Còn ở chỗ của Phó Thiêm Dục thì anh cũng khá ngạc nhiên vì hành động của cha mình, nói sao thì anh cũng lớn lên bên cạnh ông ấy, hiển nhiên tính cách của ông thế nào thì anh là người hiểu rõ nhất, không ngờ lần này ông ấy lại chấp nhận Tô Nhiễm nhanh như vậy. Quả nhiên mèo nhỏ của anh thật sự rất được lòng người.
Trong lúc anh còn đáng suy nghĩ thì Yến Trì Huyên không biết từ đâu lại xin đổi chỗ với Cao Thắng, trực tiếp đi đến chỗ bên cạnh anh rồi ngồi xuống, không chỉ vậy mà trên tay của cô ta còn có một ít bánh kẹo, nhưng Phó Thiêm Dục cũng không phải con nít, nên anh cũng chẳng đoái hoài đến cô ta làm gì.
– A Dục, có chuyện này không biết em có nên nói với anh hay không nữa.
– Không biết nên nói hay không… Thì đừng nói nữa.
Dù ngay từ đầu Phó Thiêm Dục luôn bày ra vẻ mặt ghét bỏ, nhưng Yến Trì Huyên không giống với Châu Tiểu Ân, cô gái kia là con gái của nhà quân nhân nhưng lại chẳng có chút thiên phú nào về quân sự, trái lại thì Yến Trì Huyên xuất thân từ thương nhân nhưng vốn quân sự lại rất giỏi, nếu như cô ta và Phó Thiêm Dục có thể ở bên nhau thì đúng là đẹp cả đôi. Chỉ đáng tiếc, Thiếu Tướng Phó mà nhiều cô gái ao ước bây giờ lại ở bên cạnh một người như Tô Nhiễm, đúng là không xứng một chút nào.
– A Dục, em nhìn cô vợ mới của anh… Cô ấy có vài nét giống với Alice, anh cũng từng gặp qua Alice rồi mà, chẳng lẽ anh không nhận ra điểm này sao?
Trình Lục ở bên cạnh liền nghiêng đầu sang, trên miệng của cậu ta còn có ý cười, nói:
– Đừng có đoán mò nữa, Đại Tá Yến cũng biết Alice không biết lái xe phân khối lớn còn gì, mặc dù cô ta biết lái nhưng cũng không phải dạng tài giỏi, nhưng lần trước chị dâu đua xe với Châu tiểu thư, thì tài nghệ của chị ấy phải nói là rất điêu luyện, có lẽ chỉ thua anh Phó và Alan một chút thôi. Làm sao lại có thể là Alice chứ.
Tuy Trình Lục hiện tại đang nói giúp Tô Nhiễm, nhưng Phó Thiêm Dục lại không lên tiếng, vì anh biết Tô Nhiễm là Alice từ lâu rồi, nhưng quả thật thì chuyện cô lái xe phân khối rất tốt thì khiến anh hơi ngạc nhiên, vì đã biết thân phận của cô nên anh mới yên tâm cho vợ mình leo lên con xe khó nhằng kia ấy chứ. Chỉ là, anh tin rằng Alice không xấu, ngay cả Alan và bang Mật Thước cũng không xấu… Nhưng chuyện khiến anh khó hiểu lại chính là thái độ của cha mình đối với Tô Nhiễm, dù sao thì ông ấy cũng đã làm trong quân ngũ hơn nửa đời người, lẽ nào ông ấy lại không nhìn ra Tô Nhiễm là Alice? Nhưng nếu như ông ấy nhìn ra rồi thì tại sao ông ấy vẫn chấp nhận cô làm con dâu? Đúng là kì quái.
– A Dục? Anh đang nghĩ gì vậy?
– Không có gì, Đại Tá Yến nghĩ nhiều rồi, Nhiễm Nhiễm nhà tôi ngày ngày còn phải còng lưng đi làm kiếm tiền, làm sao có thể là Alice chứ. Hơn nữa, nếu cô ấy thật sự là Alice thì liệu anh trai Alan của cô ấy có đồng ý cho cô ấy kết hôn với tôi hay không?
Dừng một chút, Phó Thiêm Dục lại đưa ánh mắt không mấy hòa nhã về phía của Yến Trì Huyên, nghiêm túc nói:
– Hi vọng sau này cô sẽ không nhắc đến chuyện này nữa, Nhiễm Nhiễm là vợ của tôi, cô ấy là con dâu trưởng nhà họ Phó, không phải chủ đề cho các người bàn luận!
Có lẽ đây là lần đầu tiên đoàn đội nhìn thấy anh khó chịu như vậy, vì từ trước đến giờ Phó Thiêm Dục vẫn giữ một nét mặt lạnh lùng, cho dù người khác có nói gì thì anh cũng không muốn quan tâm, nhưng bây giờ Yến Trì Huyên chỉ mới nói đến Tô Nhiễm một chút thôi mà thái độ của Phó Thiêm Dục đã trở nên không tốt rồi… Xem ra người chị dâu Tô Nhiễm này chính là cái vảy ngược duy nhất của anh.
Còn Yến Trì Huyên thì có chút bất ngờ, nếu nói mối quan hệ của cô ta và Phó Thiêm Dục thì cũng tính được xem là khá thân thiết, trước kia thì anh vẫn gọi bằng tên là “Trì Huyên”, dù rằng không phải thân mật nhưng ít nhất thì cũng không phải xa lạ như hiện tại, bất giác thì cô ta lại có chút không vui, liền nhìn Phó Thiêm Dục, nói:
– A Dục… Trước kia anh vẫn hay gọi em là Trì Huyên mà? Sao hôm nay anh lại…
– Nhiễm Nhiễm nhà tôi rất nhạy cảm, tôi không muốn khiến cô ấy nghĩ lung tung.
Một câu cũng “Nhiễm Nhiễm nhà tôi”, hai câu cũng “Nhiễm Nhiễm nhà tôi”, xem ra Phó Thiêm Dục thật sự yêu Tô Nhiễm đến mơ hồ rồi. Sau đó thì chuyến bay của họ cũng trở im ắng hẳn, mỗi người thì lại có mỗi suy nghĩ riêng, tuy nhiên thì bình yên còn chưa được bao lâu thì Phó Thiêm Dục đã xách cổ của Trình Lục ngồi ở giữa, còn anh thì ngồi phía bên trong. Hành động đó của anh trực tiếp làm cho Yến Trì Huyên bẻ mặt, dù nói thế nào thì cô ta cũng là Đại Tá, nhưng không ngờ lại bị phũ phàng như thế trong tình cảm.
Nhưng so đi so lại, thì chị dâu của Tô Nhiễm của họ đúng là nghiêng nước nghiêng thành, nói xinh đẹp có xinh đẹp, nói quyến rũ có quyến rũ, nói thông minh có thông minh, cả IQ và EQ đều rất cao. Thảo nào lại có thể chiếm trọn trái tim của Thiếu Tướng nhà họ!