Chương 3398
Đỗ Thất vô cùng tức giận, căm tức nhìn Đỗ Bá.
Đỗ Bá thản nhiên nhìn Đỗ Thất, lạnh lùng nói: “Tôi là tông chủ? Hay chú là tông chủ?”
Đỗ Thất cắn răng: “Cho dù anh là tông chủ thì cũng không thể chỉ định ai là người thừa kế Võ Tông”.
“Hừ!”
Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Chú Thất sống lâu quá nên hồ đồ rồi, ngay cả quy định suốt trăm năm của Võ Tông cũng quên”.
Sắc mặt Đỗ Thất hết sức khó coi, đương nhiên lão ta sẽ không quên quy định của tông môn, lão ta cũng hiểu quy định mà Đỗ Bá nhắc đến cho phép tông chủ quyết định người thừa kế Võ Tông.
Đương nhiên, nếu tông chủ chọn ra người thừa kế, mọi người có thể nêu ý kiến phản đối, nhưng quyền quyết định cuối cùng vẫn thuộc về tông chủ.
Một lúc lâu sau, Đỗ Thất mới nghiến răng nghiến lợi: “Được, nếu anh đã muốn để cậu ta trở thành người thừa kế Võ Tông, tôi sẽ giết cậu ta trước, sau khi cậu ta chết, người thừa kế Võ Tông cũng không phải cậu ta nữa nhỉ?”
Lệ Trần hào hứng quan sát cảnh tượng này, trong số những người đang có mặt, lão là người duy nhất biết thực lực thật sự của Dương Chấn.
Khi còn ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, Dương Chấn đã đánh bại được Nhiếp Thu với cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, giờ Dương Chấn đã đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, thực lực sẽ mạnh tới mức nào chứ?
“Chỉ với một tên chó má như ông mà cũng đòi giết anh Chấn tôi à?”
Mã Siêu giận không để đâu cho hết, ý chí chiến đấu dâng trào, anh ta chỉ vào Đỗ Thất, tức giận quát.
Ngoài Lệ Trần, anh ta cũng biết rất rõ thực lực của Dương Chấn, đối với anh ta, Dương Chấn chính là thần thoại không bao giờ thất bại, nhưng anh ta vẫn không thể dễ dàng tha thứ cho việc người khác định giết Dương Chấn.
Đỗ Thất híp mắt nhìn Mã Siêu, cũng không trả lời, bây giờ chủ Ma Tông đang ở cạnh Mã Siêu, trừ khi lão ta tự tin rằng sẽ đánh bại Lệ Trần, bằng không nói nhiều cũng vô ích.
Lúc này Đỗ Bá mới nhìn về phía Dương Chấn, quan sát anh từ trên xuống dưới rồi gật nhẹ đầu, nói: “Không tệ, thực lực lại tiến bộ, có lẽ bây giờ ngay cả ta cũng không thể dễ dàng đánh bại cháu”.
Với thực lực của Đỗ Bá, đương nhiên lão ta có thể cảm nhận được thực lực của Dương Chấn lại tiến bộ, nhưng lão ta vẫn đánh giá thấp thực lực của Dương Chấn rất nhiều.
Dương Chấn mỉm cười, nhìn về phía Đỗ Thất, nói: “Nếu muốn giết tôi, ông phải vận dụng bản lĩnh thật sự, bằng không, nếu ông thua trước mặt bao nhiêu cao thủ Võ Tông, có lẽ sẽ rất mất mặt đấy”.
“Ngông cuồng!”
Đỗ Thất tức giận quát, hơi nhích chân, chủ động tấn công.
Lão ta cảm nhận được một áp lực khó hiểu từ Dương Chấn, tuy không biết áp lực này đến từ đâu, nhưng lão ta cũng hiểu Dương Chấn sẽ không đơn giản như bề ngoài.
Vào lúc Đỗ Thất di chuyển, trong mắt Dương Chấn lóe lên sát khí mãnh liệt, anh kích hoạt luôn huyết mạch cuồng hóa.
Lúc này, quanh người Dương Chấn tràn ngập khí thế vô cùng đáng sợ, khí thế đó không hề yếu hơn Đỗ Thất có cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Dương Chấn biết nếu muốn đánh bại Đỗ Thất thì phải dốc toàn lực, nếu giữ sức, anh sẽ thua rất thê thảm.