Mục lục
Con Rể chiến thần – Dương Hạo Quân (full) – Truyện “Chiến thần trấn quốc” tác giả: Phạm Thành Công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1348: Nhớ bé Quân rồi!

Mặc dù ngoài miệng thì vâng vâng dạ dạ,
nhưng trong lòng mọi người đều không phục.
Chiến thần Vân Lang đúng thật là có tài chỉ huy
siêu phàm, đánh đâu thẳng đó, nhưng tình huống
hôm nay đâu có giống đâu? Cũng không phải là
chiến tranh!

Đội hộ tống có mười sáu người, thêm Dương
Hạo Quân nữa là mười bảy. Mà bất kể phe ta hay
phe địch đều là cao thủ hạng nhất, chiến đấu chỉ
kết thúc trong một cái chớp mắt, thế cho hỏi làm
sao mà chỉ huy? Cũng chẳng phải là cả một đoàn
quân. Đây là ném tới một cái gánh nặng đó có
biết không hả? Lại còn ngôi xe lăn nữa chứ!

Sau khi Vệ binh Viêm Long rời khỏi đó.

Bạo Long là đội trưởng của đội Long, cũng là
người tổng phụ trách lần hộ tống này. Anh ta lạnh
lùng nói: “Chiến thân Quân, tôi thừa nhận trước
đây ngài đúng là thân tượng của tôi, tôi cũng rất
tôn trọng ngài. Nhưng hôm nay ngài lại ngồi trên
xe lăn, không còn tí sức chiến đấu nào, đây là
chuyện mà ai cũng biết. Ngài đến để hộ tống?
Ngài lấy cái gì để mà hộ tống đây?”

Đội trưởng đội Phượng, Hỏa Phượng Hoàng
cũng cười lạnh nói: “Đúng vậy, đến lúc đó ngài
bảo chúng tôi phải bảo vệ ngài hay bảo vệ đồ vật
đây? Ngài đến chỉ thêm phiên phức cho chúng tôi
thôi!"

Đội trưởng đội Hổ, Chiến Dần ồm ồm nói: “Lại
nói nhá, thực lực của bốn đội chúng tôi mà bọn
họ còn phải lo à? Mặc dù chúng tôi rất ít ra tay,
nhưng những nhiệm vụ do chúng tôi hộ tống có
lần nào thất bại chưa?”

“Đúng đó! Mười năm gân đây chúng tôi làm
mấy trăm nhiệm vụ mà có lần nào thất bại đâu!”

Những người khác cũng kêu lên đầy bất mãn.

Nếu Dương Hạo Quân mà khỏe mạnh thì sẽ
chẳng ai nói gì. Nhưng cái dạng này thì rõ ràng là
không tin tưởng bọn họ rồi chứ còn gì nữa!

Đội trưởng đội Lang, Sơn Lang cười lạnh: “Tài
chỉ huy siêu phàm? Tôi muốn hỏi ngài, ngài có
hiểu rõ về chức trách cũng như cơ cấu của bốn
đội chúng tôi không?”

Dương Hạo Quân lắc đầu. Đối với vệ binh
Viêm Long, anh thật sự không biết gì. Đương
nhiên đây cũng là điêu cơ mật.

“Nghe kĩ đây! Đội Long chịu trách nhiệm điều
phối tình hình chung, đội Phượng phụ trách tình
báo, đội Lang phụ trách ám sát còn đội Hổ là lực
lượng bảo vệ! Ngay cả những điều này cũng

không biết mà còn đòi chỉ huy chúng tôi? Làm
sao mà được?”

Mọi người đều tỏ vẻ khinh thường. Giá trị của
Dương Hạo Quân trong đội ngũ này là số âm, anh
sẽ chỉ níu chân mọi người mà thôi!

Băng Phượng Hoàng của đội Phượng vội
vàng nói: “Được rồi, Vệ binh Viêm Long đã phái
Chiến thần Quân tới thì tất nhiên là có ý định riêng
của họ rồi, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian lên
đường đi, chẳng mấy nữa mà chỗ này sẽ bị lộ
thôi”

Mấy người Bạo Long và Hỏa Phượng Hoàng
thở dài: “Hài, cũng đành vậy thôi chứ biết sao giời”

“Nhưng mà nói trước, lỡ mà có xảy ra chuyện
gì thì tôi cũng không thèm quan tâm anh ta đâu!”



“Tôi cũng thế, đừng có hòng mà kéo chân tôi
nhát”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK