“An An, tối hôm đó sau khi cậu được đưa đi vẫn ổn chứ?”
La An An cười nói: “Không sao.”
“Có chuyện gì được chứ?”
Nguyễn Tri Hạ ngồi xuống đối diện Lạ An An: “Người đó là ai? Hình như cậu với anh ta.”
Nguyễn Tri Hạ không nói rõ, nhưng La An An biết cô muốn hỏi điều gì.
Cô ấy cụp mắt nói: “Anh ta tên là Đường Ngọc, là con trai của ba dượng tớ”.
Đường Ngọc?
Nguyễn Tri Hạ nhẩm đọc cái tên này, cảm thấy cái tên này cực kỳ quen tai, hình như cô đã nghe thấy ở đâu đó.
Bỗng nhiên cô nhớ tới một đoạn video mình xem lúc trước, cô còn nhớ người diễn thuyết trong đó là chính trị gia nổi tiếng Đường Chấn Sơn.
Cô cũng nhớ trong video có nhắc đến Đường Chấn Sơn có hai đứa con trai, anh lớn tên là Đường Thời, cậu em chính là Đường Ngọc.
Nguyễn Tri Hạ đột nhiên trợn tròn mắt nhìn La An An, hỏi bằng giọng kinh ngạc: “Ba dượng cậu là Đường Chấn Sơn?”
Cô chỉ biết La An An xuất thân từ gia đình bình thường nhưng không ngờ mẹ cô ấy đi bước nữa, hơn nữa ba dượng còn là chính trị gia nổi tiếng Đường Chấn Sơn.
Quá bất ngờ!
La An An gật đầu: “Ừ.”
“Vậy cậu với Đường Ngọc..”
.
Nguyễn Tri Hạ nhìn ra quan hệ giữa La An An với Đường Ngọc không phải tình cảm anh em, cũng không giống yêu nhau, chỉ là cảm thấy là lạ thôi.
La An An cười, hững hờ nói: “Anh ta là người đàn ông đầu tiên của tớ.”
Nguyễn Tri Hạ rõ ràng không thấy kinh ngạc lắm, nhưng vẫn thấy hơi lạ: “Lúc uống rượu cậu bảo người sắp cưới chính là anh ta?”
Sao La An An lại nói đó là người đàn ông đầu tiên của cô ấy mà không phải bạn trai của cô ấy?
La An An lắc đầu, khóe mắt ươn ướt, cô ấy nhẹ nhàng nói: “Người tớ thích là Đường Thời.”
Nguyễn Tri Hạ vừa uống một ngụm nước, không kịp đề phòng đã nghe thấy câu này của La
An An.
Cô không nhịn được liền phun ra một ít, liền vội vàng lấy khăn giấy che miệng, nuốt ngụm đồ uống trong miệng rồi dùng về mặt chấn động nhìn La An An: “An An, các cậu đóng phim máu chó đấy hả?”
Cái gì thế hả trời?
Đường Ngọc là người đàn ông đầu tiên của An An, mà người An An thích lại là Đường Thời - anh trai của Đường Ngọc?
Cô cũng ngốc luôn rồi.
“Tớ thích Đường Thời, Đường Thời cũng thích tới”
La An An nhìn ra ngoài cửa sổ, tay mân mê chiếc ống hút, nhẹ nhàng giải thích đầu đuôi cho Nguyễn Tri Hạ nghe.
“Tớ và Đường Thời cùng thích nhau”
“Sau khi mẹ tớ gả cho chủ Đường, tớ cũng chuyển đến nhà họ Đường ở rồi quen Đường Thời lớn hơn tới tám tuổi, Đường Ngọc lớn hơn tớ hai tuổi”
“Đường Thời lớn hơn tới nhiều, còn thường xuyên quan tâm tới.”
“Dần dần, tớ thích anh ấy, mà vừa hay Đường Thời cũng thích tớ.”
“Năm mười sáu tuổi, bọn tớ cuối cùng cũng phá vỡ cấm kị, bắt đầu bí mật yêu đương”
“Nhưng chưa đầy nửa năm chuyện bí mật yêu đương của tớ và Đường Thời bị người nhà phát hiện.”
“Tớ với Đường Thời bị ép chia tay, Đường Thời bị chú Đường sắp xếp cho ra nước ngoài.”
“Bởi vì chuyện tớ và Đường Thời yêu nhau mà chú Đường cảm thấy là tớ quyến rũ Đường Thời, tức giận đến mức suýt nữa thì ly hôn với mẹ tới”
“Mẹ tớ cũng vì thế mà hận tớ đến tận xương tủy, vì để tớ không tiếp tục phá hoại hạnh phúc gia đình bà mà bà ấy ném tớ về cho người ba nát rượu kia.”