm lấy những linh quang này.

Khi hắn ta đến gần những linh quang này đột nhiên tránh đường, tốc độ rất nhanh.

Sở dĩ Diệp Phong không biết Lý Quan Kỳ đã làm gì, cũng có suy đoán giống hắn.

Nhưng ngày đó, Diệp Phong thật sự không phải là đến muộn mà là ngủ quên.

Ngay cả Luyện Khí Quyết cũng là đệ tử đồng môn mang về cho hắn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK