Mục lục
Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Tác giả:Nghịch Thủy Chi Diệp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Mink

***

- Hả?

Trên bầu trời, gương mặt kia hơi kinh ngạc khi nhìn thấy tình trạng bên dưới. Sức nóng ở dưới lớn đến mức mà dù gã đang ở trên không cũng cảm thấy nóng nực.

Thiên Tuất lão đạo chắp hai tay trước ngực, bắt đầu kết ấn.

Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt như mặt trời chói chang giữa trưa hè!

Đám âm thi còn chưa chạm được vào ngọn lửa đã bị thiêu cháy.

Ánh sáng bộc phát khiến toàn bộ tà khí bị đẩy lùi.

Trong ngọn lửa, một kẻ đang điên cuồng giãy giụa. Cả người lão đã bị ngọn lửa bao trùm, tà khí trong người lão đang bốc hơi vì bị thiêu đốt!

Thủy Tiêm Vân vốn đang vui vẻ nhìn cuộc chiến bỗng hoảng sợ hỏi:

- Đây là thứ gì?

Nàng dùng huyết quang đánh ra một lỗ trống giữa ngọn lửa và kéo bộ thây khô đã cháy xem ra ngoài!

Thiên Tuất lão đạo thu hồi linh lực, thở dài, nói:


- Ất Mộc chân viêm của ta không thể phá nổi Nam Hoa thiên quang của lão già Vương Lăng Tiêu, nhưng không ngờ Phong lão ma đã tăng sức mạnh lại không chịu một đòn?

Phong Chính đã cháy thành than nên thật sự đã chết chắc rồi.

Thủy Tiêm Vân run run cơ mặt, lộ ra sát ý:

- Không ngờ Thiên Tuất đạo trưởng còn ẩn giấu tuyệt học như vậy, quả thật là bỉ ổi!

- Nhưng mọi thứ cũng sẽ chấm dứt ở đây thôi!

Nàng giơ tay lên. Lập tức sương mù màu máu đã như thủy triều lướt qua sườn núi và tiến lên đỉnh núi!

Trong sương mù, vô số ánh mắt âm tà đang nhìn vào tu sĩ của Ất Mộc đạo cung.

- Đạo trưởng thật sự rất mạnh.

Thủy Tiêm Vân cười khẽ.

- Nhưng đối với bọn chúng, đạo trưởng còn có thể làm lại như lúc nãy được không?

Trong sương mù, một người hiện ra.

- Đạo Viễn sư đệ?

Thiên Tuất lão đạo ngạc nhiên.

- Hạo Nhiên tông Doãn trưởng lão?

- Nam Hoa tông Tiếu trưởng lão?

- Bọn họ… Bọn họ làm sao lại ở đây?

Mọi người nhận ra trong sương mù toàn là các trưởng lão và đệ tử tinh anh của các môn phái.

Thậm chí có cả huynh đệ của chính mình!

- Sư phụ! Đạo Viễn sư thúc bị điên rồi! Sư thúc đã giết vài tên đệ tử!

- Đám tu sĩ của Nam Hoa tông, Hạo Nhiên tông cũng điên rồi!

- Ha ha ha ha!

Thủy Tiêm Vân ngửa mặt, cười như điên.

- Thế nào, tự giết lần nhau có vui không?

Thiên Tuất lão đạo giật mình, không chỉ bởi vì cảnh tượng trước mắt mà lão còn nhớ ra cảnh này đã từng xảy ra.

- Ngươi…!

Thiên Tuất lão đạo chỉ vào cô gái trên bầu trời:

- Ngươi là Thủy trưởng lão? Ngươi phải trấn thủ cấm địa ở Nam Hoa tông chứ? Sao ngươi lại thông đồng với yêu ma?

- Chuyện gì đang xảy ra?

Thủy Tiêm Vân lạnh lùng:

- Chờ các ngươi đi tới Hoàng Tuyền, ta sẽ nói cho ngươi biết!

Thiên Tuất lão đạo hoảng sợ:

- Tông môn có ghi lại, trận ma họa năm xưa, rất nhiều tu sĩ tru ma cũng đã phản chiến khiến cho phe ta bị tổn thất nặng nề. Chẳng lẽ chuyện này lại là sự thật?

- Đây chẳng qua là một tiểu pháp thuật của ta mà thôi.

Gương mặt trên bầu trời nói.

- Nhưng niệm tình vừa nãy ngươi đã khiến ta ngạc nhiên, ta cho ngươi thêm một cơ hội để lựa chọn.

- Hãy suy nghĩ thật kĩ. Tổ sư của ngươi, Long Mộc đã dùng toàn bộ sinh mệnh của gã để phong ấn ta. Kết quả là gã đã thân tử đạo tiêu mà đám đồ tử đồ tôn các ngươi vẫn bị ta muốn giết như giết gà đó!

Thủy Tiêm Vân cũng cười nói:

- Đám tiền bối đều không thể làm nổi thì đám hậu bối còn muốn hy sinh vô ích hay sao?

- Đám tiền bối không làm được, thì hãy để chúng ta làm!

Một giọng nói vang lên từ phương xa.

- Tiền bối không hoàn thành, thì do chúng ta kết thúc!

Đám trưởng lão và đệ tử nhập ma đang tấn công bị một ánh sáng màu lam bao phủ khiến bọn chúng chỉ biết di chuyển xung quanh như đám ruồi bọ!

- Khốn ma chú!

- Là ai?

Thủy Tiêm Vân khó chịu.

Mọi người quay đầu lại, nhìn về phương xa. Vô số kiếm quang màu bạc xuất hiện như sao băng bay qua bầu trời.

Bọn họ tạo thành một dòng sông màu bạc trên trời và lập tức xuất hiện ở đây.

Toàn bộ bọn họ đều đang đứng trên phi kiếm.

- Đại trưởng lão!

Hề Trì chân nhân vẫn luôn tỏ ra bình tĩnh cũng đã không nhịn được khi nhìn thấy cô gái trước mặt.

- Tại sao lại là sư tỷ? Không ngờ sư tỷ cũng bị tên yêu ma kia mê hoặc…

- Sư muội đừng hiểu nhầm!

Thủy Tiêm Vân cười nói:

- Ta không hề bị mê hoặc, hơn nữa bây giờ ta cảm thấy rất tốt, thậm chí còn tốt hơn so với trước kia. Bởi vì ta đã có được sức mạnh khủng khiếp và tuổi thọ gấp vài lần!

- Bây giờ, từng giờ từng phút ta đều cảm thấy mình đang mạnh hơn!

Nàng cười nhạo

- Mà các ngươi chỉ đang lặp lại vận mệnh của đám tổ sư mà thôi!

- Đừng nói nhảm nữa.

Gương mặt kia nói.

- Đám tu sĩ đã tập trung hết một chỗ. Vậy bản tôn sẽ không chủ quan như lần trước đâu. Các ngươi có tu vi còn không bằng một nửa so với đám tiền bối ngày trước!

Gã cười đùa, khinh miệt nói:

- Vậy các ngươi dựa vào cái gì để đối kháng với ta? Chỉ bằng chút dũng cảm của bản thân mà chút nữa chỉ cần ta thổi nhẹ cũng tan sao?

- Nếu xét theo tu vi thì có lẽ sự thật chính là như vậy.

Hề Trì chân nhân nói.

- Nhưng nếu chỉ dựa vào tu vi để phán đoán sức mạnh… Các hạ đã quá xem thường chúng ta rồi chăng?

Vương Lăng Tiêu nói.

Gương mặt kia vặn vẹo khiến gió bão nổi lên!

- Không cần ngài phải động tay.

Thủy Tiêm Vân cười nói.


- Nếu các ngươi nghĩ dựa vào công pháp của con gà Thiên Tuất đạo trưởng thì ta sẽ dùng sự thật nói cho các ngươi biết là các ngươi ngây thơ như thế nào!


- Tốt lắm!


Gương mặt kia nói.


- Ngươi đi theo ta đã rất lâu rồi. Hãy để đám con kiến kia hiểu ra kiến thức và lực lượng của yêu ma đi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK