Buổi sáng ngày hôm sau, vì cả ngày hôm qua được xem là ngày nghỉ ngơi của đoàn đội, nên hôm nay họ phải bắt tay vào công việc của mình.
Thật ra, mục đích của đoàn đội của anh lần này là dể điều tra thân phận, tung tích cũng như là nguồn gốc của bang Mật Thước nói chung, Alan nói riêng. Nhưng trước khi bắt đầu công việc thì hôm nay Phó Thiêm Dục còn gặp lại một người bạn cũ của mình, cậu ta hiện tại cũng là Thiếu Tướng, và tên của cậu ta là Yến Lạc Khoa – Và cậu ta chính là anh trai của Yến Trì Huyên.
Lúc trước Yến Lạc Khoa cũng từng sinh sống ở An Thành, nhưng sau này thì gia đình của cậu ta lại chuyển sang nước ngoài, từ đó về sau thì Yến Lạc Khoa và Phó Thiêm Dục cũng ít liên lạc với nhau. Nhưng không biết là do tình cờ hay sắp xếp, nhưng hiện tại cả đơn vị của Yến Lạc Khoa và Phó Thiêm Dục đều được nhận việc điều tra về Alan, hiển nhiên thì với giao tình của hai người họ thì cả hai đã đồng ý sẽ là đồng đội của nhau.
– Thiêm Dục, đã lâu không gặp.
– Đúng là rất lâu rồi.
Còn chưa đợi Yến Trì Huyên lên tiếng nói gì thì Phó Thiêm Dục lại nhìn sang Yến Lạc Khoa, nói:
– Tôi có thể đưa vợ mình đến có được không?
Hôm qua, khi Yến gia nghe tin Phó Thiêm Dục đã kết hôn thì còn cho rằng họ đang nói bừa, vốn dĩ Yến gia còn tưởng Phó Thiêm Dục và con gái của họ mới là một đôi do trời đất tác hợp, nhưng không ngờ chỉ mới có mấy tháng không liên lạc mà anh đã có vợ rồi. Tuy nhiên, lần hành động này sẽ khá khó khăn, nên chuyện đưa theo thân nhân là không thể, vì nếu như thân nhân bị người của bang Mật Thước hay Alan bắt lại, thì xem như công sức của đoàn đội đều là công dã tràng. Nhưng dù sao thì Phó Thiêm Dục cũng còn ở đây, chắc hẳn anh sẽ không để vợ mình gặp chuyện gì đâu nhỉ.
– Đương nhiên rồi, tôi cũng muốn xem tiên nữ phương nào mà lại có thể lọt vào mắt xanh của cậu đấy.
Nghe đến đây thì Phó Thiêm Dục cũng chỉ mỉm cười, vợ của anh lại đem đi so với tiên nữ thì cũng không bằng được, vợ của anh phải nói là còn đẹp hơn nữ thần, từ trước đến giờ anh đều không quan trọng nhan sắc, nhưng thật sự mà nói thì vợ anh chỉ có thể dùng bốn từ để miêu tả, chính là Quốc sắc thiên hương.
Yến Lạc Khoa cũng không phải ngày một, ngày hai quen biết Phó Thiêm Dục, nhưng cái vẻ mặt hãnh diện kia thì đúng là lần đầu tiên nhìn thấy, xem ra cô em gái Trì Huyên này của cậu ta cũng xem như là không có cửa chen vào tình cảm của vợ chồng họ rồi.
Ngay sau khi nhận được sự đồng ý của chủ nhà thì Phó Thiêm Dục cũng nhanh chóng liên hệ với Tô Nhiễm và Hàn An, lúc đầu thì anh còn định sẽ để Hàn An ở lại An Thành, mục đích là để giúp đỡ cô khi cần, nhưng bây giờ Yến Lạc Khoa cũng đã chấp nhận việc đưa cô sang đây rồi, nên Phó Thiêm Dục lại nhờ vả Hàn An hộ tống vợ anh sang đây.
[…]
Còn Tô Nhiễm thì hôm nay lại nhàm chán ngồi ở nhà, cha chồng thì đi làm, mẹ chồng thì đi làm đẹp, vốn cô còn định sẽ cùng đi với bà ấy, nhưng đột nhiên Tô Thước lại nói có chuyện muốn nói trực tiếp với cô, nên bây giờ Tô Nhiễm đang nằm phơi thây chờ đợi Tô Thước đến.
Một lúc sau, Tô Thước và Hứa Vãn Tùng cũng đã đến, không nói nhiều lời liền cho Tô Nhiễm xem một đoạn video, nếu như cô không nhìn nhầm thì đây là cơ sở bang Mật Thước ở Italy mà? Trùng hợp vậy, Phó Thiêm Dục cũng vừa đi Italy ngày hôm qua.
– Đại đội của Phó Thiêm Dục muốn chấm dứt chuyện này, không biết cậu ta có thông tin từ đâu nhưng hiện tại cậu ta đang ở Italy và điều tra về bang Mật Thước, cũng như là thân phận Alan của cô.
– Vậy Lão đại muốn tôi sang Italy sao?
– Về công, thì đây là chuyện của bang Mật Thước. Về tư, thì đây là chuyển riêng của cô và Phó gia, nên tôi định sẽ để cô tự mình giải quyết.
Tô Nhiễm liền nghĩ ngợi một chút, nếu như bây giờ cô đột ngột sang đó thì chắc chắn Phó Thiêm Dục sẽ nghi ngờ, nhưng nếu cô dùng thân phận Alan trong khoảng thời gian này thì sẽ không ổn, vì dù sao Phó Cát Tùng cũng chỉ mới biết thân phận Alice thôi, mà người xuất hiện ở Italy phải là Alan mới được… Bây giờ, cô nên làm sao đây?
Trong lúc Tô Nhiễm vẫn còn mải mê suy nghĩ thì Phó Thiêm Dục đã gửi cho cô một tin nhắn, đại loại là nói về chuyện sẽ đưa cô đến Italy, hiển nhiên thì cô cũng không được đi một mình, chiều nay anh sẽ bắt chuyến bay sớm nhất cho cô và Hàn An, hai người họ sẽ cùng nhau đến Italy. Bất chợt Tô Nhiễm lại có chút bất ngờ, đây có được xem là may mắn hay không nhỉ?
– Lão đại, tôi sẽ sang Italy và xử lý việc này, anh cứ yên tâm.
– Từ trước đến giờ cô chưa từng làm tôi thất vọng, hi vọng lần này cũng vậy… Tô Nhiễm.