Lí Nam Kha hếch cằm, lạnh nhạt nói: “Chuyện nhỏ này không cần anh quan tâm… Tôi là người lớn, tôi thích ai, ngủ với ai là chuyện của tôi, không đến lượt anh xen vào.”
“Nhưng cô…” HLPN rất muốn nói, người cô thích là tôi, cô cũng ngủ với tôi, chuyện này là có liên quan tới tôi.
Nhưng bỏ đi, tốt nhất anh đừng nói gì cả.
Lí Nam Kha hỏi: “Anh còn có việc gì không?”
HLPN: “Không còn.”
“Hết rồi thì đi đi.”
HLPN…
Không phải chứ, trước kia Lí Nam Kha luôn nghĩ mọi biện pháp theo đuổi anh, sao lần này lại… sảng khoái tha cho anh thế?
Lí Nam Kha hỏi: “Anh không định đi sao? Đi đi, còn không đi, chờ tan tầm tôi sẽ đưa anh về nhà tôi.”
HLPN vội vàng nói: “Tôi… còn có hẹn với người ủy thác, tôi đi trước đây, cô giữ gìn sức khỏe…”
Lí Nam Kha cắn răng: “HLPN, anh có biết anh đáng ghét nhất ở điểm nào không?”
“Anh không thích tôi nhưng lại còn quan tâm tới tôi. Nếu anh không thích tôi thì đừng nói ra những lời này, đừng cho tôi hy vọng gì cả.” Lí Nam Kha nói rất nhanh, có một chút kích động, lại như đang lên án.
HLPN nói: “Thật có lỗi…”
Lí Nam Kha hít vào một ngụm khí lạnh: “Nhưng cũng không sao, anh như thế tôi càng thích.”
Nói xong, cô xoay người quay về phòng bệnh, để lại HLPN vẫn đang đứng ngốc ra tại chỗ.
Một lát sau, anh lắc lắc đầu, anh… có rất nhiều lúc đều không thể hiểu nổi Lí Nam Kha nghĩ gì trong lòng nữa.
…
Lí Nam Kha về tới phòng bệnh thì thấy Quý Miên Miên đã ăn hết một nửa túi đồ ăn: “Em là heo à? Sao ăn nhanh thế, phải chừa lại cho chị một chút chứ?”
Quý Miên Miên đáp: “Không phải có phần đây thôi.”
Lí Nam Kha lấy ra một miếng thịt gà, hung hăng cắn một miếng, giống như đang ăn thịt HLPN vậy.
Quý Miên Miên nhanh tay lấy tiếp ra một miếng, nói: “Em cảm thấy bạn trai tương lai của chị được lắm đấy, rất được, người rất tốt, rất chu đáo, rất…”
Lí Nam Kha lắc đầu: “Không đúng.”
“Không đúng cái gì?”
“Anh ấy không phải bạn trai tương lai của chị.”
Quý Miên Miên kinh ngạc: “Này, không phải lúc nãy chính mồm chị thừa nhận sao?”
Lí Nam Kha hếch cằm về phía cô, nói: “Đó là lúc nãy, giờ anh ấy là chồng tương lai của chị.”
Quý Miên Miên… (⊙o⊙)!!!
Được rồi, thế giới biến hóa quá nhanh, cô cảm thấy… không theo kịp được.
Sau khi uống một ngụm sữa, Quý Miên Miên lại hỏi: “Chị… thế mà đã thăng cấp cho bạn trai tương lai thành chồng tương lai nhanh vậy, vì sao? Không phải lúc trước chị nói thích và theo đuổi là hai chuyện khác nhau, chẳng lẽ thích và kết hôn cũng là hai chuyện khác nhau à? Sao có một lát ra ngoài thôi mà đã quyết định lấy anh ta luôn rồi?”
Lí Nam Kha lắc đầu: “Thích và kết hôn là hai mà một.”
“Vì sao?”
“Bởi vì…” Lí Nam Kha cười: “Vì có cốc café này, còn có đồ ăn đêm này…”
Quý Miên Miên khiếp sợ: “A?”
Chỉ một ly café thôi? Thế không phải HLPN lời quá à, không mất gì mà có được một cô vợ là bác sĩ cực kỳ xinh đẹp nữa chứ?
Chuyện này…
Lí Nam Kha nhẹ vuốt ve dọc thân cốc café, nói: “Người đàn ông nửa đêm đi mua cho em một cốc café nóng, chị nghĩ rất khó có thể tìm được, em nói đúng không?”
Quý Miên Miên ngẩn người, một lát sau cô liền hiểu ra.