Mục lục
Ác Ma Chiến Thần - Dương Chấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3262

Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc, sau khi đánh bay sát thủ kia, Dương Chấn bỗng di chuyển.

“Rầm!”

“Rầm!”

Hai tiếng va chạm nặng nề liên tục vang lên, hai sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ còn lại hộc máu, bay ra xa, chết ngay tại chỗ.

Có bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, bao gồm một Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, hai Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, một Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Giờ chỉ còn sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ còn sống, ba người kia đều đã chết.

Hay nói cách khác, bây giờ Dương Chấn đã có thực lực giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ chỉ với một đòn, đương nhiên, anh cũng dùng gần hết thủ đoạn.

Tức là nếu anh lấy ra linh khí Huyết Chủy ra, anh có thể đánh một trận với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thật à?

Hơn nữa còn là kiểu đấu không rõ sống chết ư?

Cuộc đối đầu với bốn sát thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh lần này đã giúp Dương Chấn hiểu sức chiến đấu của mình nằm ở cấp bậc nào.

Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cuối cùng chật vật đứng dậy, nhìn Dương Chấn bằng ánh mắt sợ hãi, không ngừng lùi về phía sau.

Trong đôi mắt đỏ ngầu của Dương Chấn chỉ có sát khí, anh nhìn chằm chằm vào đối phương.

Anh bỗng hành động.

Sát thủ lập tức biến sắc, dứt khoát quay người định chạy trốn.

Nhưng sát thủ vừa quay đi thì một bàn tay đã tóm lấy cổ ông ta, ngay sau đó, sát thủ đã bị Dương Chấn nhấc lên bằng một tay.

Sức lực khổng lồ này khiến sát thủ gần như ngạt thở.

Dương Chấn hỏi với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Nói cho tôi biết, còn bao nhiêu sát thủ đang đuổi giết tôi? Trừ đuổi giết tôi ra, các người có nhiệm vụ nào khác không?”

“Rầm!”

Anh nói rồi bỗng vung tay, sát thủ ngã rầm xuống đất, hộc máu.

May mà cảnh giới của sát thủ cao, bằng không đã chết từ lâu rồi.

Dương Chấn giẫm một chân lên đầu sát thủ, chỉ cần anh dùng chút sức là có thể tiễn sát thủ lên đường.

Sát thủ không ngừng run rẩy, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi, sự mạnh mẽ của Dương Chấn khiến ông ta cảm nhận được hơi thở của cái chết.

Tài xế trên chiếc Unimog cũng hoàn hồn từ sự chấn động, hắn nhìn Dương Chấn bằng đôi mắt sáng rực.

Hắn ở Ma Sơn lâu như thế, đã quen biết rất nhiều người, có mắt nhìn rất chuẩn, hắn tin nếu Dương Chấn cứ ở lại Ma Sơn thì chắc chắn tương lai của anh sẽ hết sức khó lường.

“Nói!”

Thấy sát thủ vẫn im lặng, Dương Chấn tức giận quát, bỗng giẫm mạnh hơn.

Sát thủ kêu lên đau đớn, vội nói: “Ở Ma Sơn, có app nhận nhiệm vụ riêng, chúng tôi nhận nhiệm vụ đuổi giết cậu từ đó, đối phương dùng danh nghĩa của hiệp hội võ thuật nước Dương để công khai ra nhiệm vụ, chỉ cần giết cậu thì sẽ có được năm viên đan dược cực phẩm, chúng tôi cũng không thông đồng với người nước Dương, vì muốn lấy được tài nguyên tu luyện nên mới nhận nhiệm vụ này, xin Cậu Chấn nể tình chúng ta là đồng bào Chiêu Châu, cho tôi một con đường sống”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK