Mục lục
Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Tác giả:Nghịch Thủy Chi Diệp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Mink

***

Bộ phim đã kết thúc.

Đoạn kết của phim, Đan Thần Tử nói với Huyền Thiên Tông: “Mặc dù làm bạn trăm năm, vẫn phải đến lúc chia ly”. Lý Anh Kỳ dùng nguyên thần của chính mình giữ lại U Tuyền và đồng quy vu tận với lão ma. Lúc đó, nàng đã khôi phục trí nhớ kiếp trước, nhưng đành mang theo tiếc nuối, quyến luyến và ra đi thản nhiên, chỉ kịp nói: “Thiên Tông, ta cuối cùng cũng tìm thấy chàng.” Một chút xúc cảm không hiểu khiến người xem đều bồi hồi, thổn thức.

Người trước là sự bất đắc dĩ trước số mệnh của hai người, còn kẻ sau lại là sự thản nhiên đối mặt với sự cố chấp, tình yêu qua hai kiếp của mình. Tình cảm này không oanh oanh liệt liệt như trong “Tru Tiên”, “Tiên Kiếm”, nhưng nó là sự kìm nén sâu trong lòng, ẩn giấu qua vẻ ngoài lạnh lùng băng giá của một tu sĩ trải qua vài trăm năm tu luyện. Nó như thưởng thức một chén trà vậy, khi nhấp thì đắng nhưng càng lâu lại càng thấy vị ngọt ở đằng sau.

Trận chiến cuối cùng với U Tuyền lại như một mồi lửa đốt lên toàn bộ cảm xúc suốt từ đầu đến cuối bộ phim. Người xem chưa bao giờ tưởng tượng được là sức mạnh của tu sĩ lại có thể đạt đến mức kinh thế hãi tục như vậy.

Bộ phim được hệ thống hoàn thiện nên toàn bộ pháp thuật và pháp bảo đều chân thật, tỉ mỉ hơn sơ với bản điện ảnh. Điều này khiến người xem ấn tượng mạnh và khó có thể quên nội dung phim ngay được.

- Thật không ngờ, trong dãy núi Thục Sơn, tu sĩ lại mạnh như vậy!

Mặc dù bộ phim đã kết thúc nhưng người xem vẫn chưa bỏ về mà vẫn nán lại, cảm thán.

- Thiên Lôi song kiếm, Nam Minh Ly Hỏa kiếm, U Tuyền lão ma… Trận chiến cuối cùng quả thực kinh thế khiến ai cũng phải say sưa à!

Lam Mặc minh chủ Vô Vi đạo minh khen.

- Chỉ với trận chiến này, bản tọa ngộ ra rất nhiều! Huyết Ma có thể thu thập hơn vạn nguyên thần, Huyền Thiên Tông đấu pháp với Đan Thần Tử, thuật ngự kiếm phái nga mi, đều cho bản tọa rất nhiều kiến thức. Hôm nay bản tọa trở về chắc phải cẩn thận suy nghĩ thật kĩ mới được.


Đường Nguyên gật gù nói.

- Nhìn xem Hạo Thiên kính của ta đây!

Hứa Lạc giơ tay lên, hét lớn.

- Ngươi lấy ở đâu?

Lâm Thiệu Kiếm xụ mặt quay lại, nhìn thấy Hứa Lạc cầm một cái kính lấy từ bên trong “Không gian của ta”

- “…”

Trong nhóm tham quan của lão bản trên QQ, một số người chưa xem “Thục sơn” hỏi.

Hề Trầm Chu:

- “Thục Sơn” hay không? Đáng giá bỏ tiền ra mua chứ?

- Rất hay!Không xem phải hối hận!

- Tuyệt phẩm!

- Bộ phim này nhất định phải xem!

- “…”

Lập tức, toàn bộ nhóm chat bùng nổ.

Tống Thanh Sơn:

- Thiên Lôi song kiếm quá lợi hại! Thực sự là thần khí! (cười to)

Lâm Thiệu:

- Không biết Nam Minh Ly Hỏa kiếm mạnh hơn à?

Hắc Ma:

- Sai hết, U Tuyền lão ma mới là mạnh nhất. Nếu không phải phái Nga Mi có nhiều thần khí như thế thì đã bị diệt rồi.

Hề Trì chân nhân:

- Sau khi ta xem xong bộ phim này, ta cảm thấy nhận thức của mình đối với tu sĩ cũng thay đổi. Nếu chư vị có hứng thú thì nên xem, ta đảm bảo nếu chúng ta học được một chút kiến thức trong đó thôi cũng đủ để thay đổi vận mệnh của bản thân.

Quân Dương Tử:

- Pháp khí trong phim và cả cách thức luyện chế của họ khác hoàn toàn so với chúng ta. Đây chính là tin mừng với luyện khí sư! Nếu là luyện khí sư thì bắt buộc phải xem chữ triện và hình vẽ khắc trên Hạo Thiên kính.

Đoán Bất Di:

- Đạo huynh, lúc Hạo Thiên kính xuất hiện, hào quang tỏa ra bốn phía, mặt kính ở giữa thì làm sao có thể nhìn thấy?

Quân Dương Tử:

Không biết tạm dừng à? Lão phu còn có thể chui vào bên trong pháp khí để nhìn cấu tạo của nó! (khinh bỉ)

Đoán Bất Di:

- Đạo huynh số một! (mồ hôi lạnh) làm vậy cũng được sao?

Đường Nguyên:

- Không bàn nữa, bản tọa muốn xem lại lần nữa, có ai đi cùng không?

Nạp Lan Hồng Vũ:

- Lão phu cũng tính làm như thế.

Diệp Tùng Đào:

- Tính thêm cả ta nữa.

Hề Trì chân nhân:

- Ta nữa.

Xích Dực đạo nhân:

- Lần đầu xem phim, nhiều thứ vẫn còn quá bí hiểm mà ta vẫn chưa hiểu được. Tính cả ta nữa!

- “…”

- … Lợi hại như vậy?

Không ít người chưa xem lúc nãy cũng vội vàng nhảy hố.

Rất nhiều người khác.

Hôm nay Hề Trì chân nhân đã xem “Thục Sơn” bốn lần rồi, nàng đang quay về tông môn:

- Sư đệ, ngươi nói chúng ta có nên bảo chưởng môn đi xem không?

Phiêu Miểu chân nhân đồng tình vô cùng:

- Đúng là phải để chưởng môn sư huynh xem. Tông môn nhà người ta thì pháp bảo này pháp bảo nọ, cái sau mạnh hơn cái trước. Nào là Hạo Thiên kính, Thiên Lôi song kiếm, Nam Minh Ly Hỏa kiếm nữa chứ, còn chúng ta thì sao! Giống như môn phái chúng ta cũng chỉ ngang với Ngũ Đài sơn. Bọn họ một người dùng Đại La Phật thủ rồi bị kẻ địch hét một tiếng, sau đó cả tông môn không chết cũng trọng thương. Chúng ta chắc cũng chỉ biết Nam Hoa thiên quang chiếu một cái rồi cũng như thế… Quên đi, tốt nhất là không nên đề cao người khác, hạ thấp chính mình.

- Đúng lắm! Nam Hoa tông cũng có linh bảo cường đại trấn sơn nhưng so với Hạo Thiên kính, Thiên Lôi song kiếm thì thật sự là… Haiz!

Trong Hạo Nhiên tông.

- Đoàn trưởng lão! Bổn chưởng môn bận rộn công việc, ngươi cũng biết nhưng không hề có ý hỗ trợ ta thì thôi, lại còn muốn ta đi đến thành Bán Biên ở tận nơi khỉ ho cò gáy. Nơi đó có cái gì tốt hay sao?

Một gã mặc đạo bào màu lam và trắng, đội mũ quan, mặt chữ quốc, nghiêm mặt nói:

- Ngươi vừa đến đây đã ca ngợi phái Nga Mi lợi hại thế này thế kia mà ta chưa từng nghe thấy môn phái này! Dưới gầm trời này làm quái gì có phái Nga Mi! Lại còn không đi sẽ hối hận? Theo ta thấy, ta đi mới là hối hận!

Ất Mộc đạo cung.

Một ông lão tóc trắng xóa:

- Cái gì mà lão đạo sĩ? Thiên Lôi song kiếm? Chả lẽ còn mạnh hơn Ất Mộc chân viêm sao? Sư đệ, ngươi không phải vẫn muốn nhìn quyển cuối của Ất Mộc chân viêm sao? Ta đã nói với ngươi rồi, dục tốc bất đạt, ngươi còn chưa luyện xong quyển thứ chín…

- Sư huynh, ta nghĩ mình không cần nữa rồi. Ta đã tự mình luyện xong quyển thứ mười rồi.

Một đạo sĩ trung niên đứng bên cạnh nói.

- Ngươi đừng mơ mộng viển vông nữa.

Lão đạo sĩ hừ lạnh rồi lập tức trợn trừng lên hỏi:

- Ngươi nói cái gì?

- Ta nói ta đã hiểu hết toàn bộ Ất Mộc chân viêm rồi.

Đạo sĩ trung niên nói.

Lập tức, trên tay ông ta xuất hiện một ngọn lửa màu chanh hồng, lớp ngoài cùng là màu lam.

- Đây… Đây là Ất Mộc chân viêm tầng thứ mười sao! Nhưng tại sao màu sắc lại không giống trong miêu tả? Phải là ngoài trắng, trong màu xanh chứ…


Lão đạo nghi ngờ quan sát rồi hỏi.


- Đó là do ta xem xong thiên thư, và nghiên cứu Nam Minh Ly Hỏa nên đã cải tiến Ất Mộc chân viêm. Uy lực của nó bây giờ cao hơn một hai thành so với bản gốc.


- Cái gì?


Lão đạo trợn trừng nhìn sư đệ của mình. Choáng váng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK