Miko cười gằn: “Thật là nhàm chán a, tiểu lang quân!”
Nàng nhẹ nhàng vung vẩy cái đuôi đánh bay thanh thái đao.
Gin hắn đang tập trung quan sát, hướng di động cái đuôi, hắn ném thanh đao là nhằm mục đích quấy nhiễu thế công của nàng, chỉ cần cái đuôi di chuyển chậm một nhịp là hắn có cơ hội. Đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên.
Là sơ hở!
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Ba Liệt Na!”
Miko cũng lập tức phát hiện hắn di chuyển đến áp sát mình, miệng rộng phát ra tiếng nói: “Thật là xảo quyệt đâu! Nhưng cũng thường thôi!”
Nàng lập tức giơ lên nắm đấm muốn đánh hắn bay ra ngoài, đây là lần đầu tiên nàng dùng đến cánh tay của mình.
Nhưng Gin hiện tại đã bắt được sơ hở thì làm sao lại không có chuẩn bị? Hắn liền chuyển mình xoay vòng chém nát cả cánh tay của nàng. Mắt thấy đầu nàng đang gần ngay trước mắt, hắn hít vào một hơi thật sâu.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Sáu Nhất Tuyến Thiên!”
Chiêu này của hắn chỉ có thể gói gọn trong một từ, đó là NHANH, trảm kích của hắn như hoá thành một sợi tuyến cắt ngang trời đêm hướng về phía cổ Miko.
Miko lúc này cũng bị tốc độ của hắn làm cho kinh ngạc trợn to mắt.
Phốc một tiếng…
Oa----!
Phun ra một ngụm máu tươi, Gin chật vật nhìn xuống ngực mình. Vị trí lá phổi của hắn bị ba đoạn dây leo gai đâm thủng, cứng rắn cắt đứt chiêu thức của hắn.
Miko cười rộ lên: “Ha ha ha, quả nhiên như ta đoán đâu, phổi chính là điểm yếu của ngươi!”
Gin trợn to mắt. Lại bị nàng phát hiện? Không, hoặc là nói nàng đã nhìn ra từ lâu, nhưng vẫn từng bước dẫn dụ hắn, bằng chứng là cho đến bây giờ, tại thời khắc quyết định nhất nàng lại cho hắn một kích trí mạng. Đây chính là sự thiếu khuyết kinh nghiệm khi chiến đấu với những con quỷ cấp cao.
Huyết Quỷ Thuật là một loại năng lực quỷ dị, có mạnh có yếu, nó chính là thứ biến những con quỷ thành những con quái vật thật sự, chạm tới siêu phàm lĩnh vực, giữa những con quỷ đã thức tỉnh và chưa thức tỉnh là cả một tầng lầu.
Miko thật sự là một con quỷ thông minh, nàng có sức mạnh áp đảo, lại không dám khinh thường đối thủ, từ lúc chiến đấu đến bây giờ luôn từng bước cẩn thận, từ từ dồn Gin vào thế khó.
Từng sợi dây leo từ từ quấn quanh hắn, muốn trói hắn thành một đoàn, hắn nhanh chóng vung vẫy thái đao cắt xuống từng sợi dây leo.
Rơi xuống đất, hắn nhanh chóng lùi lại xa xa, Gin lúc này sắc mặt tái xanh, đây chính là kẻ cắp gặp bà già sao. Hoàn toàn là kinh nghiệm nghiền ép. Rõ ràng nàng đã mạnh như vậy, theo lý mà nói là rất khinh thường người mới đúng, còn đằng này đi một bước tính 3 bước, từ từ lôi hắn vào bẫy, chỉ một chút xíu nữa là đã bị nàng cho bắt được.
Mẹ nó, thật là xui xẻo! Người ta đánh quái thăng cấp từ nhỏ đến lớn, còn hắn đùng một cái gặp ngay boss. Bây giờ hắn đã hiểu, tại sao lúc trước hắn có thể cảm nhận được khí tức của nàng, hắn dám chắc chắn nàng đang dẫn dụ hắn lên.
Những con quỷ thường xuyên khinh thường người trong anime đi đâu hết rồi. Tác giả mau bước ra đây, ta đảm bảo không đánh chết ngươi.
Gin nhìn về phía Miko, thấy có tổng cộng 6 sợi dây leo từ sau lưng nàng mọc ra, đung đưa trước mặt.
Thấy hắn thoát được, nàng cũng không bận tâm, dù sao cũng đã biết được điểm yếu của hắn.
Ầm ầm!
Tiếng không khí nổ vang vang lên liên tục, dây leo điên cuồng bay múa tấn công hắn. Nhưng dần dần hắn cũng làm quen được với tần suất tấn công của nàng, có thể vừa né tránh vừa thỉnh thoảng tấn công đánh trả.
Miko thấy thế cũng biết đánh lâu không được, Gin thích ứng hoàn cảnh nhanh hơn nàng nghĩ. Kiếm chiêu của hắn cũng càng tinh xảo, càng vận dụng một cách tự nhiên.
“Ngươi vậy mà dám lợi dụng ta để tu luyện. Thật là can đảm!” - Miko gầm thét nói.
“Haha, biết được điểm yếu của ta thì như thế nào? Mơ tưởng bắt được ta lần nữa!” – Gin khiêu khích nói.
“Ngươi đi chết!” – Miko giận dữ nhịp độ tấn công lại tăng lên để Gin không thể không tập trung né tránh.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Hai Quỷ Xa!”
Gin lộn vòng trên không trung chém ra từng vòng quỷ khí cắt nát những dây leo của nàng.
Mọi chuyện càng lúc nhảy ra khỏi sự tính toán của nàng, Gin cũng không yếu như nàng nghĩ, rõ ràng là bị đánh thảm như vậy nhưng hắn vẫn còn giấy lá bài tẩy.— QUẢNG CÁO —
Miko căn răng một cái, nàng như phát cuồng. Nàng ghét nhất cảm giác này, ghét cảm giác mọi chuyện nằm ngoài sự tính toán.
Nhưng đúng lúc này Miko dừng lại động tác, đột nhiên mở miệng nói.
“Ara ara, có một vài con chuột sắp lên đến đây đâu.”
“Ồ, là bọn kiếm sĩ diệt quỷ kia sao? Ngoài ra còn có một tên không giống bọn hắn, gọi là Ruri đâu. Ngươi biết nàng sao, Gin?” – Miko nhảm hiểm cười một tiếng, lúc nảy cũng may nàng có phân tâm ra một chút để quan sát, động tĩnh xung quanh.
Lại vô tình nghe thấy một nữ nhân hỏi lấy một nam nhân đang chăm sóc cho một thiếu nữ khác giữa sườn núi, nàng muốn tìm một nam nhân tóc trắng trên người mang theo đao. Chỉ cần nghe như vậy là nàng cũng đoán được đó chính là nam nhân trước mắt này.
Gin nghe xong cái tên đó, đồng tử co rụt lại, sắc mặt âm trầm.
Miko lập tức nở nụ cười thâm độc: “Ha ha, phản ứng mạnh như vậy, nàng là người quen của ngươi sao? Gọi là Ruri nữ nhân kia? Để ta giết nàng nhé, ta sẽ từng chút từng chút ăn lấy nàng trước mặt ngươi! Hahaha”
Gin cũng không trả lời nàng, toàn thân mạch máu gồ lên, xông về phía trước.
Miko lập tức cười gằn: “Tới đây đi, phu quân của ta!”
Từng sợi dây leo lao thẳng tới, phong toả hắn từ bốn phương tám hướng.
Giọng nói âm lãnh vang vọng, quỷ khí như nổi lên bốn phía làm cho nhiệt độ xung quanh như có điểm hạ xuống.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Bảy Thập Phương Câu Diệt!”
Phạm vi xung quanh 10m, tung hoành từng đợt kiếm khí, cắt nát tất cả dây leo phong toả.
“Cái gì?” – Miko cả kinh, hắn vậy mà chỉ dùng một đòn lại có thể cắt đứt hết dây leo của nàng.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Sáu Nhất Tuyến Thiên!”
Rống!
Miko đồng tử co rụt, rống to một tiếng điều khiển cái đuôi đánh qua.
Xuỳ một tiếng!
Lần này đuôi nàng cũng không thể chống đỡ được chiêu thức của hắn, bị cắt đứt rớt xuống đất.
Miko tức giận gào thét, những căn dây leo lập tức hồi phục, loạn vũ đánh phá phạm vi xung quanh, ngay cả đại thụ cũng bị dây leo của nàng quất gãy.
Bởi vì dây leo tốc độ hồi phục quá nhanh, Gin lại không có thời gian chuẩn bị, nên cũng đành phải lui ra đằng sau tạm thời tránh đi mũi nhọn.
Gin: “Hắc, xem ra đuôi của ngươi cũng không thể nhanh chóng hồi phục đâu! Đừng nghĩ rằng chỉ có ngươi mới biết tính toán người khác, đánh lâu như vậy còn không thấy Huyết Quỷ Thuật của ngươi, thì ta làm sao có thể tung ra hết con bài tẩy.”
Miko sắc mặt âm trầm, lúc này nàng mới nhận ra là nàng bị lừa, mục tiêu của hắn không phải là đầu, mà chính là cái đuôi của nàng, chính mình vậy mà nâng đuôi đi tặng người khác.
Gin hít thở một cái liền xông tới, hắn lại dùng ra Thập Phương Câu Diệt cắt chém toàn bộ dây leo, sau đó nhắm vào cổ của nàng.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Sáu Nhất Tuyến Thiên!”
Lúc này, bổng dưng trong rừng, bay ra hàng chục con đại xà, xông về phía Gin, mà lúc này Miko cũng không rảnh rỗi, nắm đấm của nàng cũng đã tới trước mặt của Gin.
“Tsk, Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Tư Quỷ Hoàn”
Gin lập tức xoay tròn tay cầm đao chém ra một đạo quỷ khí bức tường hình tròn bao vây hắn lại, ngăn cản lấy thế công của Miko.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Bảy Thập Phương Câu Diệt!”
Hắn phải nhanh chóng chém giết hết những con rắn này trước khi cái đuôi kia phục hồi.
Xung quanh máu tươi văng tung toé.
Hắn lập tức xông về Miko, một đạo cắt chém như sợi tuyến xoẹt qua bầu trời.
— QUẢNG CÁO —
Miko lúc này cũng không cam tâm chịu chết, nàng rống lên một tiếng, tiếng thét như một đạo sóng âm trùng kích khiến não của Gin ong ong hai tiếng, tinh thần khuấy động. Cái đuôi vừa mới hồi phục cũng lập tức đánh qua.
Hắn chịu đựng tinh thần trùng kích, thất khiếu chạy máu, rống to: “Vùng vẫy dẫy chết vô ích. Sai lầm của ngươi, trả giá chính là tử vong!”.
Xoẹt!
Xuỳ xuỳ---
To lớn đầu lâu bay lên không trung, nhưng lúc này cái đuôi kia cũng vừa lúc đánh vào người hắn.
Một kích này cũng không phải đùa giỡn, cộng thêm Gin hoàn toàn buông bỏ phòng ngự. Chỉ nghe thấy một tiếng “uỳnh” trầm đục vang lên, sau đó là tiếng xương cốt vỡ vụng.
Thân hình hắn như một khoả sao băng xẹt qua bầu trời.
Lúc này một đoàn 5 người đã tiếp cận đỉnh núi, chỉ thấy một vật thể đang bay đến.
Takara lập tức quát to: “Mọi người mau tránh ra!”
Cả 5 người lập tức tránh né.
Vụt!
Vật thể kia tiếp tục hướng về phía dưới bay đi, trên đường đi đụng ngã vô số đại thụ.
Lúc này Yuuki bổng nhiên mở miệng: “Kia là một người?”
Aki lập tức không tin: “Không thể nào!”
Ruri lúc này cũng không còn giữ được bình tĩnh: “Là Gin!”
Nàng cấp tốc hướng về chân núi chạy đến.
Keiko lập tức hỏi: “Chúng ta như thế nào?”
Takara: “Lên đỉnh núi xem!”
Ba người còn lại gật đầu.
Khi đến đỉnh núi, bọn họ thấy được một cái quái vật to lớn đang nằm dưới đất từ từ tan biến. Đầu của Miko đã biến thành như lúc ban đầu, lúc này nàng đang lẩm bẩm, nước mắt từ trong mắt chảy ra “Ta chỉ muốn có được một phu quân tốt, một gia đình tốt mà thôi!”.
Aki nhìn lấy xác con quỷ đang dần tan biến nói: “Uy, uy đây là quái vật gì? Trên đời này lại có con quỷ to lớn như vậy sao?”
Những người khác cũng lấy làm kinh hãi. Bọn hắn chưa từng nghe qua có con quỷ nào khủng bố như vậy.
Chỉ có Takara là nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, thấy con quỷ cũng sắp chết hắn liền dứt khoát quay lưng lại đi xuống núi: “Chúng ta đi xem người kia!”
…
Giữa sườn núi trên một viên đá to, Gin lúc này đã không ra hình người, chỉ có thể dùng là một đoàn thịt nát để hình dung.
Hiện tại trong người hắn, năng lượng cũng không nhiều, nên việc phục hồi rất chậm. Đánh với Miko hắn tiêu hao quá lớn, nếu không phải nàng đang đắc ý quên mình, nhất thời bị hắn đơn giản lừa được thì có lẽ mọi chuyện đã khác.
Ruri lúc này cũng đã chạy đến viên đá, nhìn thấy Gin thảm trạng, nước mắt không ức chế được mà tuông ra. Nàng vội vàng chạy đến bên cạnh, sắc mặt đã trắng bệch lắp bắp nói: “Gin, ta nên làm sao để giúp ngươi!”
Là Ruri?
Gin hiện tại mắt đã không còn nhìn thấy, miệng tuy vẫn còn nhưng cơ quan thanh quản cùng những nội tạng khác đã bị chấn nát, nên tạm thời cũng không thể trả lời nàng.
Ruri lúc này như nghĩ đến điều gì: “Đúng rồi, máu…ta phải cho hắn máu!”
Nói xong nàng vội vàng dùng thái đao cắt ra bàn tay của mình, bóp chặt nhỏ từng giọt máu vào miệng hắn.
Ruri mắt sáng lên: “Có hiệu quả!”
Tiếp được máu của Ruri, tốc độ hồi phục của hắn mắt trần cũng có thể phát giác được đang tăng lên.— QUẢNG CÁO —
Tiếp tục cắt ra tay của mình, Ruri hiện tại sắc mặt đã tái xanh vì thiếu máu, nhưng nàng vẫn không có dừng lại, khi nàng còn muốn tiếp tục cắt một chỗ khác thì một cánh tay chặn nàng lại.
Đó là cánh tay của Gin, hắn tập trung hồi phục cánh tay cùng miệng trước để ngăn cản nàng, nếu để nàng tiếp tục như vậy thì nàng sẽ chết vì thiếu máu.
“Ta không sao, Ruri! Một lát nữa là có thể khôi phục hoàn toàn!”
Đằng sau đột nhiên có tiếng hét to.
“Ruri tỷ tỷ mau tránh xa hắn ra!”
Aki đang một bên chạy lại, một bên hét to.
Tiếng rút đao vang lên.
Cả 4 người lập tức xông tới, muốn chém giết Gin.
Ruri thấy vậy lập tức đứng lên, giang hai tay chặn lại bọn họ, giọng nói có chút suy yếu.
“Không có việc gì, hắn chính là phu quân của ta, hắn sẽ không hại ta!”
Bốn người kia đương nhiên là không tin, cho rằng Ruri đang bị mê hoặc.
Takara trầm giọng nói: “Ruri tiểu thư đã bị mê hoặc, mau chóng cứu người!”
Bốn người lập tức bao vây tới, bọn hắn nhưng là muốn lôi kéo Ruri gia nhập sát quỷ đoàn đâu, tuyệt đối sẽ không để nàng có việc.
Ruri thấy thế cũng lập tức rút đao ra phòng thủ: “Mau dừng tay, ta không có bị mê hoặc, hắn đích xác là phu quân của ta!”
Yuuki bình tĩnh nói: “Không thể nào đâu, Ruri tiểu thư, hắn chính là một con quỷ! Người và quỷ làm sao có thể là vợ chồng? Trong đầu bọn hắn chỉ có khát khao huyết dịch của con người mà thôi!”
Ruri ánh mắt lấp loé: “Nếu như các ngươi không lui, vậy ta sẽ đánh lui các ngươi!”
Bốn người lập tức nhìn nhau, bọn hắn không phải là không thấy quyết tâm của Ruri, chỉ là theo suy nghĩ của bọn hắn, quỷ là không thể nào có thể sống chung với con người.
Bọn hắn không lập tức cùng Ruri trở mặt một phần là muốn lôi kéo, còn một nguyên nhân khác là Ruri cũng không yếu, muốn thật đánh lên bọn hắn cũng không dễ dàng.
Nếu 5 người vì đánh nhau mà để con quỷ hồi phục, đến lúc đó nếu thân thể mang thương thì sẽ càng không có biện pháp, cho nên thay vì 5 người đánh với nhau bọn hắn đành lựa chọn trước khuyên ngăn Ruri.
Hoặc là chờ đợi con quỷ hồi phục rồi sẽ cho Ruri thấy bộ mặt thật của nó, rồi 5 người liên thủ chém giết nó.
Nhưng ngay tại lúc này.
Phía sau Ruri, Gin bổng nhiên mở miệng nói: “Ruri ngươi đứng đằng sau ta!”
Nhân lúc Ruri kéo dài thời gian, hắn đã hồi phục được hai chân cùng một tay, cơ bản là có thể hoạt động được, hắn đứng lên kéo Ruri ra đằng sau mình, xé lấy một miếng vải trên người băng bó lại vết thương cho nàng.
May mắn là lần này tuy thân thể bị đánh gần như nát bét, nhưng y phục còn có thể miễn cưỡng mặc được.
“Ruri, cho ta mượn đao!”
Ruri đem đao đưa cho hắn, chần chờ một chút liền nói: “Gin, bọn hắn là người tốt!”
Gin: “Bọn hắn muốn giết ta đâu, Ruri!”
Nàng nhìn thấy vẻ mặt của hắn như vậy cũng đành nói: “Vậy ngươi nhẹ tay một điểm, đừng có đánh chết!”
Nói xong nàng nhìn về bốn người bọn họ với ánh mắt “Các ngươi tốt! Chúc may mắn!”
Bốn người nhìn thấy ánh mắt của nàng, ngay cả chững chạc điềm tĩnh Takara khoé miệng cũng có chút co rúm, thầm nghĩ “Ánh mắt kia là cái gì quỷ?”
Gin cũng nhìn về phía bọn họ, nói: “Đã các ngươi muốn đánh thì để ta bồi các ngươi!”