• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hachirou lập tức nói: “Người tới, mang Shimizu đi trị liệu đi.”

Nói xong hắn nhìn về phía Ruri nói: “Shimizu hắn bản tính không xấu, chỉ là quá khứ hắn xảy ra một số chuyện dẫn đến hắn có chút lỗ mãng, mong Ruri tiểu thư thứ lỗi cho hắn.”

“Ta tất nhiên sẽ không đôi co cùng hắn, chỉ là muốn giáo huấn hắn một chút mà thôi. Cũng tiện thể nói cho mọi người ở đây biết, kỹ thuật này giới tính nam nữ chỉ là thứ yếu. Nếu bọn hắn có thiên phú tốt thì cho dù là nữ nhân cũng sẽ đạt được sức mạnh kinh người.” – Ruri hướng Hachirou nói.

Lúc này toàn trường đã nóng mắt, Keiko càng là nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tràn đầy đấu chí. Những người khác cũng là như thế, nếu có được sức mạnh này thì bọn hắn có thể săn giết thêm càng nhiều quỷ, đến lúc đó có thể hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng.

Ruri nhìn về phía bọn hắn nói: “Thế nào? Các ngươi muốn học không? Nếu muốn học thì hãy thu lại địch ý của mình, vì người dạy các ngươi chính là hắn.”

Nói xong nàng chỉ về phía Gin.

Người ở đây đều là vì tiêu diệt loài quỷ mà sống, nên chuyện để một con quỷ dạy bảo bọn hắn, tất nhiên sẽ gây trở ngại tâm lý rất lớn. Nhưng sức mạnh này thật sự quá hấp dẫn người, làm bọn hắn nội tâm dao động.

Đang lúc toàn trường yên lặng, thì Keiko bước lên một bước nói to: “Mời Gin tiên sinh chỉ giáo!”

Hành động của nàng như là một cây châm đâm phá cái màn mỏng ngăn cách kia, khiến những người còn đang chần chừ như có quyết tâm.

Sau đó là từ Takara, Akita, Mitsuha, Yuuki lần lượt tiến lên nói: “Mời Gin tiên sinh chỉ giáo!”

Aki mặc dù còn có chút khó chịu nhưng cũng theo gót bọn hắn tiến lên nói. Dần dần như là phản ứng dây chuyền một dạng càng ngày càng nhiều người bước lên hô to cho đến người

cuối cùng.

Bọn hắn những người ở đây, đều là những người mang lý tưởng chém giết loài quỷ để bảo vệ người khác. Hiện tại cơ hội có được sức mạnh đang ở ngay trước mặt, đây là cơ hội mà Oyakata đại nhân dùng đại giới mới đổi được, nên bọn hắn dù có căm thù quỷ đến cỡ nào thì kiềm nén lại. Ít nhất với Gin là như thế.

Ruri nhìn Keiko mỉm cười, lần này cũng nhờ nàng giúp một tay.

Gin thấy như vậy cũng bước đi tới trước mặt bọn hắn: “Đã như vậy chúng ta liền bắt đầu, ta cũng không cam đoan tất cả các ngươi đều có thể sử dụng được nó. Ta chỉ dạy các ngươi những thứ cơ bản nhất, còn về sau như thế nào là dựa vào chính các ngươi.”



Một tháng sau đó.

Uỵch!

Một tiếng trầm đục vang lên.

“Shimizu, phương thức hít thở của ngươi không đúng!” – Gin đấm một cái vào bụng của hắn rồi nói.

“Ta nói, Shimizu bằng hữu, ngươi bắt đầu luyện tập đã mấy ngày rồi, mà vẫn chưa nắm được sao?” – Ruri ở một bên thêm dầu vào lửa.

Shimizu cắn răng cam chịu, hắn thật hận a. Chính mình vừa với bình phục liền lao vào luyện tập, vậy mà bị tên kia giao cho một phương thức tu luyện mà đáng lý ra phải cần nửa tháng mới bắt đầu có thể luyện được. Rõ ràng chính là đang báo thù.

Sau đó là liên tục những tiếng trầm đục vang lên.

“Haizz, ngươi lại sai rồi! Thật là không có tiền đồ! Ngươi nhìn những người khác đi, hiện tại họ đã có thể cõng một tảng đá chạy rồi!” – Gin làm một bộ than thở trách trời thương dân nhìn đang ngã dưới đất ôm bụng Shimizu nói.

Trải qua một tháng huấn luyện, trong bọn hắn cũng xuất hiện vài người biểu hiện rất tốt, trong đó ngoài Takara, Keiko mấy người. Cũng có một thiếu niên tóc màu nâu, biểu hiện rất xuất sắc, hình như gọi là Hayato.

Ngoài ra cũng không thể không nói Shimizu cái thằng này thiên phú cũng không thấp, tuy bị bọn hắn gây áp lực cùng khi dễ nhưng tiến bộ của hắn cũng không chậm.

“Ngươi lên núi chạy 100 vòng đi!” – Gin đối với Shimizu nói, rồi cùng Ruri quay người lại tiến về đình viện. Đình viện là nơi liên kết với quảng trường, nơi này là để cho hắn nghỉ ngơi trong quá trình huấn luyện các kiếm sĩ.

— QUẢNG CÁO —

“Hachirou, làm sao lại tới đây?” – Vừa đi tới Gin nhìn thấy Hachirou cùng Umeko đang ngồi uống trà trong đó nên liền lên tiếng hỏi.

“Không chào đón ta sao?” – Hachirou cười nói.

“Ngươi không để vợ ngươi ở nhà chăm sóc để sinh con, dẫn nàng đi lung tung giữa mùa đông thế này bộ không sợ nàng sinh bệnh sao?” – Gin giọng nói pha một chút trêu chọc ý vị.

“Ha ha, ngươi thật biết đùa, Gin tiên sinh!” – Hachirou không thèm để ý những lời này của hắn.

Một tháng này bọn hắn lẫn cùng nhau đã có chút quen thuộc, cũng hay ngồi uống trà nói chuyện phiếm.

Đột nhiên Hachirou hỏi: “Ngươi thấy bọn hắn thế nào?”

Gin biết hắn là đang hỏi những kiếm sĩ diệt quỷ kia: “Có một số hạt giống tốt đâu, nếu còn sống vượt qua giai đoạn này, thì bọn hắn sẽ trở thành những trụ cột dưới tay của ngươi a.”



“Ồ, có thể được ngươi tán thành, bọn hắn thật sự rất tài năng.” – Hachirou kinh ngạc nói.

Trong thời gian này hắn cũng có chút biết được sức mạnh của Gin, có lần Gin biểu diễn một vài kiếm chiêu của hắn cho bọn người xem.

Lần đó là Gin phô diễn một chút kiếm chiêu để cung cấp thêm suy nghĩ cho bọn họ sau này sáng tạo hơi thở cho riêng mình. Tất nhiên cũng sẽ không giống trong tương lai dễ dàng như vậy.

“Lại thêm một tháng nữa, chúng ta muốn rời đi.” – Lúc này Gin đột nhiên nói.

Hachirou hỏi: “Đi đâu? Trở về nhà sao?”

Hắn gật đầu: “Đúng vậy! Thời gian còn lại ta sẽ chỉ dạy bọn hắn hết những thứ ta biết, còn có thể luyện ra thuộc tính hay không thì còn cần bọn hắn mài mò.”

Trong sát quỷ đội có một số người thiên phú rất mạnh, mới qua một tháng những đã có người sử dụng được thô thiển phương pháp hô hấp để gia tăng sức mạnh cùng tốc độ. Hắn đoán chừng chỉ trong nửa năm đến một năm, bọn hắn có thể dùng hơi thở chơi ra hoa đến.

Tới lúc đó, bọn hắn cũng đã có thể tạo cho Muzan chút phiền phức nhỏ.

Lần huấn luyện này, hắn cũng có cơ hội tiếp xúc nhiều lưu phái khác của kiếm thuật, cũng âm thầm học hỏi được rất nhiều. Phải nói về kiếm thuật thì thiên phú của hắn cũng chỉ bình thường mà thôi.

Sự thật thì cũng nhờ việc hắn là quỷ chỉ cần ăn bổ sung năng lượng. Nhờ vậy cũng đã cung cấp cho hắn rất nhiều thời gian luyện tập, thời gian luyện kiếm của hắn hầu như gấp ba lần người khác, nên kiếm thuật của hắn mới nhanh chóng tiến bộ như vậy sánh ngang với những thiên tài kiếm đạo kia.

Đang lúc Gin cùng Hachirou nói chuyện phiếm, thì ở một bên Ruri đột nhiên lên tiếng hỏi Umeko.

“Umeko, ngươi làm sao có thai nhanh như vậy, nghe nói các ngươi chỉ vừa mới thành hôn thôi mà?”

Phốc!

Đang ngồi uống trà Gin nghe Ruri hỏi như vậy, trà trong miệng liền phun ra hết.

Khụ khụ!

Hắn ho khan hai tiếng để cảnh báo nàng. Nhưng Ruri cũng không có để ý hắn, ánh mắt nàng tràn đầy mong chờ nhìn Umeko.

Umeko nhìn ánh mắt mong chờ của Ruri cũng đành nói: “Chúng ta cũng không có làm gì đặc biệt! Chỉ là thay đổi một chút tư thế mà thôi!”

Khặc khặc!

Lần này tới lướt Hachirou bị sặc, hắn ho tới mức đỏ hết cả mặt.

— QUẢNG CÁO —

“Tư thế?”

Gin một bên liền lập tức nắm bắt được một từ khoá, ánh mắt nhìn Hachirou từ từ trở nên có chút bỉ ổi đứng lên.

“Hàa…Hachirou lãnh chúa cũng có chút thủ đoạn màaa…”

Hachirou một bên có chút hoảng, hắn nhìn về phía Umeko điên cuồn nháy mắt. Chỉ là đáng tiếc Umeko đang nhìn Ruri không có thấy động tác của hắn.

Ruri không hiểu hỏi: “Tư thế là thế nào?”

Umeko liền kề sát tai nàng nói nhỏ, Ruri lắng nghe một chút khuôn mặt liền đỏ bừng đứng lên.

Ruri miệng lắp bắp nói: “Thật thần kì như vậy?”

Umeko gật đầu.

Ruri liền nói: “Có thể cho ta mượn sao?”

Umeko cũng không từ chối, lập tức đồng ý: “Có thể! Dù sao, ta cũng đã thuộc hết nó.”

Gin một bên nghe cũng đầy đầu chấm hỏi, không hiểu hai nàng đang nói gì. Còn Hachirou thì có chút nắm bắt được vấn đề nhưng hắn cũng im lặng không có phản ứng, may mắn hắn

đã âm thầm sai người đi sao chép một bản giữ lại.

Hai nữ nhân ngồi thì thầm một lát thì cùng nhau rời đi, để lại Gin cùng Hachirou ngồi tại chỗ.



“Huynh trưởng đại nhân, ngươi là kêu ta sao chép cái gì a!” – Nanae lần đầu triệt để phá vỡ hình tượng bình thản của mình, nàng đang vẽ lại những hình thù kì quái trên một tờ giấy, sắc mặt đỏ bừng.

Mặc dù con gái của nhà Ubuyashiki cả đời sẽ không được lấy chồng, nhưng dù sao nàng cũng là em cái sinh đôi của Hachirou, đã 15 tuổi cũng hiểu được rất nhiều chuyện.



Hachirou có lẽ cũng không nghĩ đến, lần này hình tượng của hắn trong lòng Nanae đã triệt để bị phá vỡ. Từ đây về sau gia tộc Ubuyashiki tăng thêm một bảo vật gia truyền chỉ các đời Oyakata mới được mở ra xem.

Nhưng chuyện này Hachirou lại không một chút hay biết, hắn đang ngồi uống trà rất thoải mái đâu.

“Ta nói Hachirou, khi nào thì đợt máu tiếp theo đến!”

Gin nhìn vẻ mặt hưởng thụ của hắn liền mở miệng hỏi. Cái này khiến cho khuôn mặt tươi cười của Hachirou cũng xụ xuống.

“Ngươi chờ lúc khác nói không được sao?” – Hachirou có chút u oán nói, không còn tâm tình ngồi ngắm cảnh uống trà.

“Là lúc nào? Chờ ngươi trở về dinh thự sao? Nơi kia bị hoa tử đằng bao vây thì ta làm sao đi vào.”

Hachirou bị hắn hỏi cũng không biết trả lời như thế nào, hắn đành hứa hẹn sẽ mang đến cho hắn sớm nhất có thể.

Gin cũng không có truy tới cùng, dù sao hiện tại hai người cũng tính là có chút quen biết.

“Như vậy ta liền không tiếp tục bồi ngươi!” – Gin ngồi thêm một chút cũng đứng lên rời đi.

Gin đứng giữa sân rút ra Zantō Tsurugi, thân đao lúc này bị quỷ dị làn khói màu tím đen bao quanh. Thời gian này hắn đang thử dùng quỷ khí để uẩn dưỡng đao của mình, xem thử xem nó có thể biến thành một thanh yêu đao hay không, tiện thể cũng gia tăng khả năng khống chế quỷ khí.

Quỷ khí có tác dụng rất lớn, mặc dù hắn chưa từng giết người, nhưng loại quỷ khí này cũng mang lấy sát khí rất nặng, cùng khí tức của quỷ trộn lẫn vào trong đó, khi chiến đấu có tác dụng để chấn nhiếp kẻ thù. Ngoài ra quỷ khí còn ngoài ý liệu gia tăng độ sắc bén của đao.— QUẢNG CÁO —

Hắn bắt đầu lần lượt múa lấy kiếm chiêu của mình, mỗi lần hắn chém ngang thì đều như có như không vang lên tiếng oán linh gào thét cùng tiếng gầm gừ của quỷ dữ.

Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, trong không khí dần dần vang lên âm thanh xé gió, xung quanh hắn kình phong bắt đầu thổi cuốn lên đầy trời bụi đất.

Ngồi trong đình viện Ubuyashiki Hachirou nhìn ra, hắn đã không thấy rõ thân ảnh của Hachirou, chỉ thấy từng đạo tàn ảnh dần dần biến mất trong không khí.

Đương nhiên đây là do Hachirou chỉ là người bình thường nên mắt hắn làm sao có thể theo kịp được tốc độ của Gin. Đây cũng chỉ là tốc độ bình thường của Gin mà thôi.

Lúc này đang từ trên núi trở về Keiko, cũng nhìn thấy cảnh này.

“Đây là…?”

Con mắt nàng lập tức nhìn chăm chăm vào như muốn bắt lấy thân ảnh của hắn.

Gin lúc này đã triệt để đầu nhập vào tu luyện, hắn mỗi ngày đều sẽ luyện tập như thế này, từ từ gia tăng tốc độ đến cực hạn rồi độ phá cực hạn. Đây cũng là nguyên do năng lượng trong cơ thể hắn mới tiêu tốn nhiều như vậy.

Hắn tiếp tục như vậy cho đến khi trời tối, khi hắn tỉnh lại thì xung quanh đã bu đầy người nhìn về phía hắn.

Thu đao vào vỏ, hắn nói mấy câu như các ngươi về nghỉ ngơi, ngày mai luyện tiếp. Nói xong liền quay lưng đi về trên núi. Những ngày này hắn đột nhiên nhớ tới có một cách luyện tập khá là nổi tiếng.

Đó là dùng đao chém núi cùng dùng nắm đấm để phá núi. Cách luyện tập này có hiệu quả khá đáng kể, đó là lực chém cùng lực đấm của hắn cũng có gia tăng. Hắn cũng thử luyện tập cách khống chế lực lượng, vận dụng triệt để sức mạnh cơ bắp không để dư thừa cùng lãng phí.

Mà tất nhiên, khi chém núi hắn cũng không có ngu ngốc mà dùng bội đao của mình, hắn dùng những thanh đao làm từ sắt thép bình thường để tập luyện. Mà những thanh đao này chính là tiền học phí của những kiếm sĩ diệt quỷ kia.



Sau khi luyện tập trở về.

“Ruri! Ngươi làm gì mà lén lút như vậy?”

Gin liền thấy Ruri đang núp ở một góc bí mật làm gì đó.

Đột nhiên nghe thấy tiếng hắn gọi Ruri giật nảy mình vội vàng giấu gì đó vào trong áo, đứng lên quay người lại đối với hắn cười nói: “A, Gin trở về rồi sao? Ngươi đã tắm chưa?”

“Ta đang muốn hỏi ngươi đâu Ruri! Hiện tại trời đã sắp sáng, mà ngươi còn làm gì giờ này?” – Gin nghi ngờ hỏi.

Nghe hắn hỏi như thế, Ruri hai mắt loạn chuyển, nói: “Ta đang đợi ngươi về nha! Thiệt là người làm sao về trễ như vậy đâu, người ta đợi ngươi thật mệt mỏi.”

Nàng chủ động ngáp một cái rồi bước chân loạn choạng trở lại giường ngủ.


Thấy nàng như vậy Gin nghi ngờ càng nặng, hắn tiếp tục hỏi: “Ngươi giấu ta điều gì sao? Lúc nảy ngươi giấu gì trong áo?”


“Ta làm gì giấu ngươi chuyện gì? Ngươi đây là nghi ngờ ta sao?” – Ruri đôi mắt rưng rưng, đáng thương nói.


Gin cũng hết cách, hắn có chút không chống cự nổi lúc nàng trong trạng thái này.


“Dừng, dừng, được rồi ta không có nghi ngờ ngươi. Chúng ta đi ngủ thôi!” – Gin khẽ vuốt trán nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK