• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới chân núi đại chiến đang diễn ra kịch liệt.

Không!

Phải nói là trận mèo vờn chuột sắp đến hồi kết. Con quỷ tựa hồ chơi chán, hắn muốn giải quyết hai tên nhân loại trước mặt.

Phía trước hắn, Kiba đang nằm tựa lên một gốc cây to, hai cánh tay cùng chân trái của hắn bị con quỷ xé toạc ra và ăn trước mặt hắn, hắn hiện tại đã không còn sức động đậy nữa.

Còn Ruri đã nằm bất tỉnh trên mặt đất, nhưng lại không có thương tích gì đáng kể, giống như con quỷ đang giữ lại đồ ngon nhất ở cuối bữa tiệc vậy.

Thấy thiếu nữ loài người còn sống, Thanh vừa mừng vừa sợ, may mắn hắn dùng hết tốc độ chạy đến, nếu không manh mối duy nhất cũng chết thì phải mất rất nhiều thời gian để tìm kiếm.

Hắn cần phải cứu sống cô bé này, hắn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi về thời đại này.

Lúc này con quỷ dưới đất đang muốn kết liễu tên nhân loại phía trước, hắn bổng dưng giật mình quay đầu nhìn đằng sau.

“Hả!?”

Bành!

Đập vào mắt hắn là một nắm đấm. Một đấm này ngay lập tức đánh nát nửa bên mặt của hắn, khiến của thân thể hắn văng xa vài chục mét đụng ngã một số cây con.

Một đấm đắc thủ nhưng Thanh cũng không truy kích, bởi vì ở phút cuối con quỷ đã có phản ứng, nếu hắn liều lĩnh truy kích sẽ bị nó phản đòn.

Kiba nằm yên bất động nhưng hắn vẫn mờ mịt thấy được kẻ đến trước mắt. Tóc trắng dài rối tung sau lưng, dáng người cao gầy nhưng vẫn thấy rõ được đường cong của cơ bắp.

Đặc biệt là hắn thấy được một đôi mắt màu xanh biếc như hai khoả bảo thạch lấp lánh, chứa đựng hai con ngươi màu đen dựng ngược như mắt mèo, đôi mắt đó đang nhìn về phía hắn.

Không phải nói là nhìn về phía con quỷ bị đánh bay ở đằng sau hắn.


Vù!

Mắt Thanh hơi co lại, nhưng tay hắn vẫn không chậm, giơ lên đỡ lại cú đấm. Con quỷ thấy nắm đấm bị đỡ được liền thuận thế đưa chân quét ngang, Thanh co đầu gối đỡ lại cú đá nhưng vẫn bị lực phản chấn đánh bay đâm vào một gốc cây.

Thanh nhanh chóng thoát ra, đạp mạnh bật về phía trước, con quỷ này cũng không phải tầm thường, nó đã từng ăn thịt người, cũng không phải là những con quỷ pháo hôi khác.

Nhưng Thanh từng là người sống tại thời đại bùng nổ thông tin, việc xem các trận đấu võ thuật cũng là thường xuyên, hắn cũng biết đến một số kỹ thuật tá lực, mượn lực gia tốc.

Lúc trước khi còn là người hắn làm không được, nhưng hiện tại là quỷ sức mạnh, sức bật cũng là phi thường cũng đã tập luyện được một hai. Mặc dù hoàn toàn thành thạo nhưng cũng đủ để dùng trong trận chiến này.

Cả hai bắt đầu triền đấu, ngươi đấm ta một cái, ta đấm người một cái. Thanh mấy lần bị đánh gãy tay, gãy xương nhưng cũng chịu đau mà đánh trả, vì thế con quỷ trước mắt cũng không dễ chịu. Nó mấy lần bị Thanh chọc mù, cái này cũng là không thể trách hắn, ai bảo con quỷ kia có đôi mắt to như thế làm gì.

Không biết đánh bao lâu, cả hai cũng dần dần thấm mệt, thể lực cũng chạm đáy, dù sao quỷ cũng không phải là vô hạn sức chịu đựng, hoặc là nói những con quỷ cấp thấp cũng tương đương người bị đột biến vậy, tuy thoát khỏi phạm trù người thường nhưng cũng chỉ biết dùng man lực.

Chỉ có tiến hoá đến bậc cao, thức tỉnh huyết quỷ thuật, tới lúc đó thì mới có thể bước chân vào siêu phàm lĩnh vực.

“Ngươi là ai? Lại dám giành con mồi của ta?”

Thanh cũng không đáp lại hắn, hắn đang tìm cách giết con quỷ này hoặc là đánh lui hắn. Nhưng cuối cùng thì hắn vẫn là hỏi ngược lại.

“Ngươi đã từng ăn người? Nơi này đã rất gần với con người sao?”— QUẢNG CÁO —

“Khặc khặc, tất nhiên là đã ăn. Thịt người rất là mỹ vị đâu? Còn có, ta tại sao phải nói nơi có con người cho ngươi” – con quỷ cười gằn nói, tên này trước mắt muốn cướp con mồi của hắn, lại còn muốn biết nơi ở của con người để chiếm làm của riêng?

“Vậy ngươi đi chết đi” – Thanh dậm chân phóng tới

“Khặc khặc, ngươi là không giết được ta!”

Thanh đưa tay muốn lần nữa chọc mù hắn.

“Mơ tưởng”

Con quỷ cấp tốc né ngang nhưng chân phải của Thanh đã lên gối trúng cằm hắn, Thanh xoay một vòng lại đá con quỷ văng vào trong bụi cây.

“Tên khốn!!!”



Bị đá văng con quỷ lên tiếng gầm thét.

Sau đó Thanh vượt qua bụi chân trái quét ngang, nhưng bị con quỷ né được.

Nhưng rồi…

Xoẹt!!!

“Cái gì…” – mắt hắn không thể tin được, đầu hắn bị chém bay lên không trung.

Tiếp theo đó Thanh dùng thanh thái đao bị gãy mà hắn đã nhặt từ bên cạnh xác của thanh niên kia khi hắn đá bay con quỷ vào bụi cây lúc nãy, cắm thẳng vào mắt con quỷ đem hắn đính lên một góc cây.

Đầu bị chặt nhưng dưới cổ lại mọc ra hai cái tay khác nắm lấy thanh đao muốn rút nó ra. Còn thân thể của con quỷ thì vẫn tiếp tục tấn công hắn cái miệng ở dưới bụng thì liên tục chửi

rủa.

“Thằng khốn, ta muốn giết ngươi!!!”

Hiện tại Thanh cũng cảm thấy phiền phức, theo như hắn biết được, trên thế gian này chỉ có Muzan mới có khả năng giết được những con quỷ khác, bởi vì hắn là kẻ đã tạo ra loài quỷ. Mà hiện tại khoảng cách trời sáng còn lại rất lâu, hắn cần phải có biện pháp làm còn quỷ này phơi dưới ánh nắng mặt trời mới có thể giết chết nó.

Có thể là do đầu lìa khỏi thân xác cộng thêm bị đâm mù mắt cước bộ con quỷ loạn lên. Bị Thanh bắt được cơ hội dùng tay chân khoá chặt hắn từ sau lưng.

Hắn phải nhanh chóng quyết định, đầu của con quỷ sắp thoát ra được đến lúc đó muốn bắt hắn lần nữa rất khó.

Khi nãy cũng là do hắn sơ ý nên mới bị Thanh bắt được cơ hội, bởi vì từ lúc đầu đến bây giờ Thanh luôn cùng hắn vật lộn tay chân gây cho hắn ảo giác Thanh sẽ không dùng vũ khí nên mới sơ ý trúng chiêu.

Hiện tại đã không thể giết được nó vậy thì đành phải dùng hạ sách là tiêu hoá nó. Hắn há miệng cắn xé vào đầu vai con quỷ. Hiện tại cũng thời khắc quyết định hắn cũng hạ xuống ngoan tâm.

“A a. Thằng chó chết. Ta giết ngươi!!!” – con quỷ tuy hiện tại không thấy gì nhưng hắn cảm nhận được đầu vai của hắn đang bị gặm nhấm, bị cắn xé từng miếng thịt.

Thanh đè hắn xuống đất, mặt nổi gân xanh dùng hết tất cả lực lượng bẻ gãy bốn cái tay của hắn xé toạc ra, sau đó là tới chân. Con quỷ dù cái miệng đang cạp đất nhưng vẫn không quên chửi rủa.

Lúc này một thanh đao gãy đâm vào trong người Thanh, cái đầu con quỷ đã thoát ra được. Nhưng chỉ còn một cái đầu hắn bị Thanh tuỳ tiện đè xuống. Mặc kệ con quỷ giãy dụa cỡ nào đi nữa, chỉ cần tay chân hắn có dấu hiệu phục hồi là bị Thanh nhanh chóng bẻ gãy.

Tốc độ ăn càng lúc càng nhanh, quá trình giằng co giữa hai bên cuối cùng cũng lắng xuống khi con quỷ bị ăn chỉ còn cái miệng ở bụng. Hắn hai tay banh miệng của con quỷ ra rồi nhét cái đầu vào dùng sức ép sát cái miệng lại.— QUẢNG CÁO —

“Gahhhhh”

Bụp!!!

Như quả dưa hấu bị chèn bể. Với thương tích như thế này thì dù đến sáng con quỷ vẫn không thể phục hồi được.

Vì càng thêm bảo đảm hắn tìm lấy dây leo trói các bộ phận còn thừa lại trói vào từng góc cây khác nhau ở các vị trí trống trải để khi trời sáng ánh nắng liền có thể chiếu đến, lại suy nghĩ một hồi hắn đi tìm thêm mấy cọc gỗ đống cố định những phần thân của con quỷ lại.

Làm xong tất cả hắn mới yên tâm mà quay lại chỗ thiếu nữ.

Khi quay lại xem xét một lúc, phát hiện cô gái này chỉ là bị nứt xương sườn, có lẽ là chịu một đòn của con quỷ.

Còn về thanh niên kia thì đã chết do mất máu quá nhiều trong lúc hắn đang đánh nhau với con quỷ.

Hắn nhìn xung quanh rồi thu thập một chút rồi quay lại vị trí của thiếu nữ và thi thể.

Thanh hai tay cầm lên hai người hướng trở về sơn động. Hiện tại chỉ cần cứu được cô nàng này là có thể biết thông tin về thế giới này.

Trải qua trận chiến này cho hắn thấy được một sự thật là hắn vẫn rất yếu, bảy ngày qua dù đã luyện tập rất nhiều nhưng những con quỷ khác chỉ cần ăn thịt người là sẽ nhanh chóng mạnh lên.

Hiện tại chỉ là một con quỷ cấp thấp đã khiến hắn phải lâm vào khổ chiến chứ đừng nói đến những quái vật kia.

Yoriichi.

Muzan.

Thập nhị nguyệt quỷ.

Sát quỷ đội.



Hắn bắt đầu nghĩ nghĩ, có lẽ cần phải thử luyện tập kĩ thuật hơi thở.

Trên đường trở về hắn tiện tay bắt thêm một vài tiểu dã thú.

Khi về đến sơn động hắn để cô gái nằm ở một góc rồi dự định bước ra ngoài xử lý thi thể, thế nhưng khi liếc nhìn nằm ở một góc cô gái kia, hắn đành bắt đầu đốt lửa sưởi ấm. Về phần thi thể người kia thì hắn đem chôn ở phía ngoài hang.

Làm xong tất cả hắn trở lại hang động ngồi trước đống lửa bắt đầu tổng kết lại thành quả của trận chiến.

Sức hồi phục của hắn hiện tại còn thấp hơn cả con quỷ khi nãy, mọc đầu mọc tay chân cái gì thì tạm thời không nhắc đến. Hắn liếc xuống trong ngực mình còn cắm lấy thanh đao gãy bình tĩnh rút ra.

Lúc trước hắn rút ra rồi nhưng vì phải nắm thêm một người một xác mang về sơn động thì hắn đành cắm lại chỗ cũ. Ngoài ra hắn còn phát hiện một thanh tiểu đao gần đó, tiện tay lấy xong cũng tự cắm vào bụng mang về.

Còn về đau đớn? Không đáng kể, có vẻ việc biến thành quỷ kéo theo cảm giác đau bị hạ xuống, những vết đâm như thế này chỉ như gãi ngứa mà thôi.

Chuyện đáng suy nghĩ nhất hiện tại là sau khi hắn ăn thịt của con quỷ một lúc lâu, hắn cảm giác được, có một luồng năng lượng chạy thẳng về tim sau đó lại lan toả một luồng năng lượng khác ra khắp cơ thể giúp mật độ tế bào trong cơ thể hắn tăng lên.

Mà luồng năng lượng này lại tinh thuần hơn rất nhiều so với trước.

Cùng lúc đó khi hắn nhắm mắt tập trung cảm nhận, thì cảm thấy ở nơi tim của hắn, đó là nơi hấp thu năng lượng của con quỷ, trong cảm nhận của hắn trái tim của hắn như bị bao bọc bởi một đoàn sương mù màu xám.— QUẢNG CÁO —

Cho dù cố gắng như thế nào đi nữa cũng không thể đột phá đoàn sương mù nhìn vào bên trong.

Nhiều lần đột phá nhưng không thành công, hắn cũng đành từ bỏ.

Hắn chỉ biết là trái tim hắn hấp thu năng lượng hắn ăn vào rồi nhả ra muốn nguồn năng lượng khác tính thuần hơn.

“Chẳng lẽ đây là kim thủ chỉ của ta?”

Ăn quỷ mạnh lên?

Mặn như vậy?

Hắn muốn có hệ thống a!

Tuy nói là nói như thế nhưng hắn cũng cảm giác có chút hưng phấn.

Nếu như hắn đoán không sai, lúc hắn ăn thịt dã thú cũng cảm giác mạnh lên cũng là do trái tim của hắn.

Chỉ là năng lượng quá mức nhỏ bé nên hắn không cảm giác được.

Nếu như, nếu như không chỉ là hấp thụ năng lượng qua thịt mà còn có thể hấp thu nhiều loại năng lượng khác thì sao.

Tỷ như, năng lượng mặt trời trong Nhật Luân Đao?

Nghĩ tới đây hắn lập tức lắc đầu phủ nhận.

Thanh. Ngươi bành chướng a!

Kia nhưng là đòi mạng mình đại sát khí, lỡ như hấp thụ xong trái tim thải ra năng lượng mặt trời càng tinh thuần thì làm sao bây giờ?

Cái này chẳng phải là chết chắc?

Bành chướng a, thiện tai thiện tai.

Nghĩ tới vậy hắn cũng không muốn suy nghĩ thêm nữa. Chuyện này từ từ kiểm chứng là được.

Hắn đứng dậy liếc mắt phủi thiếu nữ đang nằm trong một góc kia một chút, sau đó liền đi lấy dây leo trói lại như cái bánh chưng để đề phòng mình không chú ý người này lại chạy trốn.


Sau đó cầm lấy thanh đao gãy và thanh tiểu đao đi ra ngoài sơn động.


Lúc này mặt trăng đã lên cao chiếu rọi khắp ngõ ngách.


Đã đến lúc trình diễn khả năng kiếm thuật của ta rồi!


Hắn cười gằn tiến về phía bãi đất trống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK