Mục lục
VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà hàng cao cấp.

Bạch Mộ và La Vân Dương nói chuyện rất vui vẻ. thậm chí có loại cảm giác gặp nhau muộn, trước kia hai bên là đổi thủ cạnh tranh, không cỏ tiếp xúc trực tiếp, cũng không biết đổi phương hợp tinh nết của mình như vậy.

“Mộ ca, tôi nhường Mạn Mạn cho anh, phụ nữ chỉ ảnh hường đến tốc độ vẽ tranh của tôi.” La Vân Dương uống có chút say, cùng Bạch Mộ cũng xưng anh gọi em.

Bạch Mộ cười, không có tiếp lởi La Vân Dương, nhln thoáng qua thời gian: “Hạ gia hiện tại, hẳn là bắt đầu đau đầu đi.”

La Vân Dương cũng là ánh mắt sáng lên, say rượu đều

biển mểt một chút, cẩm lấy điện thoại di động đặt trên mặt bàn: “Tôi gọi điện thoại hỏi một chút.”

Điện thoại di động của La Vân Dương vừa cầm lên. lại có điện thoại gọi tới.

“Cha tôi tìm tôi.” La Vân Dương giật mình, lập tức kết nổi. tươi cười đẩy mặt: “Cha!”

“Ngươi đâ làm chuyện tổt gì?” Đầu dây bên kia. một trận mắng chửi, cuối cùng nối: “nói cho ngươi biết, dừng ngay tất cả chèn ép Hạ gia, không cần hỏi vi sao, lập tức. lập tức!”

La Vân Dương choáng váng.

Bạch Mộ cũng nhận điện thoại.

Gia chù, Bạch gia cũng lả cha của Bạch Mộ.

Nội dung gần như giống hệt nhau.

Không được động Hạ gia.

Bạch Mộ thần sẳc trầm thấp xuống.



“Mộ ca, rốt cuộc là chuyện gỉ xảy ra?” La Vân Dương nhíu

mày hỏi: “Không phải là một Hạ gia…”

Bạch Mộ hít sâu một hơi: “Có ngưởi bảo vệ Hạ gia.“

La Vân Dương trong nháy mắt tỉnh rượu, cảm giác chén rượu trong tay cũng nặng nề không ít, thật lâu sau, nhẹ nhàng đặt ờ trên mặt bàn.

Có người bảo vệ Hạ gia.

Có thể làm cho gia chủ hai nhà Bạch gia cùng La gia đồng thời chấn động, gọi điện thoại tới, điều đó có nghĩa là, muốn bảo vệ Hạ gia. là lực lượng cùng bọn họ hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

“Cho dù là Ninh gia nhúng tay, cũng không đến mức…” La Vân Dương ngữ khí chua xót, vốn tường rằng Hạ gia là một quả hồng mềm mại, lại không nghĩ tới, đây tựa hồ là một tồ ong.

“Chúng ta mấy nhà liên hợp lại, còn cần quá mức kiêng kỵ Ninh gia sao?” Ánh mắt Bạch Mộ ngưng trọng lên: “Điều này có nghĩa là, muổn bảo vệ Hạ gia, là người phía trôn.” Bạch Mộ không nói cụ thể, nhưng mà, La Vàn Dương cũng hiểu.

“Hạ gia sao lại có bối cảnh như vậy…” La Vân Dương bất đắc dĩ.

“Lập tức dừng tất cả động tác nhằm vảo Hạ gia. Hạ gia, không thé động đậy.” Bạch Mộ đứng lên: “May mắn là, đối

phương muốn bảo vệ chỉ là Hạ gia, cũng không có ý nhắc tới Sờ Trần, chúng ta tập trung sức mạnh, đổi phó Sở Trần.”

La Vân Dương gật gật đầu.

Giờ phút này đả là lúc hoàng hôn.

Hạ gia.

Đại sảnh hội nghị.

Một đám chú ruột Hạ gia tâm sự nặng nề. như lảm đại địch.

“Đối phương hùng hổ, trận chiến nảy, chúng ta không thể còn chưa bắt đầu liền nộp vũ khí đầu hàng.” Hạ Vọng Giang nhìn xung quanh mọi người một cái, trầm giọng nói: “Tối nay triệu tập mọi người cùng một chồ. chính là chỉnh hợp lực lượng hiện cỏ của gia tộc, lập ra một phương án, chuẩn bị tốt đánh một hồi cứng chiến.”

“Vọng Giang a, chênh lệch giữa hai bên, cách qáu xa.” Một người chú ruột thở dài một hơi: “Nếu như đối phương quyết tâm muốn chèn ép Hạ gia chúng ta, lần này, chỉ sợ chúng ta phải bay lên ngả nhào.”

“Sao vô duyên vô cớ, trêu chọc thù hận lớn như vậy.”

“Chuyện này không có đường sổng vẹn toàn sao?”

Mọi người thở dải, nhao nhao lắc đầu.

“Cha, con nói thật, cha quá cưng chiều Tiéu Bắc.” Hạ Cao Sách nói: “Nó gây ra tai họa lởn như vậy, còn biến mất cả ngày, chỉ sợ nó căn bản không ý thức được cục diện gian nan tiếp theo Hạ gia chúng ta phải đối mặt là như thế nào.”

Vừa dứt lời. trước cửa đại sảnh hội nghị, một bóng người xuất hiện, chính là Hạ Bắc.



“Tiểu Bắc đâ trờ về rồi a.”

“Cậu mau nói, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

“Nói đầu đuôi toàn bộ sự tinh trải qua, chúng ta đến thảo luận còn có thé cứu vớt một chút hay không.”

“Cậu còn biết trờ về?” Hạ Cao Sách lạnh lùng.

Hạ Bắc chần chờ một chút, đi về phía Hạ Vọng Giang:

“Cha, Trần ca nói, chuyện này, anh ấy giải quyết.”

“Cục diện trước mắt Hạ gia, chính là bị Sờ Trần liên lụy, hắn giải quyết như thế nào?” Hạ Cao Sách cười lạnh: “Dựa vào Dược Phẩm Bắc Trần? Hay là dựa vào thực lực của Tống

gia? Đừng trách tôi nói quá thẳng thắn, coi như là Ninh gia ra tay, cũng chưa chắc cỏ thế dễ dàng giải quyết cục diện hiện tại Hạ gia gặp phải.”

Những người cỏn lại cũng nói.

“Sờ Trần thật sự cho rằng, bằng vào một đôi nắm đấm nổi danh Dương Thành, người khác phải cho hẳn vài phẩn thể diện sao? Thật ngây thơ.”

“Nếu hắn có thé giải quyết vấn đề này, tôi sẽ đừng chổng ngược àn phản.”

“Lần này thật sự bị Sở Trần liên lụy không nhẹ.”

Hạ Bắc cau mày.

Lúc này, tiếng chuông điện thoại của Hạ Bắc đột nhiên vang lên.

Mọi người theo bàn năng im lặng nhìn về phía Hạ Bắc.

Ánh mẳt Hạ Vọng Giang cũng mang theo hỏi dò.

Hạ Bắc nhìn thoáng qua, là một chuỗi sổ cuộc gọi lạ.

Điện thoại được kết nổi.

Hạ Bắc nghe thấy một thanh âm không xa lạ, thần sẳc nhẹ nhàng: “Lô Nhạc Kinh?”

Mọi người càng không chớp mắt nhìn Hạ Bắc.

Tròng mắt Hạ Bẳc đột nhiên mở to, một lúc lâu sau, tựa hồ ngây người một chút, cuối cùng cúp điện thoại.

“Đối phương đưa ra tối hậu thư?”Hạ Cao Sách hòi.

Hạ Bắc lắc dầu: “Hắn nói, dây là một sự hiẻu lầm, bọn họ chưa từng nghĩ tới muốn động đến Hạ gia.”



Nghe vậy. Hạ Cao Sách ngấn ra, chợt tức giận quát: “Đả là lúc nào rồi, cậu còn nổi lung tung!”

Hạ Bắc nhíu mày: “Đây là nguyên văn lời của Lê Nhạc Kỉnh.”

“Cậu…” Hạ Cao Sách đang muốn mắng to. chuông điện thoại cùa hắn củng vang lên, sau khi nhìn thoáng qua, thần sắc Hạ Cao Sách càng trầm thấp, người gọi tới là một đại lý dược phầm ờ Dương Thành, Hạ Cao Sách vốn phụ trách hợp tác một dự án với hẳn, ngay khi dự án sắp đàm phán xong, hôm nay đối phương gọi điện thoại nói ra chút biến cổ, chấm dứt hợp tác, Hạ Cao Sách đương nhiên hiểu dược, là có người giờ trò sau lưng.

Nhưng hắn không thẻ làm gi được.

Ai bảo Hạ Bắc gảy ra họa lớn như vậy.

Hiện tại điện thoại này lại vang lên, Hạ Cao Sách hoàn toàn có thé nghĩ được, chỉ sợ đổi phương muốn giẫm xuống một cước cuổi cùng.

Hạ Cao Sách không nghe máy, nhưng mà, lúc này, trong dại sảnh, tiếng chuông điện thoại di dộng của không ít người cơ hồ đồng thời vang lên.

“Cái gl?”


“Không phải chứ?”


“Thật sao?”


“Tốt quá rồi!”


Các chú ruột Hạ gia đều kích động.


“Dự án tôi phụ trách, đối tác và Bạch gia là quan hệ họ hàng, hôm nay vốn đả chấm dứt hợp tác, hiện tại cư nhiên chủ động gọi điện thoại nói bắt đầu hợp tác lại, hơn nữa bồi thưởng tổn thất cho chúng ta.”


“Tôi cũng vậy.”


“Cảm giác giống như một trận sấm chớp rền vang phô thiên cái địa, đột nhiên sau cơn mưa trời lại sáng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK