Mục lục
Con Rể chiến thần – Dương Hạo Quân (full) – Truyện “Chiến thần trấn quốc” tác giả: Phạm Thành Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1380: Táng gia bại sản cũng phải có được nó!

Nếu bọn họ dâng loại thuốc này cho Hoàng
đế Tây Đường thì tương lai sẽ rộng vô hạn đói!

Bây giờ chỉ đang dựa vào bà cụ, nương nhờ
danh tiếng của môn phiệt Tây Đường thôi

Nhưng trên thực tế thì không có mấy liên hệ

Nhưng nếu họ dâng lên loại thuốc này, họ sẽ
có liên hệ trực tiếp với môn phiệt Tây Đường.

Không cần mượn danh nữa!

Gia tộc Đoàn và Trịnh sẽ trở thành một phần
của môn phiệt Tây Đường!

Có thể đảm bảo cho hai gia tộc cả trăm năm

vinh quang, thậm chí là hàng trăm năm không lo
không nghĩ

Đây là ước mơ cả đời của mấy lão già Đoàn
Văn Chấn và Ngô Thị Lan!

Đây là một thay đổi đến cả bản chất đây!

"Chúng ta phải nắm lấy cơ hội này!"

Mọi người siết chặt nắm tay.

Trong lòng mọi người đã có một ý tưởng.

"Bà ơi cháu đảm bảo, nhất định sẽ lấy được!"

"Hơn nữa, Dương Hạo Quân uống thuốc này
cũng vô dụng đúng không? Anh ta có tư cách gì
chứ?”

Tất cả mọi người đều nói.

"Được, vậy ta yên tâm!"

"Nếu các cậu lấy được đan dược, ta tin là anh

trai ta sẽ rất vuil"

Bà cụ nói.

Ai cũng muốn có được thứ thân dược này.

Đặc biệt là những người quyền cao chức
trọng như Hoàng đế Tây Đường.

Chúng là những thứ cần thiết nhất...

Bên này, Dương Hạo Quân vừa nhận được
phần thưởng thì đã có người tìm đến cửa.

Lần này mọi người đều cực kỳ khách khí.

Họ chào hỏi Dương Hạo Quân rất ân cân.

Hỏi xem sức khỏe anh thế nào.

Ngay cả mấy người Ngô Thị Lan và Đoàn Văn
Chấn trước đây cũng đã hoàn toàn thay đổi thái
độ.

Đây là chuyện mà khi xưa không thể xảy ra.

"Các ông bà đến vì cái này sao?"

Dương Hạo Quân cười lạnh nói.

"Không chỉ vì cái này đâu! Chúng tôi đến để
chúc mừng cậu được ban tặng phần thưởng cao
nhất mà!"

Mấy người Ngô Thị Lan cười ha hả nói.

"Cảm ơn!"

Mấy người Ngô Thị Lan hai mắt nhìn nhau,
sau đó Ngô Thị Lan hỏi: "Hạo Quân? Còn thuốc
đâu? Chúng tôi xem được không?”

Dương Hạo Quân lắc đầu bất đắc dĩ.

Quả nhiên, giấu đầu lòi đuôi mà.



Những người này tìm anh thì làm gì có ý tốt
chứ.

"Thuốc được niêm phong chân không, cất





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK