Mộ Dung Chí Hoành lắp bắp: “Cậu… cậu… là ai? Cậu không… phải… Randy.”
Mộ Dung Miên mỉm cười, phất tay: “Ba, người cảm thấy con có thể là ai?” “Cậu không, không phải…”
Mộ Dung Chí Hoành không ngừng lặp lại hai chữ “không phải” Ông không hiểu, đứa con nghe lời, hiểu chuyện hiếu thảo trước của ông đâu rồi?
Khóe môi Mộ Dung Miên xuất hiện một nụ cười lạnh châm chọc: “Ba nói cũng đúng, con thật sự không phải là đứa con của ba nữa. Từ sau khi ngã ngựa, con cảm thấy cuộc sống trước kia của mình thật ngu ngốc, con làm theo lời ba, đối xử với ai cũng rất dịu dàng, kết quả thì sao? Ai cũng muốn con chết, ngay cả lúc nằm trong bệnh viện, cứ cách vài ngày lại có người đến giết con, ba biết sao con có thể sống lại không? Ba không biết gì hết, ba cứ sống trong thế giời mà ba tự tạo ra.”
“Ba có biết mẹ con sao không đến thăm người không? Ba có biết vì sao hiện giờ con rất ghét ba? Ba có biết vì sao con không muốn lấy Jessica?”
“Randy, con… và… mẹ con, đều… hiểu lầm… ba rồi, ba và… bà ấy… không có…”
Mộ Dung Chí Hoành cứ nghĩ rằng thái độ của Mộ Dung Miên và Mộ Dung phu nhân thay đổi là vì họ nghĩ ông và Jones phu nhân tình cũ không dứt, ông rất muốn giải thích rõ ràng.
Mộ Dung Miên đã không còn muốn nghe những lời nói đó nữa, anh nói: “Không có sao? Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua ba không hề nhớ tới phu nhân Jones, chẳng lẽ vào ngày sinh nhật của mẹ con, ba không hề đi hẹn hò với bà ta. Ba biết vì sao mẹ lại biết chuyện của hai người không? Là do phu nhân Jones cố ý nghe điện thoại bà ấy gọi cho ba, còn chuyện họ nói gì con không hỏi, dù sao nghe được những lời này, con đã cảm thấy rất kinh tởm rồi.”
Thái độ của Mộ Dung Phu nhân từ yêu say đắm Mộ Dung Chí Hoành biến thành hận thấu tim. Đây đều là do phu nhân Jones cố ý làm. Mộ Dung Miên đã đoán ra được ý định của phu nhân Jones, phá hoại tình cảm vợ chồng họ, tốt nhất là khiến cho Mộ Dung phu nhân tức đến ly hôn, sau đó bà sẽ khóa chặt Mộ Dung Chí Hoành, để con gái mình gả cho Mộ Dung Miên, như vậy sẽ nhẹ nhàng khống chế được khối gia sản khổng lồ của nhà Mộ Dung. Ả đàn bà đó là một ả rất đáng ghê tởm.
Mộ Dung Chí Hoành chấn kinh: “Cái… cái gì?”
Những chuyện này ông không hề biết tới. Ông nhớ ra một lần vào ngày sinh nhật của Mộ Dung phu nhân, lúc đó ông không ở Sheffield, mà đi công tác ở London, lúc đó phu nhân Jones vì cãi nhau với chồng mà uống say, gọi điện thoại khóc lóc với ông. Lúc đó bản thân còn trẻ, yêu nhau đã nhiều năm, đối với người con gái khắc cốt ghi tâm, thấy bà ấy không vui, tim ông cũng khó chịu.