Chương 1338: Tình cảm rạn nứt
Đoàn Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên tức giận rời đi, trước khi đi còn ném đồ đạc xuống đất.
Dương Hạo Quân cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành ra thế này. Trong mắt mọi người lúc này, sợ là anh đã thành kẻ thích hư vinh, vì quyền thế tiền tài mà bỏ vợ bỏ con. Chuyện anh biến mất lúc trước còn có thể giải thích.
Nhưng hôm nay mọi chuyện đều bày ra trước mắt, Phàn
Thắng Nam một tháng cũng không đi, ai nhìn vào cũng thấy là có vấn đề mà.
Cái chính là Dương Hạo Quân không thể làm gì được cả. Chính thái độ có lệ của anh càng làm cho người khác thấy anh có vấn đề.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Đoàn Lê Nguyên và người nhà tức giận, không cần Dương Hạo Quân phải làm gì cả, chỉ cần đứng về phía họ là được rồi.
Nhưng Dương Hạo Quân lại giữ thái độ trung lập, điều này làm họ khó chịu! "Chiến thần Hạo Quân, tôi thực sự cảm thấy người phụ nữ này không xứng với anh!" Phàn Thắng Nam thẳng thắn nói. Cho dù không thích trọng nam khinh nữ, nhưng xuất thân từ môn phiệt Nam Hàn nên từ sâu bên trong, cô ta cảm thấy mình cao quý hơn người khác.
Với cô ta, nhất định phải môn đăng hộ đối, Đoàn Lê Nguyên còn lâu mới xứng với Dương Hạo Quân
Dương Hạo Quân lạnh lùng cười: "Cô không hiểu! Trong tình yêu, không có chuyện ai không xứng với ai! Tôi sẽ không ghét bỏ thân phận của Lê Nguyên, cô ấy cũng không ghét bỏ tôi ngồi xe lăn!"
Phàn Thắng Nam khăng khăng lắc đầu: "Không không không, hai người ở hai thế giới khác nhau. Nói thế này nhé, cô ta có thể chăm sóc anh, nhưng có thể giúp anh khôi phục không?" "Được rồi, tôi không cãi nhau với cô nữa! Phàn Thắng Nam, cô đi đi. Thân thể tôi chỉ được thế này thôi, thời gian này đã làm phiền cô rồi." Dương Hạo Quân nói thẳng
Nhưng Phàn Thắng Nam từ chối: "Không được, tôi phải giúp anh hồi phục! Tôi đã sai người mời những người tài giỏi khác tới rồi! "Cơ thể anh nhất định phải hồi phục! Anh phải thắng Trần Hữu Đạo!"
Dương Hạo Quân thực bất đắc dĩ.
Thắng Trần Hữu Đạo? Không phải cứ có tay là thắng à?
Lúc này, đám người Đoàn Hồng Thái đã đến gặp Đoàn Lê Nguyên, họ đang càng lúc càng tức giận. "Người phụ nữ kia vẫn ở nhà con ư?" Đoàn Lê Nguyên hỏi. "Ôi, đúng rồi, người ta là Nữ Chiến Thần cơ mà! Chúng ta làm được gì cơ chứ?" Đoàn Hồng Thái than thở. "Dương Hạo Quân có thái độ gì?" Đoàn Lê Nguyên vội vàng hỏi. "Đáng giận nhất chính là Dương Hạo Quân! Nó chỉ bảo sau này sẽ giải thích rồi chẳng nói gì nữa!" Đoàn Hồng Thái tức đến giậm chân thình thịch.
Trịnh Nhã Uyên khóc sướt mướt: "Mẹ thấy thằng khốn này quyết tâm sống với người ta đấy! So với Nữ Chiến Thần người ta, con gái mình đúng là không sánh bằng! Thôi đi Lê Nguyên, không sống với nó nữa! Sau này con và bé Quân sống với ba mẹ cũng được!" "Đúng, Dương Hạo Quân nó đừng hòng gặp được VỢ con nữa!"
Trong nháy mắt, mặt mũi Đoàn Lê Nguyên trắng bệch, tức đến run cả người.
Nếu Dương Hạo Quân không giải thích rõ chuyện này, cô sẽ kiên quyết không quay về.
Có Phàn Thắng Nam thì không có cô, có cô thì không có Phàn Thắng Nam! "Được rồi, bỏ đi, ông nội con gọi điện bảo mình ngày mại đi nhà chính của nhà họ Đoàn, bảo là có chuyện gấp muốn tuyên bố" Đoàn Hồng Thái nói sang chuyện khác, lúc trước ông ta nhận được cuộc gọi của Đoàn Văn Chấn. “Vâng, được ạ.
Trong một tháng nhà Dương Hạo Quân lục đục này, Việt nam và cả nước ngoài đều không bình tĩnh, đặc biệt là Việt Nam, không biết vì sao những thế lực ngầm kia liên tục xuất hiện.
Sớm nhất tất nhiên là môn phiệt Bắc An. Họ đã tới Giang Bắc từ sớm, chuẩn bị ra tay với Dương Hạo Quân, chỉ là nghe nói Dương Hạo Quân có Phàn Thắng Nam ở bên cạnh nên mới chậm chạp không động thủ mà thôi.
Mặt khác còn có thể lực ngầm khác cũng tới Giang Bắc, không rõ có ý đồ gì.