Mục lục
Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Tác giả:Nghịch Thủy Chi Diệp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Mink

***

Nạp Lan Hồng Vũ truyền rất nhiều võ khí vào thanh kiếm nên kiếm khí đã phá nát linh quang bảo vệ của hai lão già ngay tức khắc!

- Làm sao có thể?

- Ai? Là ai?

Hai lão già hoảng sợ, nhìn xung quanh nhưng không thấy ai cả!

- Người đâu? Ai đánh lén!

Lão già tóc đen hét lên:

- Chỉ biết dấu đầu lòi đuôi, ngươi có bản lĩnh thì đứng trước mặt ta và đánh một trận đường đường chính chính nào!

Hai chữ hoảng sợ đã hiện rõ trên mặt hai người!

Trên kênh chat

- Bây giờ hai lão già lại muốn đánh nhau như hai người đàn ông sao? Lúc nãy sao không dám làm vậy?

- Ha ha ha, lão thất phu, còn dám xúi dục các tông môn tấn công Đại Tấn nữa không?

- Lão bản vô địch! Sắp san bằng hang ổ của bọn chúng rồi!

Toàn bộ kênh chat bùng nổ khi họ nhìn thấy kiếm khí rơi xuống như mưa trên màn hình!

Trước cửa môn phái, tất cả đã khôi phục như lúc đầu. Toàn bộ đám dị thú đã trở lại thành tượng điêu khắc, bầu trời cũng trong xanh trở lại.



Trong Thái Hi thánh tông.

- Sư phụ! Sư phụ, không ổn!

Một tên đệ tử đang hoảng hốt, vội vã chạy vào bên trong.

Tôn Giả mặc đạo bào màu trắng, gã đang câu cá, thản nhiên hỏi:

- Hoảng cái gì? Nói đi, có chuyện gì?

- Là… Ông chủ quán net kia đã đánh đến tận cửa rồi!

Đệ tử hoảng hốt nói.

- Đánh đến tận cửa?

Độc U Tôn Giả cười to, nói:

- Không nghĩ tới hắn không nhịn được mà đi đến đây nhanh như vậy, chính hợp ý ta. Hắc Bạch nhị lão canh giữ bên ngoài tông môn, và rất nhiều đệ tử thủ sơn thì còn sợ cái gì? Dù cho bọn hắn có thực lực thông thiên thì cũng không thể xông vào ngay được!

- Không phải…

Đệ tử giải thích:

- Bọn hắn đã đánh vào đến nơi này rồi!

- Ta đã nói với ngươi thế nào, trong bất kì tình huống nào cũng không được tỏ ra hoảng sợ cơ mà.

Gã buông cần, ngẩng đầu nhìn lên trời, vô số thanh kiếm đán thành một tấm lưới lớn.

Nó giống như một trận mưa rào sắp xuất hiện!

- Sư tôn…

Đệ tử hoảng sợ hét lên:

- Vậy… Kia là cái gì?

- Thật to gan!

Độc U Tôn Giả cuống cuồng vứt cần câu và tỏ ra giận dữ:

- Hắc Bạch nhị lão đâu rồi?

- Ma Thạch đại trận đã bị phá!

Đệ tử nói to.

- Bây giờ bọn hắn đã đánh vào đây! Hắc Bạch nhị lão sợ là cũng dữ nhiều lành ít!

- Cái gì?

Độc U Tôn Giả hốt hoảng:

- Bọn nhãi kia! Sao chúng lại to gan như vậy? Dám đến tận tông môn của ta gây chuyện sao?

Độc U Tôn Giả cười lạnh, vỗ vỗ quần áo nói:

- Để bản tọa ra xem!

- Vậy… Có cần mở đại trận hộ tông không ạ?

Đệ tử hỏi.

- Bọn chúng có mấy người?

- Hai người.

Đệ tử giơ tay nói.

- Chỉ hai người! Ngươi xem mình bị dọa thành cái thứ gì rồi?

Độc U Tôn Giả lạnh lùng nói:

- Đại trận hộ tông là chí bảo do tổ sư lập phái lưu lại từ vài ngàn năm trước. Chỉ bằng hai người bọn hắn cũng xứng để bản tông mở ra sao?

- Gọi thêm vài vị sư huynh sư tỷ của ngươi và đi cùng bản tọa ra ngoài!

- Vâng.

Mồ hôi đã chảy khắp trên đầu tên đệ tử.



Cùng lúc đó, ở phía đông Đại Tấn, rất nhiều chiến thuyền chở theo vô số tu sĩ đang tập trung tại núi Linh Lang.

- Hả?

- Chuyện gì xảy ra cơ?

Một trưởng lão mặc áo trắng nhìn trời…

- Lạ thật…

- Trưởng lão, có chuyện gì vậy?

- Báo!

Một gã thám báo nói:

- Gia chủ truyền tin tức, lệnh cho chúng ta đi tới Vấn Đạo pha ở cách đây ba mươi dặm để hội quân với tu sĩ Long Hải đạo cung.

Cùng lúc đó, tu sĩ Long Hải đạo cung cũng nhận được tin báo:

- Báo! Cung chủ có lệnh, quân đội Đại Tấn đang dàn trận ở vùng đất phía trước núi Linh Lang, lệnh cho chúng ta vòng qua bọn họ và tấn công thủ đô Đại Tấn.

Tu sĩ của Ngọc Khâu sơn cũng nhận được mệnh lệnh như vậy.

Lúc này, ở bên ngoài biên giới Đại Tấn.

Chiến tranh với quy mô như này thì tất nhiên không cần đám tông chủ, gia chủ phải nhúng tay.

Bọn họ chỉ cần điều động binh lực và do các trưởng lão dẫn quân.

Các tông chủ và gia chủ đang tụ tập cùng nhau, quan sát trận chiến.

- Ta nghe nói lần trước Đại Tấn đánh bại Vân Điền vực. Không biết các vị ở đây cho rằng chúng ta chiếm được phần thắng là bao nhiêu?

Gia chủ Chu gia vừa uống rượu vừa hỏi.

- Ta nghe nói chiến thuyền của Chu gia ở núi Linh Lang có thể sánh ngang với Công Thâu gia của Vân Điền vực, đều là cực hạn giới tu sĩ.

Chưởng môn Ngọc Khâu sơn vỗ tay khen:

- Bây giờ chúng ta có ba mươi chiến thuyền ở đây, còn sợ không thắng được một đám võ giả?

- Ha ha! Chưởng môn nhân quá khen.

Tu sĩ trung niên cười to nói:

- Chu mỗ tự hỏi, riêng phương diện chế tạo chiến thuyền thì ngoài Chu gia còn có Công Thâu gia, nhưng trận pháp của Long Hải đạo cung mới là không ai sánh bằng. Thế nên Chu gia chỉ sợ là còn kém nhiều lắm.

- Quá khen, quá khen!

Long Hải đạo cung lão tu sĩ cười nói:

- Chỉ là do chư vị nhường cho, chứ theo ta thấy pháp khí của Ngọc Khâu sơn luôn có điểm riêng biệt, lại uy lực mạnh mẽ, nên nhất định có thể đánh cho Đại Tấn tan tác. Đến lúc đó, sợ là chúng ta muốn ra tay cũng không được!

- Ha ha ha ha! Đâu có đâu có!

Chưởng môn Ngọc Khâu sơn nói:

- Thật sự thì việc san bằng Đại Tấn chắc cũng không tốn chút sức nào ấy nhỉ?

- San bằng thì sao? Đám võ giả nghèo rớt mồng tơi thì kiếm chác được gì chứ?

- Việc này thì ta không đồng ý. Sau trận chiến với Vân Điền vực, bọn chúng kiếm được không ít ích lợi. Bỉ nhân nghe đồn là Vân Điền vực phải bồi thường Linh Tinh nhiều đến mức chất thành núi, còn có vô số kì trân dị bảo!

Tên trung niên áo trắng hô lên trừ ma vệ đạo hôm trước nói.

- Tốt nhất là diệt trừ đám tà ma ngoại đạo kia! Đây chính là làm việc tốt cho tu chân giới!

- Vị này là …?

Chưởng môn Ngọc Khâu sơn không biết gã là ai nên hỏi.

- Vị này chính là chưởng môn Thiên Dương tông. Tông môn của họ rất ít xuất hiện ở thế tục,

Gia chủ Chu gia nói.

- Nếu mọi người đã bàn bạc kĩ thì bây giờ chúng ta chỉ cần chờ tin chiến thắng thôi nhỉ.

Chưởng môn Ngọc Khâu sơn nói.

- Đúng vậy! Ta mời Long Hải chân nhân một ly!"

- Hả?

Đúng lúc này, lão đạo sĩ của Long Hải đạo cung cầm truyền tin ngọc lên:

- Lạ thật?

- Làm sao vậy?"

- Lão đạo ra lệnh cho Lưu trưởng lão đến đây nhưng mãi không thấy trả lời?

Long Hải đạo nhân nói.

- Như thế thì… Ta cũng thế.

Gia chủ Chu Gia cầm truyền tin ngọc nói.

- Bọn chúng gặp chuyện gì nhỉ?

Gia chủ Chu gia tức giận nói:


- Chả lẽ bọn chúng thấy bảo bối nhiều quá nên đến cả thời gian trả lời cũng không có sao?


- Uống rượu!


Ngọc Khâu sơn chưởng môn nói:


- Chỉ là Đại Tấn mà thôi, đến lúc bắt được tên vua kia thì chúng ta sẽ nhận được tin báo thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK