Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi chuyện phải bắt đầu từ việc bố mẹ tôi ly hôn.

Tôi và mẹ tôi như hai con chó rơi vào nước, cắn xé lẫn nhau.

Mẹ tôi oán bố tôi tuyệt tình, nhưng lại đổ hết mọi tội lỗi lên người tôi.

Bà trách tôi lúc ấy không khuyên bố tôi, trách tôi sao có thể từ chối hôn ước vào thời điểm đó, trách tôi sao lại là một đứa con gái... Tóm lại, bà cho rằng tất cả là lỗi của tôi.

Nếu bây giờ tôi đang kết hôn, bà và bố tôi cũng đâu có ly hôn. Bà bắt đầu hối hận khi trước không giữ bố tôi lại, gia đình vốn đang tốt đẹp lại chia năm xẻ bảy.

Tôi hận người mẹ như bà, ra ngoài ngoại tình dễ dàng như thế, không hề để tâm đến tôi và bố. Chuyện ly hôn cũng chẳng mảy may suy nghĩ cho tôi, thằng đàn ông như Lâm Hải ấy tôi còn cưới gả cái gì?

Mà trò hề này của bố mẹ tôi đã dẫn tới việc tôi có một sự sợ hãi khó nói đối với hôn nhân.

Mẹ tôi sa đọa, suốt ngày ở nhà nhậu nhẹt, không thèm đoái hoài gì đến tôi nữa.

Chỉ là tôi không ngờ sự sa đọa của mẹ lại tới trình độ này, bà bắt đầu đưa những người đàn ông khác nhau về nhà.

Mẹ tôi xinh đẹp, dù đã trung niên nhưng vẫn còn phong thái, bảo dưỡng không tồi, hơn nữa bình thường việc nhà đều do bố tôi đảm đương, bà đã năm mươi mấy nhưng trông vẫn như chỉ mới gần bốn mươi.

Cho nên thậm chí bà còn dẫn cả những anh chàng trẻ tuổi đẹp trai về nữa, ban đêm quậy phá tưng bừng, làm tình ngày đêm, chẳng hề để tâm rằng tôi vẫn còn ở nhà.

Tôi đi tìm đến bố, nhưng rõ ràng bố rất ghét mẹ con chúng tôi, hay nói con vinh hiển nhờ mẹ, tôi lại khắc sâu ấn tượng con ti tiện nhờ mẹ.

Sau khi ra khỏi nhà, tôi thường xuyên bị người khác mắng là đồ con của kỹ nữ, ngay cả khi tôi vẫn còn lần đầu của đời.

Dưới sự xúi giục của mẹ chồng cũ, Lâm Hải năm lần bảy lượt tới cửa nhà tôi làm ầm ĩ, mãi cũng không chịu buông tha, bảo tôi phải đền bù tổn thất tinh thần do bị hủy hôn cho anh ta, còn chỉ trích tôi không có bản lĩnh quản lý người đàn ông của mình, chứ chẳng phải lỗi của Lâm Hải.

Mẹ tôi không quan tâm đến những thứ đó.

Tôi bị mẹ và Lâm Hải ép đến mức không còn cách nào khác, đành phải tự ra ngoài thuê nhà ở, hoàn toàn thoát khỏi cái nơi khiến tôi không thể quay đầu nhìn lại kia.

Ngày thứ ba sau khi dọn đi, Lâm Hải lại tìm tới cửa.

Tôi không thể hỏi làm sao anh ta biết tôi dọn ra ngoài được, cứ bị anh ta dây dưa một trái một phải trước cửa, tôi đi đường vòng mấy lần cũng không vòng ra được.

Buổi tối tôi đi làm về muộn, mong rằng có thể tránh được Lâm Hải. Nhưng khi về đến đầu ngõ, tôi vẫn nhìn thấy một bóng đen.

Trong lòng tôi thấy khó chịu vô vàn, biết rằng có lẽ mình lại không tránh nổi Lâm Hải rồi.

Nhưng đi thêm vài bước, tôi cảm thấy có gì đó không ổn, không phải chỉ có một bóng đen, có thêm vài người đi ra từ trong ngõ nhỏ.

Muộn vậy rồi, đèn đường trên con phố cũ chỉ chiếu lờ mờ, tôi sợ tới mức run lập cập.

Tôi xoay người bỏ chạy, không biết là ai trong mấy người kia đã hô lên: “Mau đuổi theo!”

Lúc con người ở trong tình trạng nguy hiểm sẽ vô cùng dũng mãnh, tôi chạy rất nhanh, nhanh đến mức vượt qua cả bài kiểm tra chạy một trăm mét khi còn học đại học.

Không biết đã chạy hết bao nhiêu con phố, tôi kiệt sức, cuối cùng đành miễn cưỡng dừng lại. Quay đầu nhìn, những bóng đen đó rốt cuộc đã biến mất.

Trong lòng tôi vô cùng sợ hãi, tự hỏi sao lại như vậy, đang yên đang lành sao lại muốn chặn đường tôi?

Thật sự đã sợ hãi tới cực hạn, tôi gọi điện thoại cho mẹ, muốn hỏi bà có thể tới đón tôi không.

Nhưng điện thoại mẹ tôi tắt máy.

Tôi nghĩ nếu không thì bắt xe trở về đi, chứ ở lại đây sẽ bị người ta chơi chết mất.

Nhưng khi tới cửa nhà, chìa khóa lại không thể cắm vào cửa. Tôu ngẩng đầu nhìn số nhà, ngó trái ngó phải, là số 306 thật mà, sao tôi không mở được cửa nhà?

Tôi gõ cửa hồi lâu, đều không có ai ra mở cửa cho tôi, đèn ngoài hành lang đã tắt, tôi bật đèn xong lại tắt, tắt đi bật lại.

Bất chợt tôi cảm thấy không ổn, có chỗ nào đó quá không ổn.

Ngẩng đầu lên, quả nhiên ——

Hàng ký tự to đùng đỏ như máu trông rất sống động.

306, thiếu nợ thì phải trả!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK