Cố ý để tất cả mọi người tiến vào, chỉ cần cố gắng nhớ hết thông tin thân phận của mỗi một người.
Như vậy đồng nghĩa với việc tất cả đều sẽ nằm trong sự khống chế của Thiên Sách Phủ.
Người đến đều là những cường giả trên toàn thế giới.
Điều này có lợi cho việc kiểm soát tình hình thế cuộc trong thời gian tới của Thiên Sách Phủ. Dù gì thì biết địch biết ta trăm trận trăm thẳng.
“Gì cơ? Đoàn Lê Nguyên cũng đến rồi? Được rồi, thường xuyên chú ý tình hình! Tạm thời đứng đánh rắn động có!”.
“Lần này có bất ngờ rồi, không những phải giành được Thiên Kiếm, còn có thể diệt trừ đi nhiều kẻ thù như vậy!”
Thiếu
định đi một mình.
Nhìn bóng lưng đi đơn độc của bé Quân, mấy vị tổ tông ở phía sau đều cảm thán: “Bé Quân trưởng thành rồi”.
Bọn họ ngày càng yên tâm rồi.
Nhưng cũng cảm thấy phiền muộn.
Bé Quân lớn rồi, có nghĩa là phải rời khỏi bọn họ rồi.
“Hết cách rồi, bé Quần phải gánh vác những trách nhiệm thuộc về con bé! Chúng ta chỉ có thể cùng nhau giúp đỡ một chút thôi, không thể bảo vệ con bé cả đời được!”
Nữ tổ tông thở dài.
Nơi mà Thiên Kiếm xuất hiện chính là tại ngọn núi tuyết ở biên giới phía bắc Lạc Việt.
Là nơi cực kỳ lạnh giá.
Bởi vì Thiên Kiếm là kiếm cực dương, vì vậy thực ra nó ở nơi vừa tối vừa lạnh như vậy, mới có thể che dấu đi hơi thở được, không đến nỗi một thời gian dài như vậy mới bị phát hiện.
Nếu không loại hơi thở của kiểm cực dương này sớm đã bị để lộ ra ngoài rồi. Vì vậy, Thiên Kiếm trong khoảng thời gian dài như vậy không hề bị phát hiện.
Nếu như không phải cái tổ chức năng lượng nào đó có thể khai thác năng lượng vật chất, thì cũng sẽ không phát hiện ra được nơi này.
Nhưng bởi vì Thiên Kiếm nằm ở một nơi rất sâu rất sâu, không dễ đào ra được, vì vậy mà thời gian khai quật đã được đẩy lùi lại.
Lần này đã xác nhận rồi. Đúng giờ ngọ ngày mai, cũng chính là lúc mặt trời gay gắt nhất, Thiên Kiếm sẽ xuất hiện. Một ngày trước đó, khu vực này đã có vô số cường giả. Còn có rất nhiều cường giả đang trên đường đến.
Người tụ tập ngày càng nhiều. Đã có không ít người đánh nhau, chém giết rồi.
Dù gì thì người ở khắp nơi trên thế giới đều đến, nên rất dễ gặp phải kẻ địch của mình.
Thiên Kiếm còn chưa xuất hiện, từng trận chém giết đang tiếp tục. Từng cỗ thi thể phơi đầy khắp nơi. Giống như địa ngục nhân gian vậy...
Có điều thế thực lớn thực sự đều đến những thời khắc cuối cùng mới xuất hiện, một ngày trước đó chắc chắn sẽ không xuất hiện.
Tuy nhiên có không ít thực ra đã đến nơi rồi.
Chỉ là vẫn đang trốn ở trong góc tối đợi chờ thôi.
Bé Quân trước một ngày cũng đã đến nơi rồi.
Có không ít người nhìn thấy một cô gái nhỏ như bé Quân, muốn ức hiếp, kết quả đều bị bé Quân đánh lui hết.
Nói thực lòng. Vị này chính là người không nên đắc tội nhất trong lần này.
Phía sau có tận mấy vị tổ tông đi theo liền.
Có điều bé Quân vẫn rất thông minh, đủ khiêm tốn, tự mình trốn đi, không thu hút quá nhiều sự quan. tâm.
Nếu không cô bé sớm đã trở thành tiêu điểm rồi. Lúc này, tại sào huyệt của tổ chức Kinh Thánh, bên trong nhà tù Hắc Ám. Tà thần Hỏa Vân đã rơi vào hôn mê rồi.
Những ngày tháng sống không bằng chết này ông ta không thể chịu được nữa rồi, sau khi chịu sự dằn vặt, ông ta buông thả bản thân, tự sinh tự diệt rồi.
Đã hôn mê một thời gian dài rồi.
Hơi thở của ông ta đang tiêu tán từng chút một. Không giống với tiêu tán hơi thở của Dương Hạo Quân.
Nguyên khí của ông