Mục lục
Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Tác giả:Nghịch Thủy Chi Diệp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Mink

***

Ngưng Bích cũng không vội vã mở hộp quà tiếp theo. Nàng cầm Artemis ra bên ngoài quán net.

Khẩu súng này có vẻ ngoài rât đặc biệt, năng lượng ngưng tụ tại nóng súng tạo thành một viên cầu màu đỏ và bắn ra!

Mặt đất đã xuất hiện một lỗ thủng sâu.

Năng lượng thêm vào càng lớn thì viên đạn hóa thành một quả cầu màu tím đen to bằng nửa thân người, nó tự xoay tròn đồng thời bắn ra với tốc độ kinh người khiến bông tuyết cũng bị xoắn nát!

- Khẩu súng này khác với những khẩu súng khác à!

Uy lực không mạnh như Hạo Thiên kính nhưng cũng đủ mạnh vì vừa rồi chỉ là tiện tay mà thôi.

Ai cũng tỏ ra hâm mộ nàng không chỉ vì sức mạnh của khẩu súng.

Điều quan trọng nhất là nó rất đẹp!

Bắn trúng hay không không quan trọng.

Bề ngoài là phải đẹp!

Đám khán giả điên cuồng bình luận trên kênh chat:

- Còn hai hộp quà nữa à! Nhanh nào!


- Để xem lão bản còn tặng vật gì tốt nữa!

- Đừng chân chờ, nhanh nào! Ta sắp tò mò đến phát điên!

Cảm tưởng như chính bọn họ đang mở vậy.

Ngưng Bích chầm chậm đi vào quán net, cầm hai hộp quà còn lại.

Nàng lập tức mở ra hộp quà thứ hai.

Một khối băng tinh tỏa ra khí lạnh xuất hiện.

Bây giờ quán net đã thu được rất nhiều linh tinh nên năng lượng không còn là vấn đề. Tuy nhiên tài nguyên quan trọng như vậy không phải do lão bản quyết định mà là do hệ thống cung cấp.

- Đây là cái gì?

- Một khối băng?

Mọi người nhìn nhau.

Khối băng này tỏa ra ánh sáng trong suốt.

- Bên cạnh nó có tấm bảng ghi là Băng tinh vạn năm!

- Bảo bối gì nhỉ?

- Đã ai từng thấy chưa?

Phi kiếm của Tề Hạo ở Thanh Vân môn được làm từ băng tinh vạn năm.

- Là vật liệu à…

- Nếu là lục tinh vạn năm thì…

Xích Dực đạo nhân hơi thất vọng. Đó chính là tài liệu luyện chế Trảm Long kiếm.

- Quá bình thường à…

- Cảm giác còn kém hơn món trước…

Kênh chat lập tức xuất hiện rất nhiều bình luận thất vọng. Tuy nó cũng là món đồ tốt nhưng độ nổi tiếng thì không bằng.

Món quà này hơi kém.

Ngưng Bích cũng mở hộp quà cuối cùng.

Tất cả mọi người đều tập trung.

Hộp quà này là hộp quà lớn nên chắc chắn sẽ phải ra đồ tốt hơn hai hộp trước đó!

Hộp quà mở ra

Một nhánh cây hơi cổ xưa xuất hiện.

Ngưng Bích cầm nó lên và nhìn thấy tờ giấy mô tả ở bên canh: Cành của cây sồi xanh, là trượng tâm của lông đuôi phượng hoàng, dài mười một tấc.

Lập tức mọi người đã bình luận về lai lịch của nó.

- Cây đũa phép của Harry Potter làm bằng vật liệu này đúng không?

- Hình như thế?

- Nhưng mà… Có thể sử dụng không nhỉ?

Đám người đã xem phim thì đều biết mọi vật liệu để làm đũa phép đều rất có linh tính.

Không ai biết có thể phát huy tác dụng của nó không?

Ngưng Bích cầm nó ra bên ngoài và chỉ vào đống tuyết trên mặt đất rồi niệm thần chú.

- Thuật biến hình?

Mọi người đều kinh ngạc.

Sau đó một con chuột bạch nhỏ bé xuất hiện trên mặt tuyết và kêu lên.

- Làm được sao?

- Mọi người nên để ý là tại sao nàng lại dùng được biến hình thuật?

- Không ngờ việc biến vật chết thành động vật lại là sự thật, quá thần kỳ!

Đám tu sĩ thành Bán Biên xem tận mắt tại chỗ còn cảm thấy kinh ngạc hơn nhiều!

Ngưng Bích lại chỉ một cái nữa, con chuột bạch đã hóa thành một quả cầu tuyết.

Ngưng Bích rất thích món đồ này.

- Tiếp theo..

- Đến bản tôn!

Một con buồn cười cầu bay đến.

Nó nhanh chóng mở hộp quà.

Một khẩu lục bạc xuất hiện.

- “…”

- Bảo bối đâu? Đồ tốt của bản tôn đâu?

Buồn cười cầu nháy mắt biến thành phẫn nộ cầu và trừng mắt nhìn lão bản:

- Vì sao bọn họ mở ra đồ tốt còn bản tôn lại là phế phẩm?

- Đừng nói lung tung.

Lão bản nói;

- Mấy thứ này đều là ngẫu nhiên, ngay cả ta cũng không biết kết quả như nào.

- Vậy.. Vậy ngươi hãy giải thích chuyện này đi!

Gã vừa tru lên đồng thời rụt cổ vào trong chăn hét:

- Cmn tại sao càng ngày càng lạnh?

Nó run run hỏi tiếp:

- Ngươi cố ý chiếu cố tiểu yêu quái và lấy đồ tốt của ta đưa nàng phải không? Tại sao người và người lại chênh lệch như vậy?

Lão bản tỏ ra xem thường và giải thích:

- Còn cần phải nói nữa sao? Chính ngươi tự soi gương là sẽ biết tại sao.

- Mặt bản tôn làm sao?

Chăn rộng lộ ra một khoảng trống, chỉ thấy một mảnh tối đen.

Lão bản:

- Ngươi mặt đen còn trách người ta mặt trắng sao?

- Mặt đen cũng là sai sao?

Gã hét lên

Lão bản tỏ ra nghiêm túc:

- Thật xin lỗi, mặt đen là nguyên tội, lần sau mở quà hãy tẩy trắng trước đã.

- Tức chết bản tôn! Quả thực tức chết bản tôn!

Gã hít sâu một hơi, lại cảm thấy sai sai và hét lên:

- Bản tôn mặc kệ á!

- Ha ha ha!

- Sư tỷ, người xem đầu yêu ma kia trở nên ngu ngốc sau khi bị lão bản trấn áp.

Nguyệt Yên cười muốn gập cả người.

- Mặt đen là nguyên tội… Ha ha ha buồn cười quá!

Mặc Tiên vỗ bàn nói:


- Bản tôn… Bản tôn mặc kệ á! Ha ha ha!


- Người tiếp theo? Là mặt trắng phải không?


Kênh chat bùng nổ.


Bây giờ chỉ còn bốn người lấy được hộp quà lớn là: Nạp Lan Minh Tuyết (Lục Tuyết Kỳ), Tống Thanh Sơn (Kyo Kusanagi), Đổng Thanh Ly, Tố Thiên Cơ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK