Chương 2168: Mưu kế của Thượng Đế Hắc Ám
Nghe Dương Hạo Quân nói thế, ngược lại khiến tất cả mọi người phì cười. Giống như chuyện mà Dương Hạo Quân làm là một điều gì đó rất ngốc nghếch. "Dương Hạo Quân, anh cũng quá tự đề cao bản thân mình rồi đó" "Anh thật sự nghĩ rằng mình có thể mang người rời khỏi chỗ này?" "Anh thật sự không biết được tổ chức Kinh Thánh là do nước sâu bao nhiêu đầu, anh nắm không nổi đầu" Mười tám người thiên sứ hắc ám đều phì cười. Bọn họ hoàn toàn không hề tức giận trước sự lợi dụng của Dương Hạo Quân. Bởi vì trong mắt của họ, Dương Hạo Quân vốn dĩ không dẫn Đoàn Lê Nguyên đi được.
"Tôi hiểu ý của anh, tới nơi này rồi thì anh đã biết Đoàn Lê Nguyên ở nơi nào. Thế nhưng anh có từng nghĩ là, anh tới nơi này rồi thì vĩnh viễn cũng sẽ không ra được, tôi sẽ khống chế anh ở đây suốt đời không?"
"Anh cho rằng mình làm chủ được cục diện, thật không ngờ anh đã sập bẫy tôi rồi. Là tôi cố ý bảo bọn họ dắt anh tới đây!"
Thượng Đế Hắc Ám cười nói.
"Uỳnh!"
Sắc mặt của Dương Hạo Quân đột nhiên thay đổi. "Ở bên ngoài, tôi không dễ mà khống chế anh. Nhưng tới chỗ này rồi, anh trốn cũng không thoát!" Thượng Đế Hắc Ám cười nói. "Ầm ầm ầm..."
Đột nhiên, âm thanh của một thể lực to lớn truyền tới, một cánh cửa lớn màu đen đổ ầm xuống. Nơi này đã bị phong tỏa toàn bộ.
Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân không biết, phía bên ngoài lại có một lớp vách tường bằng kim loại dâng lên bao vây toàn bộ thành lũy này.
"Mấy người lui ra!"
Thượng Đế Hắc Ám ra lệnh, mười tám người thiên sứ hắc ám nhanh chóng lui đi. Không biết là đi đâu nữa.
Bên trong thành lũy Hắc Ám to lớn chỉ có hai người Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân. Mà Thượng Đế Hắc Ám không biết đã ở chỗ nào. Dựa theo âm thanh trước đó mà phán đoán, Thượng Để Hắc Ám dường như có thể ở khắp mọi nơi. Giống như ở trên dãy núi phía xa, lại giống như ở bên cạnh của Dương Hạo Quân.
"Dương Hạo Quân, từ giờ phút này trở đi, anh sẽ vĩnh viễn ở lại chỗ này. Cho tới khi nào anh thật lòng muốn gia nhập tổ chức Kinh Thánh!"
Thượng Đế Hắc Ám để lại một câu rồi mất dạng. Cũng không còn tiếng động gì nữa. "Hình như chúng ta bị lừa rồi! Cái gã này chỉ muốn nhất chúng ta lại!" Tà Thần Hỏa Vân kinh ngạc nói. Dương Hạo Quân lạnh mặt, nói: "Tìm lối ra trước đã" Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân bắt đầu tìm lối ra.
Toàn bộ thành lũy này có diện tích tương đương với bốn cái sân đá bóng, sau khi tìm kiếm, hai người vô cùng kinh ngạc.
Cả một khu vực này giống hệt như một cái lồng hình vuông cỡ lớn! Vốn dĩ không có lối ra nào cả. Khắp nơi chỗ nào cũng là vách tường kim loại bằng phẳng. Cửa ra vào trước đó đều biến mất cả rồi! Đây là cơ quan!
Nhưng bên trong lại không hề có chút dấu vết cơ quan nào.
Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân nhận ra được đây là cơ quan, hai người vội vàng tìm kiếm cơ quan.
"Dương Hạo Quân, đừng vùng vẫy phí sức nữa, chỗ này không có cơ quan đầu. Cho dù là bên trong hay bên ngoài đều không thể mở được, cách duy nhất chính là đánh vỡ tường."
"Chỉ cần anh đồng ý gia nhập tổ chức Kinh Thánh, tự thân tôi sẽ phá vỡ nó!". Giọng nói của Thượng Đế Hắc Ám lại truyền tới. "Tôi biết anh sẽ vùng vẫy một quãng thời gian, cố gắng mà hưởng thụ đi!" Lần này, Thượng Đế Hắc Ám hoàn toàn mất dạng. Rất nhanh sau đó, Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân cũng từ bỏ ý định. Đây chính là thành lũy bằng kim loại. Không có mảy may một khe hở nào. "Kế sách bây giờ, chỉ có thể dùng bạo lực đập nát chỗ quái quỷ này mà đi ra thôi!"
Dương Hạo Quân nóng lòng muốn gặp Đoàn Lê Nguyên, anh đột ngột vung tay kích nắm đấm ra ngoài.
"Uỳnh!"
Cú đấm này và chạm khiến toàn bộ thành lũy vang động, cả dãy núi cũng rung chuyển theo. Trong không khí cũng kích ra một luồng sóng khí! Thế nhưng, vách tường trước mắt Dương Hạo Quân vẫn không hề nhúc nhích.
"Uỳnh!"
Tà Thần Hỏa Vân cũng dồn sức lực tung ra một cú đấm.
Vách tường vẫn như cũ, không hề nhúc nhích.
Dương Hạo Quân y hệt như kẻ điên.
"Uỳnh uỳnh uỳnh..."
Từng cú đấm và vào vách tường, đến dãy núi xung quanh cũng bị đánh nát cả.
Nhưng vách tường vẫn không hề hấn gì cả. Trên đó chỉ lưu lại vài đợt quyền nhợt nhạt. Tà Thần Hỏa Vân cũng cứ như thế, cho dù có đánh như thế nào thì vách tường cũng chẳng hề xê dịch. "Thuật cấm kỵ!". Dương Hạo Quân lúc này sử dụng chỉ pháp Thuật cấm kỵ. Muốn dùng chỉ pháp này để phá thủng vách tường!