Mục lục
VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không phải Sở Trần cảm thấy Liễu Mạn Mạn không có hiếu tâm như vậy, mà là, Liễu Mạn Mạn không có năng lực như vậy.

Một khi Thiên Cơ Huyền Đồ rơi vào trong tay Liễu gia, tự nhiên là không tới phiên Liễu Mạn Mạn đến xử trí.

“Hiếm khi cô có lỏng hiếu thảo như vậy, nhưng mà…” Sở Trần mỉm cười: “Thiên Cơ Huyền Đồ bức tranh vô giá, thuộc về bảo vật vô giá, cho dù rơi vào trong tay bất luận kè nào, muốn qua tay ra ngoai có thể dạt dược tiên tái, ít nhát lá dùng trăm

triệu kế. Nói thật, nếu tôi đạt được Thiên Cơ Huyền Đồ, tỏi chưa chắc sẽ cho các người.”

“Đừng quên, anh vẫn còn nợ tôi một điều kiện.” Liễu Thiên Thiên thốt ra: “Nếu anh đạt được Thiên Cơ Huyền Đồ, nhất định phải cho tôi, đây là điều kiện cùa ta.”

Sở Trần bất đắc dĩ: “Nói như vậy, tôi vừa rồi thua mấy trăm triệu?”

“Đó là đương nhiên rồi.” Liễu Thiên Thiên đắc ý: “Nam tử hán đại trượng phu, cũng không thể quỵt nự.”

“Vậy được, không vấn dề gì.” Sờ Trần dứng lẽn: “Nếu như tôi đạt được hiên Cơ Huyên Đồ, tôi sẽ cho

Nếu như không có chuyện gi khác, tôi cũng nên đi ra ngoài một chút, xem có thể hay không tìm hiểu được một vài tin tức Thiên Cơ Huyền Đồ.” 0

Liễu Mạn Mạn gật gật đầu: “Vậy chúng ta lại liên lạc.”

Sau khi Sờ Trần rời đi, Liễu Thiên Thiên cười hì hì: “Chị, em lợi hại chứ, không cần tốn nhiều sức, liền để cho Sở Trần đáp ứng, còn tiết kiệm mấy trăm triệu.” I

“Em cỏ khả năng bị Sờ Trần bán hết còn giúp hắn đếm tiền.” Liễu Mạn Mạn không tiện tức giận mờ miệng: “Vốn Sở Trần còn nợ em một điều kiện, nhưng em hết lần này tới lần ị khác nhăc tới cái này, xác suàt Sớ À

Trần đạt được Thiên Cơ Huyền Đồ có bao nhiêu em biết không, Liễu gia chúng ta từ lúc ờ Dương Thành giăng lưới lớn, chỉ chờ Thiên Cơ Huyền Đồ chảy vào Dương Thành, mà điểm này của Sờ Trần này, chì là tương đương với một lỗ hổng nhỏ trong tấm lưới khổng lồ này, chúng ta vừa rồi hoàn toàn có thể thông qua cùng Sờ Trần nói chuyện phương thức hợp tác, không cần hao phi quá lớn cái giá là có thể lấy được Thiên Cơ Huyền Đồ, mà em khán cấp tung ra át chủ bài của em.”

Liễu Thiên Thiên trợn mắt há hốc mồm.

“Hiện tại ngược lại, chúng ta phải vò diêu kiện cung cáp cho Sớ Trần một

số tin tức về Thiên Cơ Huyền Đổ, nếu không, hắn ngay cả bóng dáng Thiên Cơ Huyền Đồ cũng không chạm tới được.” Liễu Mạn Mạn chỉ vào đầu Liễu Thiên Thiên: “Cũng là não bộ, vì sao thứ bên trong lại không giống nhau.”

Con ngươi Liễu Thiên Thiên mở to tròn vo, cô phảng phất cảm giác bị vũ nhục.

Tuy nhiên, không thể phản bác.

Đây chính là một điều kiện của thiếu chủ Cửu Huyền a!

Ngoại trừ muốn thân thể của hắn, bất L kỳ diều kiện nào còn lại đều có thể đề < icệp tơi.

Mình lại lãng phí vô ích như vậy!

Liễu Thiên Thiên đột nhiên cũng có I loại cảm giác mình khóc một cách ngu ngốc.

“Không được, em phải đi tìm hắn, nói I với hắn điều kiện đó không tính. Hừ!” Liễu Thiên Thiên xông ra ngoài.

Sở Trần đã đl tới phòng tập thể dục tầng 3, rất nhanh đã tìm được Hạ Bắc đang ở trên máy chạy bộ.

“Sao lại ờ trong phòng tập thể dục cả I tối.” Sờ Trần đi tới. ‘I

Hạ Bắc mồ hôi đầm đìa, ngừng lại: “Cảm giác tố chất thản thể của mình i không dược, yần là phái tàng cường i

rèn luyện. Đúng rồi…” Hạ Bắc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, xung quanh không có người, lúc này là hạ thấp thanh âm: “Tiểu ma nữ Liễu gia dẫn anh lên tầng 6 làm gì?”

“Cũng không có gì.” sỏ’ Trần bất đắc dĩ buông tay: “Đại khái mất mấy trăm triệu.”

về chuyện Thiên Cơ Huyền Đồ, Sở Trần không có ý định nói cho Hạ Bắc biết, đây không phải lả lĩnh vực mà Hạ Bắc chạm đến.

Tròng mắt Hạ Bắc mở to tròn vo, nhìn ■ Sờ Trần, một lúc lảu sau, muôn vàn cảm khái: “Trần ca, không hổ là anh, thậm chí ngay cả tiểu ma nữ Liễu gia cüng có thè bắt dược, pháilDiet rani

toàn Dương Thành không biết bao nhiêu người đều kính sợ cô ấy, tuy rằng bộ dạng cô ấy quả thật xinh đẹp, nhưng không ai dám trêu chọc a.”

Hạ Bắc đỏ mắt.


Tiểu ma nữ người khác không thể với tới, Trần ca thế nhưng đi lên liền xuất ra mấy trăm triệu.


Người so với người, tức chết người.


Trần ca quá mạnh.


Sỏ’ Trần liếc Hạ Bắc một cái: “Đừng hiểu lầm.”


Hạ Bắc phục hồi tinh thần, vỗ vai Sờ JjànJÎYën tâm, tôi giữ miệng giữ


mồm, tôi đi tắm rửa trước, vừa rồi có người đến thông báo, nửa giờ sau, mọi người lên tầng 6 tập hợp.”


Sờ Trần:???

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK