Chương 1230: So với tiểu nhân còn tiểu nhân hơn
Mấu chốt là hai người Đoàn Lê Nguyên đều
mong muốn cứu người mà Cao Khánh Dư lại diễn
trò rất hay.
Ngoài ra, anh ta là niềm hy vọng lớn nhất nên
nếu Đoàn Lê Nguyên không tin thì cũng phải tin.
Trước đây, cô đã đoán rằng Cao Khánh Dư có
thể là một kẻ lừa đảo... nhưng mà cô buộc phải
chấp nhận rủi rol
Ngay cả khi chỉ có một chút hy vọng thì cô
vẫn muốn thử. Nhưng thực tế thật vô tình và tàn
khốc.
Sau khi lấy đi tập đoàn Minh Cường thì Cao
Khánh Dư ngay lập tức sa thải đám người Phùng
Ngọc Hân và các quản lý cấp cao khác vì muốn
kiểm soát vững chắc toàn bộ công ty trong thời
gian ngắn nhất có thể.
Ngày hôm nay của Đoàn Lê Nguyên thật sự
thảm đến mức tận cùng...
Nhà họ Lâm công khai cắt đứt quan hệ với cô.
Đế chế kinh doanh xây dựng bao năm lại bị
lừa mất.
Đứa trẻ lại phải đối mặt với một cuộc khủng
hoảng lớn.
Sự việc Cao Khánh Dư lừa đi ông ty của Đoàn
Lê Nguyên nhanh chóng lan rộng.
Nhưng nhà họ Lâm dù sao cũng chỉ có thể
đứng nhìn, không liên quan gì đến bọn họ.
Mọi người chỉ có thể lên án Cao Khánh Dư.
Lãy được chế kinh doanh của Đoàn Lê
Nguyên đúng là có thể giúp đường làm quan của
Cao Khánh Dư đã được rộng mở.
Bằng cách này, sức mạnh của nhà họ Cao đã
lên một tầm cao hơn.
Không nói tới việc đạt tới đẳng cấp gia tộc
quyền quý, ít nhất cũng phải ngang hàng với đệ
nhất hoàng tộc, nhà họ Tân.
“Hừ, nhà họ Lâm thật sự coi tôi như một công
cụ? Để tôi cưới một người phụ nữ có con sao? Là
đang thành tâm xúc phạm tên của tôi phải
không?”
“Nếu không phải vì tài sản của Đoàn Lê
Nguyên và kiêng ky nhà họ Lâm thì tôi sẽ đồng ý
kết hôn với cô ta? Thật nực cười! Cô ta thật sự
cho rằng mình là thần tiên gì?”
“Muốn trông cậy vào tôi để nuôi nấng một tàn
dư? Cô ta có xứng đáng không? Nó chỉ là một
đứa con do tiện nhân sinh ra thôi! Đứa trẻ đó nên
chết với người ba phản bội của mình, thật sự
không nên sống trên đời!”
“Tôi nghe nói rằng một tổ chức ám sát sẽ giết
tàn dư này, tin tức sẽ sớm được đưa rai”
Sau khi chiếm được tất cả mọi thứ, Cao
Khánh Dư đã đưa ra một loạt phán xét.
Đoàn Lê Nguyên nhìn Cao Khánh Dư trên
màn hình mà phát điên.
“Không biết xấu hổi”
“Đê tiện!”
“Súc sinh!”
Móng tay của Đoàn Lê Nguyên cắm sâu vào
lòng bàn tay.
Vào thời khắc gian nguy như thế này mà vẫn