Chương 1337: Là Đoàn Lê Nguyên không xứng!
"Đã chữa một tháng mà không có một chút tiến triển nào! Được, anh không bảo cô ta đi thì tôi đi!"
Đoàn Lê Nguyên thu thập hành lý, dẫn bé Quân rời đi.
Dương Hạo Quân đã đoán trước được việc Đoàn Lê Nguyên nổi giận, dù sao một tháng như vậy thì ai cũng không nhịn được.
Phàn Thắng Nam hoàn toàn không đếm xỉa đến việc này.
Cô ta kinh ngạc nói: "Tại sao lại như vậy? Tôi dùng phương thuốc cổ của môn phiệt Bắc An và môn phiệt Nam Hàn, đồng thời còn dùng cả cách chữa bệnh cổ xưa nữa. Theo lý thuyết thì một tháng cũng có thể khôi phục rồi! Sao bây giờ một tháng cũng không thấy có tiến triển gì cơ chứ?"
Việc này đương nhiên là do Dương Hạo Quân điều khiển, cho cô ta chưa một tháng cũng không có tác dụng gì để Phàn Thắng Nam có thể rời đi.
Cô ta ở bên cạnh, có rất nhiều việc Dương Hạo Quân đều không thể tiến hành được, còn ảnh hưởng đến tình cảm của anh và Đoàn Lê Nguyên.
Giống như chuyện bây giờ vậy. "Chiến thần Thắng Nam đừng phí công với tôi làm gì, cô cũng thấy rồi đấy, cơ thể tôi cũng chỉ được thế này thôi." Dương Hạo Quân buông tay.
Phàn Thắng Nam nghi hoặc: "Không thể nào! Theo lý thuyết lúc này anh phải đứng lên được rồi mới đúng!" "Có thể là tôi bị thương quá nặng." Bây giờ Dương Hạo Quân chỉ muốn Phàn Thắng Nam rời đi mà thôi.
Phàn Thắng Nam lắc đầu: "Không được, tôi phải nghiên cứu rõ xem đây là chuyện gì! Nếu thực sự không được, tôi sẽ mời những người tài giỏi khác tới chữa cho anh." Phàn Thắng Nam là người cố chấp.
Dương Hạo Quân suýt nữa nôn ra máu. Cô ta còn không chịu đi hả?
Dương Hạo Quân không biết, tính Phàn Thắng Nam vốn đã là là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lại thêm Trần Hữu Đạo thỉnh thoảng hỏi thăm tình hình sức khỏe của anh nên cô ta càng không thể đi được!
Lúc Dương Hạo Quân đang nghĩ biện pháp để Phần Thắng Nam rời đi, Đoàn Hồng Thái cùng Trịnh Nhã Uyên đã đến rồi. "Dương Hạo Quân, mày giỏi lắm! Thức ăn cây táo rào cây sung! Lê Nguyên phải trả giá vì mày bao nhiêu rồi hả? Sinh con nuôi con cho mày, mày đều đã ra như vậy còn không chế mày, chăm sóc mày, nuôi mày! Còn mày thì sao? Mày đối xử với Lê Nguyên thế nào? Cho một con đàn bà khác sống trong nhà hả? Còn đuổi Lê Nguyên đi nữa đúng không?"
Đoàn Hồng Thái cũng giận dữ nói: "Lúc đầu tao còn không tin, mày không phải đứa sẽ để những người đàn bà khác vào ở trong nhà! Bây giờ nhìn thấy tận mắt thì tao tin rồi! Mày đúng là không biết xấu hổ! Đây là muốn bỏ vợ bỏ con đúng không? Đến mẹ mày cũng không nhìn được mà bỏ đi rồi đấy!"
Dương Hạo Quân có trăm cái miệng cũng không bảo chữa được, chuyện này thực sự đã xảy ra. "Ba mẹ, con có thể giải thích!" Dương Hạo Quân nói.
Phàn Thắng Nam nổi giận: "Giải thích cái gì? Là Đoàn Lê Nguyên cố tình gây sự đấy chứ!" "Cái gì?" "Cô là người ngoài lại ở vào nhà chúng, còn dám nói là Lê Nguyên cố tình gây sự hả?" Câu nói của Phàn Thắng Nam hoàn toàn chọc giận vợ chồng Đoàn Hồng Thái. "Chẳng lẽ không phải à? Từ đầu đến cuối tôi đều thấy Đoàn Lê Nguyên không xứng với anh ấy! Cô ta chỉ là một người bình thường, dựa vào cái gì mà được anh ấy che chở đối xử như vậy? Các người không biết quý trọng, còn làm khó dễ anh ấy đủ thứ chuyện! Các người xứng hả?"
Lời Phàn Thắng Nam nói chính là suy nghĩ chân thật nhất của cô ta. Từ đầu đến cuối cô ta đều cảm thấy một cô gái bình thường không xứng với Dương Hạo Quân. Đặc biệt là sau khi tiếp xúc trong thời gian này, cô ta càng ngày càng cảm thấy Đoàn Lê Nguyên không xứng với anh. "Nếu không phải Đoàn Lê Nguyên đã sinh một đứa con, tôi thậm chí còn muốn đề nghị hai người họ ly hôn đấy!" Phàn Thắng Nam là người thẳng thắn, có sao nói vậy.
Nhưng những câu này làm Đoàn Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên triệt để phát cáu. "Mày giỏi lắm Dương Hạo Quân, mày đã nghĩ thế từ sớm rồi đúng không? Vậy thì ly hôn đi, mày đi mà sống với con này! Mày cũng đừng mong nhìn thấy Lê Nguyên và con này nữa! Hóa ra bản vậy được Nữ Chiến Thần tài thì vợ con cũng không cần nữa không biết xấu hớp