Ngày trọng đại nhất của Tôn Tiêu Đài và Thái Tuyết Kiều cuối cùng cũng được diễn ra trong êm đẹp, dưới những lời chúc mừng chân thành của tất cả mọi người.
Trong buổi lễ ấy, người đã chụp được hoa cưới là Mộng Thiên Chúc. Có lẽ sau Tôn Tiêu Đài sẽ là lễ cưới của Bạch Thoại An và Mộng Thiên Chúc, một tình yêu sét đánh đến nhanh như một cơn gió mà số phận đã an bài.
Ai ai cũng vui mừng phấn khích, được uống biết bao nhiêu là rượu mừng nhưng chỉ có mỗi mình Bạch Nhược Y là lại thầm khóc trong lòng vì thua cá cược, đến rượu cũng không được uống vì sức khỏe gần đây của cô không được ổn cho nên Tôn Tử Đằng chẳng cho cô nếm qua rượu, dù chỉ là một giọt.
Đã vậy cô còn bị anh bế về phòng nghỉ ngơi sớm, trong khi ngoài kia vẫn còn rất nhiều người đang vui vẻ nhộn nhịp với Tôn Tiêu Đài và Thái Tuyết Kiều.
“Tử Đằng à, em chưa muốn ngủ đâu, em còn muốn ra ngoài chơi với mọi người!”
Mặc dù đã bị ném lên giường ngủ, cửa phòng cũng đã bị người đàn ông ấy khóa lại nhưng Bạch Nhược Y vẫn tiếp tục năn nỉ xin đi ra ngoài chơi, trong khi đó thì Tôn Tử Đằng lại dửng dưng như không nghe thấy mà còn thản nhiên thoát y trên người xuống, trước đôi mắt vô cùng bất ngờ của người phụ nữ.
“Tử…Tử Đằng à, anh…anh định làm gì vậy? Tối…tối nay tiểu Lam ngủ với chúng ta đó nha! Anh đừng có mà làm càn…”
Trạng thái này của người đàn ông quá quen thuộc khiến Nhược Y không thể tránh khỏi sợ hãi, đến câu từ thốt ra cũng lắp bắp, ngập ngừng không rành mạch.
“Em yên tâm, anh gửi tiểu Lam cho ông bà nội rồi! Đêm nay sẽ không có ai làm phiền chúng ta cả!”
Lúc nói xong thì người đàn ông đã trèo lêm tới tận giường ngủ, còn đang bò về phía Nhược Y, làm cô càng thêm hoảng.
“Chồng à, nhưng mà em…á…”
Còn chưa kịp biện lí do xong thì Tôn Tử Đằng đã tóm lấy cổ chân của Nhược Y, khiến cô giận mình vội hét lên, cũng may phòng có cách âm nếu không thì chắc bây giờ cửa phòng đã bị gõ inh ỏi.
“Vợ thua rồi thì phải chịu phạt chứ! Ngoan nào, anh đưa em đi tắm trước đã!”
Nói rồi người đàn ông liền mỉm cười tà mị sau đó dùng sức khỏe cường tráng để nhấc bổng cô vợ của mình lên, bế thẳng vào phòng tắm.
Anh đặt Nhược Y đứng dưới vòi sen, điều chỉnh nhiệt độ nước ấm vừa phải xong thì mở nước để làn nước âm ấm kia dội thẳng vào thân thể của cả hai con người đang đứng cạnh nhau.
Nước làm ướt chiếc váy trên người cô gái, nước ấm tạt vào từng tấc da thịt săn chắc của người đàn ông mang đến một cảm giác tuyệt vời đến khó tả thành lời.
Hai ánh mắt chân tình đều hướng về nhau, nơi đáy mắt đó chứa chan biết bao yêu thương gửi trao đến người bạn đời của mình.
Bàn tay to, ấm của người đàn ông nhẹ nhàng kéo khóa trên chiếc váy của người phụ nữ, để những giọt nước kia từ từ làm tuột xuống khỏi thân hình mỹ miều của cô gái. Sau đó lại đưa ra sau gáy Nhược Y, tất cả những mong muốn đều được thể hiện rõ ràng trong ánh mắt nam nhân, và Nhược Y cũng đã hiểu rất rõ, cô sẵn sàng đón nhận anh, ân ái cùng anh trọn đêm nay.
Họ dùng ánh mắt thay cho lời nói, sau những giây phút im lặng để cảm nhận tâm tư của đối phương thì lúc này họ cũng đã bắt đầu chìm đắm vào nụ hôn tình ái.
Người đàn ông một tay giữ sau gáy cô gái, tay còn lại thì tuột nốt chiếc váy trên người cô xuống, sau đó là đến hai miếng dán nhũ hoa bằng silicon đang được yên vị trên búp hoa hồng hào cũng được bàn tay anh tháo xuống, ném qua một bên.
Y phục trên người anh từ lâu chỉ còn lại chiếc quần lót nên chỉ cần tuột xuống là đã có thể để anh bạn nhỏ đang căng tức, trỗi mình ngóc đầu dậy xuất đầu lộ diện.
Vừa hăng say hôn, người đàn ông vừa mò mẫm tìm tới bàn tay của cô gái để đặt vào nơi nam tính của mình. Lúc đầu vì ngại nên bàn tay mềm mại ấy cứ rụt rè, phải nhờ anh tập cho cô làm quen mãi một lúc thì Nhược Y mới dám tự ý sờ nắn, còn anh thì lại tìm tới vòng ba đẩy đà của cô vân vê nhẹ nhàng.
Màn dạo đầu được diễn ra đúng như ý muốn của cả hai, khi những cảm giác kích thích đã dần dà phát sinh trong hai cá thể đang mang cùng một nhịp đập trong tim.
Khi nụ hôn sâu dần đi đến hồi kết, lúc quyến luyến tách ra vẫn không quên kéo theo sợ chỉ bạc được kết dính từ hai tuyến nước bọt đã hòa lại làm một.
Người đàn ông áp tay vào gò má cô gái, khẽ cất lên lời đề nghị ngọt ngào!
“Chúng ta lại cùng nhau tạo ra thêm một tiểu thiên thần đáng yêu nhé!”
Bạch Nhược Y chỉ khẽ cười, cô lại dùng hành động thay cho lời muốn nói, bằng cách vòng tay qua cổ của anh, sau đó lại nhẹ nhàng trao đến anh nụ hôn thứ hai, mang theo cả tâm tình gửi gắm vào nụ hôn ấy.
Làn nước ấm đang tí tách rơi xuống da thịt của từng người, khiến họ càng thêm hưng phấn giữa những cử chỉ âu yếm, yêu thương nhau.
Khi Nhược Y đang hôn người đàn ông của mình một cách say đắm, đầu lưỡi tinh ranh không ngừng quấn lấy lưỡi của anh thì Tôn Tử Đằng lại tiếp tục cởi nốt hai chiếc quần còn vương lại trên người anh và cô ra.
Hai thân thể bấy giờ chỉ có da thịt song song với nhau. Vật nam tính và nơi tư mật của một người phụ nữ đang thôi thúc muốn được hòa lại làm một vì ngọn lửa dục vọng đã ngày càng lấn át tâm trí của cả hai.
Mỗi một phút trôi qua là hưng phấn lẫn nhiệt huyết càng trỗi dậy mãnh liệt, khi dục vọng được đẩy đến cao trào chẳng còn kìm nén được nữa thì người đàn ông đã bắt đầu hành động.
Anh ép cô gái của mình chạm lưng vào tấm kính dày cộm, nhẹ nhàng nâng một chân của Nhược Y lên để tiến vào tư thế ái muội chuẩn bị cho một cuộc ân ái sắp được bắt đầu.
Từ đầu tới cuối họ vẫn hôn nhau say đắm, hôn đến trời đất có quay cuồng thì cũng không hề màng tới. Cho đến khi vật thể to lớn, căng tức của người đàn ông dần mon men tiến vào trong đóa hoa tuyệt sắc của người phụ nữ thì cô mới giật mình rời khỏi đôi môi của Tôn Tử Đằng.
Hai ánh mắt thâm tình lại mê muội nhìn nhau, rồi cả hai lại cùng mỉm cười thật hạnh phúc. Trước khi tiến vào những giây phút thăng hoa nhất trong cuộc đời này, Tôn Tử Đằng đã khẽ nói:
“Tiểu Nhược, anh yêu em!”
– —————END—————-