Mục lục
Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Tác giả:Nghịch Thủy Chi Diệp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Đường Huyền Trang

- Cái làm chậm này... Thật kỳ quái?

Đúng lúc này, Nạp Lan Hồng Vũ nhíu mày.

- Làm sao mà kỳ quái?

Mấy người Quân Dương Tử rất quan tâm tới trang bị này.

- Dường như cỗ lực lượng này vẫn luôn tồn tại trong thân thể ta, giống như là tản bộ quanh thân, lão phu làm thế nào cũng không tìm thấy nó! Càng không có biện pháp khu trừ nó!

Nạp Lan Hồng Vũ nói:

- Mãi cho đến lúc nó tự tiêu tán.

- Không cách nào khu trừ?

Lam Mặc không tin, nói:

- Khẳng định là do võ giả các ngươi ít biện pháp, để cho ta tới thử một chút!

Lần này hắn không làm mình bị thương mà dùng kích đập lên cánh tay mình một cái.

Hắn phát hiện, chỉ đầu kích mới có hiệu quả làm chậm, sau khi cầm chuôi kích này, chỉ cần đầu kích đụng phải người, vô luận có bị thương hay không đều sẽ bị cỗ lực lượng này chảy vào.

Một cỗ lực lượng cực kỳ cổ quái truyền vào trong cơ thể hắn!


Giống như là một loại nguyền rủa nào đó.

Hắn thử hoạt động thân thể một chút, lập tức phát hiện ra thân thể mình cũng trở lên ngưng trệ rất nhiều.

- Cảm giác như thế nào?

- Cảm... Giác... Rất... Cổ... Quái...

Âm thanh của Lam Mạc như miệng bị dán lại, hắn cảm thấy linh khí trong thể nội cùng với loại lực lượng này như hai đường thẳng song song, bất kể thế nào cũng không thể chạm tới! Cho dù hắn có thể cảm nhận được cỗ lực lượng này không mạnh.

Trong nháy mắt, cơ thể hắn bộc phát linh khí vô cùng cường đại! Linh khi lưu động kịch liệt trong thể nội, cũng đồng thời khiến cho tốc độ bản thân hắn trở nên cực nhanh!

- Thanh Hư Ấn! Giải!

Râu tóc Lam Mặc đều dựng lên, trong mắt bộc phát ra một đạo tinh quang, quát lớn một tiếng!

- Như thế nào?

Nạp Lan Hồng Vũ hỏi lần nữa.

Lam Mặc thở ra một ngụm trọc khí:

- Không được, chỉ có thể bạo lực bài trừ, rất tốn sức!

Nạp Lan Hồng Vũ cười ha ha nói:

- Biết tại sao lão phu lại lấy cái này ra không?

Hắn chỉ vào Tam Xoa Kích ám kim trong tay Lam Mặc, nói:

- Vô luận là Ma Thần hay quái vật bình thường, chỉ cần đâm một cái, đều có thể trúng chiêu! Theo cách nói ở nơi đó, đây là cấp bậc Truyền Kỳ!

Bộ Xa lựa chọn là một cái mũ gia tăng kỹ năng của Đức Lỗ Y, có kỹ năng tự chữa trị cùng với tụ khí. Kỹ năng tụ khí là Hỏa Phong Bạo, là kỹ năng cấp thấp của Đức Lỗ Y.

Đây cũng là trang bị hoàng kim giá trị nhất mà hắn có thể tìm thấy.

Còn ở bên này, Vương Thái cũng cầm lên pháp trượng của mình, là một cây đoản trượng được chế tạo không biết bằng loại gỗ nào.

Dường như vừa cầm được cây pháp trượng này, Vương Thái lập tức bừng bừng chạy ra cửa, trong miệng ngâm nga, rất nhanh thì thấy phiến đá lát đường bị nứt ra, sau đó trước người hắn ngưng tụ thành một đầu quái vật cao 2m.

- Thổ Thạch Ma?

Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn ra ngoài cửa.

- MK!

Chỉ thấy Bộ Xa cũng xông ra cửa tiệm:

- Nhìn Hỏa Phong Bạo của ta!

Dứt lời liền nhấc tay, mấy đạo Hỏa Xà uốn lượn dọc theo mặt đất dưới chân lao ra! Rất nhanh, trước người liền xuất hiện một mảng lửa lớn.

- Đều quá yếu, quá yếu!

Tống Thanh Phong lập tức tiến đến trước người Thổ Thạch Ma:

- Xem Thánh Linh kiếm pháp của bản thiếu! Nhất Kiếm! Nhị Kiếm! Tam Kiếm...

Theo kiếm pháp của hắn, quanh thân Thổ Thạch Ma hiện ra những vết chém cực sâu!

- Làm sao ngươi lại học được Thánh Linh kiếm pháp?

Không ít tu sĩ mơ hồ.

- Mấy tập Phong Vân gần đây, Bộ Kinh Vân đã đạt được Thánh Linh kiếm phổ!

Tống Thanh Phong tiếp tục thi triển kiếm pháp tinh diệu.

- Xem ta, xem ta!

Khương Tiểu Nguyệt thấy có náo nhiệt cũng góp vui, lập tức từ trong tiệm chui ra, cầm trong tay một thanh kiếm gỗ, quát một tiếng:

- Ngự Kiếm Thuật!

Kiếm gỗ lập tức hóa thành một đạo kiếm ảnh đâm vào đỉnh đầu Thổ Thạch Ma!

Grac..! Grac..!

Trong ngọn lửa, Thổ Thanh Ma sau khi trải qua tàn phá liền sụp đổ trên mặt đất!

Vương Thái nhìn thạch ma mới được triệu hoán không đến mười giây liền bị miểu sát:

-...

- Cũng không thể sánh bằng Tam Xoa Kích của lão phu!

Nạp Lan Hồng Vũ lắc tay một cái, một thanh Tam Xoa Kích nặng nề lập tức được hắn vung vẩy đầy mạnh mẽ.

- Các ngươi được rồi!

Mặt Phương Khải đen lên, nhìn con đường mấp mô:

- Thêm chút nữa thì cả con đường cũng bị các ngươi làm cho sụp đổ!

- Nhanh! Để lão phu hảo hảo nghiên cứu một chút!

Mấy tên luyện khí đại sư như Quân Dương Tử, Thiên Phong Tử, Đoán Bất Di lập tức cảm thấy bỏng mắt, mặc dù những thứ này... Hẳn có thể gọi là pháp khí đi... Cũng không có uy lực lớn hơn pháp khí mà bọn hắn luyện chế ra, thậm chí là trường kích của Nạp Lan Hồng Vũ kia cũng chỉ có thể coi là một món vũ khí cực phẩm cho đám tu sĩ có tu vi không cao sử dụng, đối với bọn hắn mà nói thì uy lực chưa đáng kể, nhưng thuộc tính trong đó thì lại là cực kỳ lợi hại!

Tỷ như làm chậm, giảm bớt phòng ngự của mục tiêu, cùng tự chữa trị... vân vân.

Mà có một vài thuộc tính mặc dù chẳng ra sao, nhưng được cái là độc đáo! Có thể bổ khuyết một vài chỗ trống trên phương diện luyện khí.

- Chẳng qua..

Nạp Lan Hồng Vũ vẫn nhăn chặt lông mày, kéo Quân Dương Tử qua nói nhỏ:

- Những vật này, nếu quả thật có thể phỏng chế như ngươi nói... Vậy tính an toàn có phải không lớn hay không...?

Nhìn những vật này, làm chủ một đại thế gia, việc phải suy tính tất nhiên cũng phải nhiều hơn, thí dụ như... Để cho phe đối nghịch phỏng chế ra?

Đây tuyệt đối là không thể được!

- Cũng không nên quá coi thường những lão gia hỏa chúng ta.

Quân Dương Tử chỉ vào cây kích cười nói:

- Lão phu đã nghiên cứu qua, bên trên những vật này, chỉ có một chút phù văn xem như là cao thâm, nhưng cũng không thực hiện bao nhiêu biện pháp bảo hộ...

- Nhắc tới thì cũng đúng, một cái thế giới sắp bị hủy diệt, còn để ý đến những cái đấy làm gì?

Quân Dương Tử nói:

- Đương nhiên, chọn tài liệu, tính chất, các trình tự phụ tố, đều đủ cho đa số các tu sĩ nghiên cứu rất lâu, thậm chỉ cả một đời cũng khó mà có thể nhập môn.

- Vậy mà ngươi còn có thể lấy được thành quả?

Nạp Lan Hồng Vũ tối sầm mặt.

Quân Dương Tử bật cười nói:

- Ngươi cho rằng tiểu tử Hạo Nhiên kia ở trong Diablo lâu như vậy là làm gì?

- Làm gì?

- Thỉnh giáo bọn hắn về rèn đúc cùng với phụ ma cơ sở!

Quân Dương Tử nói:

- Chỉ có nhập môn, mới có thể chân chính hiểu rõ những vật này! Nếu không, ngươi có thông minh thế nào, cũng không thể nhập môn được!

Nhập môn! Phải! Chơi trò chơi, ai quy định là không thể học ở bên trong đấy những cái khác!

Nạp Lan Hồng Vũ:

-....

- Về sau thì Vô Vi Đạo Minh chúng ta sẽ còn khắc dấu trận pháp chuyên môn, để phòng ngừa thế lực khác phân tích phỏng chế những vật này, luyện khí sư tham dự luyện khí chẳng những phải là hạch tâm của các phái, còn phải ký tên vào cao đẳng khế ước, lão phu đã làm nghề này mấy trăm năm, làm sao lại có thể sơ hở được chứ?

Quân Dương Tử sờ râu, có chút cao thâm mạc trác nói:

- Hiện tại lão phu dám buông ra những lời này, chỉ cần lão bản không tự mình nhúng tay, ai cũng đừng nghĩ phỏng chế ra!

Hai người nở nụ cười hiểu ý.


Quân Dương Tử khẽ gật đầu, lập tức hướng về Lam Mặc nói:


- Sư huynh, có thể triệu tập chư vị luyện khí đại sư!


- Kết hợp cơ quan, phù văn cùng với trận khí, pháp khí mới sẽ mạnh bao nhiêu, lão phu liền rửa mắt đợi!


Nạp Lan Hồng Vũ cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK