• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trước đến giờ chỉ có Tô Nhiễm gọi người ta là chị dâu vì những lợi ích mà “chị dâu” – tức là bạn gái của Alan mang đến khá nhiều. Nhưng lần này lại là lần đầu tiên có người gọi cô hai tiếng “chị dâu”, bất giác có chút không quen lắm.

Có vẻ như Phó Thiêm Dục cũng nhìn ra dáng vẻ khó xử của cô nên đã kéo tay Tô Nhiễm lại, sau đó đem cô chặt chẽ đặt ở sau lưng mình, còn đưa ánh mắt cảnh cáo về phía của Trình Lục và Cao Thắng, tựa như là anh đang lo sợ vậy… Nhưng quả thật là anh đang sợ thật, anh sợ rằng hai tên này sẽ dọa cho cô dâu của anh chạy mất.

Nhưng lúc này thì Hàn An lại nhìn anh, rồi lại nhìn Tô Nhiễm, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Lúc này Cao Thắng liền biết Đại Úy muốn nói gì, nhưng có vẻ như Đại Úy vẫn còn cảnh giác Tô Nhiễm lắm, nên vẫn không nói ra, cậu ấy liền đi đến chỗ của Phó Thiêm Dục, nói nhỏ vào tai của anh điều gì đó.

Lúc này Phó Thiêm Dục liền bảo Trình Lục đưa Tô Nhiễm ra ngoài trước đi, vì vừa rồi cô nói là cô rất muốn thử bắn súng mà. Quả nhiên như Tô Nhiễm dự đoán, những con người ở đây đều rất cẩn thận, tuy nhiên thì cô cũng chẳng cần ở đây để nghe ngóng thông tin làm gì, mục đích ban đầu của cô chính là tìm ra tên đã dám dùng danh phận Alan để làm chuyện táng tận lương tâm. Sau đó thì giúp Lão đại điều tra Châu gia, chỉ cần hoàn thành xong hai việc đó thì cô có thể rời khỏi cái hố lửa này rồi.

– Chị dâu, chị và anh ấy làm sao quen biết nhau vậy? Trước giờ em cũng chưa từng nghe nói Trung Tá có bạn gái.

– Hôm anh ấy bị thương, là tôi cứu anh ấy. Vì không biết nên báo đáp thế nào, nên anh ấy đã dùng thân báo đáp.

Nói xong, chính Tô Nhiễm cũng không nhịn được mà bật cười, còn tên trực nam Trình Lục thì tin đến sái cổ, cậu ta còn hỏi về hôm đó như thế nào, nhưng Tô Nhiễm cũng chỉ kể qua loa một chút rồi lại thôi. Sau một thời gian vừa đi vừa nói thì họ đã dừng lại ở chỗ tập bắn súng, ở trên sân hiện tại đang có bốn người, trong đó có ba nam và một nữ, nhìn dáng vẻ của người phụ nữ kia thì chắc cũng là người có dày dặn kinh nghiệm thì phải, bất chợt khóe môi của Tô Nhiễm lại nhếch lên.

Trình Lục dựa theo tầm mắt của chị dâu mà nhìn theo, sau đó cậu ta liền nhìn cô, nói:

– Chị dâu, cô ấy Châu Tiểu Ân, là đại tiểu thư của Châu gia…

Dừng một chút, Trình Lục lại ngó nghiêng xung quanh, sau đó lại nói nhỏ vào tai của cô.

– Cô ấy thích Trung Tá đấy.

– Hóa ra là thanh mai của Phó Thiêm Dục sao?

Trình Lục liền gật đầu, thật ra thì cậu ấy cũng không muốn nói chuyện này cho Tô Nhiễm biết đâu, nhưng trước sau gì cũng sẽ gặp thôi. Vì Châu Tiểu Ân thường xuyên lui tới chỗ này một tuần rất nhiều lần, không chỉ vậy mà ở khu huấn luyện này còn có chỗ ngủ riêng của cô ấy nữa mà. Tránh để đêm dài lắm mộng thì Trình Lục vẫn nên nói rõ với chị dâu từ ban đầu sẽ hay hơn.

– Chị dâu, cô ấy bắn súng cũng rất cừ, tài bắn súng của cô ấy là do Trúng Tá dạy…

Nói đến đây thì Trình Lục mới thấy bản thân quá nhiều chuyện rồi, tại sao cậu ta lại nói ra chuyện này chứ? Nhưng khi cậu ta quan sát sắc mặt của Tô Nhiễm thì cũng không thấy gì khác lạ, cậu ta còn nghĩ lần này mình thoát rồi, nhưng ngay giây sau Tô Nhiễm đã cười nhếch môi, nói:

– Vậy sao?

– Nhưng chị đừng nghĩ nhiều, hai người họ chẳng có quan hệ gì với nhau đâu. Trung Tá hoàn toàn không thích cô ấy, trong lòng của anh ấy chỉ có chị thôi.

Nhưng còn chưa để Trình Lục nói hết thì Tô Nhiễm đã đi vào bên trong khu tập bắn, lúc này thì Trình Lục cảm thấy sợ hãi rồi, liệu có ẩu đả gì xảy ra không nhỉ?

Nhưng còn chưa kịp để Trình Lục nghĩ ngợi nhiều thì Phó Thiêm Dục, Hàn An và Cao Thắng cũng đã đi ra đến, anh nhìn xung quanh cậu ta để tìm cô, nhưng lại không nhìn thấy cô đâu, liền hỏi:

– Chị dâu của cậu đâu rồi?

Trình Lục lúc này liền nuốt một ngụm khí lạnh, sau đó liền đưa mắt về phía khu tập bắn. Cả ba người kia cũng nhanh chóng dời mắt đến, vừa hay lại bắt gặp cảnh tượng Tô Nhiễm và Châu Tiểu Ân đang bắt tay nhau… Đây là cái bắt tay đình chiến, hay là cái bắt tay khai hỏa vậy?

Phó Thiêm Dục cảm thấy sắp có chuyện không hay xảy ra rồi liền nhanh chóng đi vào bên trong. Nói sao thì Châu Tiểu Ân cũng là người có kinh nghiệm, còn Tô Nhiễm thì lại là tay gà mờ, làm sao có thể so tài với Châu Tiểu Ân được chứ. Nhưng bất chợt, đôi chân đang bước đi gấp gáp kia cũng phải khựng lại… Bây giờ, anh đang lo lắng cho Tô Nhiễm sao? Nhưng tại sao anh lại phải lo lắng cho cô chứ!

Còn ở chỗ của Tô Nhiễm, cô đã đưa mắt nhìn Châu Tiểu Ân, cười nói:

– Chị gái xinh đẹp, có thể dạy em bắn súng có được không? Em rất thích bắn súng, nhưng lại có người ngăn cản em.

– Em là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?

– Em là bạn gái của Thiêm Dục, anh ấy và anh Hàn An đang nói chuyện riêng, nên em và cậu Trình mới ra đây chơi. Em rất thích bắn súng, em nghe nói chị cũng là do Thiêm Dục dạy bắn súng, nên em muốn học từ chị đó ạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK