Chương 3289
Có thể nói, nếu Dương Chấn là cao thủ do phe đối đầu Võ Tông cử tới, chỉ với những bí mật mà anh vừa được biết, anh đã có thể lên kế hoạch đả kích Võ Tông hết sức chuẩn xác rồi.
Dương Chấn thực sự không hiểu tại sao Đỗ Bá lại dẫn anh đi tham quan những nơi đó.
Sau khi ba người đi đến bên sông bảo vệ thành, Đỗ Bá bỗng nhìn về phía Dương Chấn, nói: “Ta muốn Võ Minh sáp nhập vào Võ Tông, cháu nghĩ sao?”
Nghe thấy thế, Dương Chấn lập tức biến sắc, không ngờ Võ Tông lại nhòm ngó Võ Minh.
Do app không có 1924 nhé
Nhưng Dương Chấn nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, Võ Tông đã mạnh đến thế rồi, trong Võ Minh, trừ anh ra, cũng không còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nào khác.
Có thể nói, Võ Tông chỉ cần cử hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đi là đã có thể đánh sập cả Võ Minh.
Dương Chấn cũng cảm nhận được, ở Võ Tông có tận năm cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn chưa bao gồm các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đang không ở Võ Tông nữa.
Dương Chấn đoán, Võ Tông có ít nhất mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Thế lực mạnh mẽ thế này có thể được coi là thế lực số một dưới thế lực Cổ Võ, tại sao lại nhòm ngó Võ Minh nhỏ bé ở thế tục?
Dương Chấn trầm tư một lát rồi nhìn về phía Đỗ Bá, nghiêm nghị nói: “Cháu thừa nhận, thực lực của Võ Tông rất mạnh, nếu Võ Tông muốn ra tay với Võ Minh ở thế tục, chỉ cần cử hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đi là sẽ có thể dễ dàng tiêu diệt Võ Minh”.
“Nhưng Võ Minh là thế lực dân chủ do cao thủ thế tục cùng xây dựng, cho dù bây giờ cháu là minh chủ, khi có chuyện quan trọng, cháu cũng sẽ không tự ý quyết định”.
“Hy vọng bác giơ cao đánh khẽ, cho Võ Minh một con đường sống!”
Thái độ của Dương Chấn hết sức thành khẩn, bây giờ anh đang rất khó xử, đến giờ anh vẫn chưa biết tình hình của Đỗ Trọng, sau khi biết sự mạnh mẽ của Võ Tông, anh không thể nghĩ đến việc khai chiến với Võ Tông nữa.
Cũng không phải anh nhát, mà Võ Tông thực sự quá mạnh, đây là thế lực mạnh nhất mà anh từng thấy ngoài thế lực Cổ Võ.
Võ Minh vốn không đủ tư cách khai chiến với Võ Tông, anh cũng không có tư cách, chỉ mình ông lão trước mặt đã có thể dễ dàng gi3t chết anh rồi.
Trước chênh lệch khổng lồ như vậy, còn đấu với Võ Tông kiểu gì chứ?
Trừ khi anh ngu.
Đương nhiên, nếu Đỗ Bá định ép anh cho Võ Minh sáp nhập vào Võ Tông thật, anh cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhục, chờ đến ngày anh đủ mạnh để trấn áp Võ Tông rồi kéo Võ Minh khỏi Võ Tông.
Đỗ Bá chợt nói: “Nếu ta nói ta sẽ để cháu làm tông chủ Võ Tông thì sao?”
Dương Chấn lập tức sững sờ, thậm chí anh hơi nghi ngờ, có phải Đỗ Bá già nên lú lẫn, nói nhảm không thế?
Nhưng khi thấy Đỗ Minh Viễn vẫn bình tĩnh, trong mắt không hề có vẻ kinh ngạc, anh mới nhận ra Đỗ Bá đang nói nghiêm túc chứ không đùa.
Ở Võ Tông, Đỗ Minh Viễn mới là người thừa kế được chỉ định, bây giờ tông chủ đương nhiệm lại định giao vị trí này cho người khác ngay trước mặt ông ta, mà ông ta vẫn không có phản ứng, chuyện này quá bất thường.
Dương Chấn bỗng nhớ ra, từ sau khi anh tiến vào Võ Tông, Đỗ Minh Viễn vẫn luôn có thái độ thù địch rõ rệt với anh, thậm chí còn so tài với anh nữa.