Lập tức, cô xoay người rời đi mà không chút nghĩ ngợi. Sao lại thế nữa chứ?
Sáng nay thức giấc đột nhiên nhìn thấy hắn đã khiến cô muốn ngất xỉu. Thôi thì con người lao lực quá mức nên mộng du cũng không trách được
Nhưng hôm nay hắn vẫn tỉnh táo, sao lại đến chiếm giường của cô chứ?
Cố Giai Lệ ấm ức ôm chai rượu chạy đi. Quả nhiên hắn rất ghét cô, cho nên mới muốn dành chỗ
Phòng ngủ đã lấy lại, ở thư phòng thì dọa dẫm, bây giờ mẹ chồng cố ý dành cho cô 1 nơi để ngủ trên sân thượng hắn cũng muốn giành nốt Đúng là ác ma xấu xa
Tống Tư Duệ tìm kiếm tự thể thoải mái, nhắm mắt lại. Chiếc giường khá êm ái, lại thêm gió mát. Hắn cuối cùng cũng có thể ngủ ngon rồi
Cố Giai Lệ đứng trên hành lang, ánh trăng to chiếu vào khung cửa sổ lớn, phảng phất lên người thiếu nữ mong manh Cô buồn thiu tựa người vào cánh cửa, trong lòng dâng lên cảm xúc buồn miên man
Đã cố hết sức lấy lòng, hắn vẫn cứ không thích cô. Căn phòng nhỏ tối tăm kia làm cho cô nhớ đến chuỗi ngày tháng tựa như địa ngục ở Cố gia, cho nên Cố Giai Lệ hoàn toàn chẳng muốn đêm nay phải ngủ ở nơi đó
Thư phòng yên tĩnh lại dễ chịu nhưng vì sợ sẽ bị doạ giống như hôm qua cho nên tạm thời cô cũng không muốn ngủ ở đó. Chỉ còn căn phòng đối diện phòng ngủ của mẹ
Cố Giai Lệ hé nhẹ đôi môi, mệt mỏi thở dài, trong lòng không ngừng thôi thúc bản thân phải suy nghĩ tích cực
Cố lên, mày có thể làm được mà. Dù gì đi nữa, nơi này cũng là nhà của hắn. Hắn muốn gì thì làm đó, không ai có thể ngăn cản
Chỉ cần có một chốn để về, thì tốt rồi