Chương 3057:
Ông ta nói rồi cầm linh kiếm, lao tới chỗ Mục thành chủ.
“Đối thủ của ông là tôi!”
Nhưng ông ta vừa hành động thì kiếm khách Ảnh Tử đã lao tới, hai người đều là cao thủ dùng kiếm, tuy kiếm khách Ảnh Tử đã bị chém đứt một †ay, nhưng Khương Nham cũng bị thương nặng khi giao chiến với Mục thành chủ trước đó, hai người đều chịu tổn hại nặng nề.
Sau khi kiếm khách Ảnh Tử ngăn cản Khương Nham, Mục thành chủ tiếp tục ra tay tiêu diệt cao thủ nhà họ Khương, trước đó ông lão còn kiêng dè, dù sao nhà họ Khương cũng là gia tộc Cổ Võ, ông lão không muốn đắc tội quá, nhưng bây giờ kiếm khách Ảnh Tử đã mất một tay, Mục phủ cũng tổn thất nặng nề, ông lão không muốn nể nang gì nữa.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, đã có thêm mấy cao thủ nhà họ Khương ngã xuống trong vũng máu.
Hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của nhà họ Khương thấy thế, cũng không dám giữ sức nữa, đều xông tới tấn công Mục thành chủ.
Nhưng lúc này Mục thành chủ đã dốc toàn lực, không nương tay nữa, không những thế, mới hồi nãy, ông lão còn sử dụng bí pháp, tăng thực lực lên rất nhiều, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của nhà họ Khương không thể ngăn cản nổi.
“Keng keng keng!”
Linh đao trong tay Mục thành chủ điên cuồng tấn công, cao thủ cầm linh kiếm của nhà họ Khương chỉ có thể dùng linh kiếm để ngăn cản nhưng vẫn liên tục bị đẩy lùi.
Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác của nhà họ Khương cũng tấn công Mục thành chủ, nhưng ông ta không có linh khí nên không làm gì được ông lão hết. Có mấy lần linh đao của Mục thành chủ xẹt qua ông ta, trên người ông ta có mấy vết thương do bị chém phải.
Không ai áp đảo thành chủ Hoài Thành hết, nhưng lão ta cũng chưa ra tay với Dương Chấn.
Rõ ràng nhà họ Khương muốn đưa Dương Chấn còn sống đi, tuy lão ta không rõ nguyên nhân, nhưng cũng biết nếu Dương Chấn bị đưa đi, chắc chắn sau này anh sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của lão ta.
Nhưng nếu bây giờ lão ta giết Dương Chấn, chắc chản nhà họ Khương sẽ không vui vẻ gì. Đến khi đó, rất có thể sẽ có cao thủ nhà họ Khương ra tay với phủ Hoài Thành.
Gó quy định của Thủ Hộ Minh ở đây, cao thủ Thiên Cảnh nhà họ Khương không thể ra tay với lão ta, nhưng lão ta không biết rốt cuộc nhà họ Khương có bao nhiêu cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm.
Nếu có thêm mấy cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nữa đến, một mình lão ta vốn không phải đối thủ của họ.
Bây giờ lão ta đang phải cân nhắc xem Dương Chấn hay cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm của nhà họ Khương có sức uy hiếp lớn hơn với mình.
“Thành chủ Hoài Thành, giúp tôi một tay, sau khi tiêu diệt Mục phủ xong, tất cả những gì mà Mục phủ có sẽ thuộc về ông hết!”
Khương Nham bỗng hét lên với thành chủ Hoài Thành.
Bây giờ Khương Nham đang sợ thật, thực lực của Mục phủ đã vượt xa tưởng tượng của ông ta, nếu không có thành chủ Hoài Thành ở đây, những cao thủ nhà họ Khương mà ông ta dẫn đi đã bị giết sạch.
Bây giờ, ông ta bắt buộc phải nhờ thành chủ Hoài Thành giúp.
Thành chủ Hoài Thành cũng không ra tay ngay, mà nói: “Tôi chỉ cần mạng Dương Chấn!
Tôi có thể ngăn Mục thành chủ thay cậu, còn Dương Chấn sẽ do người nhà họ Khương giết”.
Nghe thấy thế, sắc mặt của Khương Nham đang chiến đấu với kiếm khách Ảnh Tử khó coi tới cực điểm, nhà họ Khương muốn đưa Dương Chấn còn sống đi, Dương Chấn vấn còn tác dụng lớn.