-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
"Tối qua ngủ thế nào?" Đã là buổi trưa, Miêu Gia vẫn còn ngáp và hỏi một câu không hề có tính kiến thiết.
Trên mặt Vương Hủ chất đầy sầu não. Hắn chỉ trả lời hai chữ: "Gặp quỷ."
"Ồ? Sao ta không nhận ra mảy may?"
"Không biết. Có lẽ do loại người cặn bã sẽ dẫn đến việc tất cả sinh vật cảm thấy chán ghét và sinh ra cảm giác mâu thuẫn, cũng giống như đạo lý chó dữ sẽ không cắn kẻ ác vậy."
Miêu Gia vốn đã miễn dịch trước kiểu nói nhảm của Vương Hủ: "Vậy sau đó ngươi đã giải quyết con quỷ kia?"
"Ta đá bay hắn rồi."
"À, nói thế là ngươi đã thả nó hả?"
"Ta nào biết làm gì nữa? Ta vốn không biết siêu độ hồn ma, mà chẳng phải ngươi từng nói không thể đánh chúng hồn phi phách tán sao?"
Miêu Gia thở dài một hơi: "Mà thôi, dù sao sớm muộn gì cũng đụng nữa."
Thường thì lời Miêu Gia là kết luận cuối cùng và cũng là phương pháp giải quyết, cho nên đề tài này cứ thế kết thúc.
Bọn họ tiếp tục nói chuyện phiếm trong bữa cơm trưa. Đầu bếp của khách sạn này rất xuất sắc, mấy món thường ngày cũng nấu vừa đẹp vừa thơm, có mùi có vị. Hai người chọn ăn một bữa tiệc lớn kiểu châu Âu, lại muốn thay đổi khẩu vị nên không ngừng kêu thêm món. Dù sao mọi hóa đơn đều ghi lên đầu William.
"Đúng rồi, trận quyết đấu của ngươi còn mấy ngày nữa?"
"Khoảng một tuần. Thời gian còn lại cho ta cũng không nhiều..."
"Nghe giọng ngươi thì hình như cơ hội thắng không lớn. Lẽ ra thực lực của ngươi phải hơn đại tỷ chứ? Chẳng phải ngươi vẫn nói ngươi nhường nàng sao?"
"Nói thế nào đây, hận thù cũng chính là một trong những động lực có hiệu quả nhất của nhân loại. Mấy năm này, thực lực nàng tăng trưởng rất khủng khiếp, hoàn toàn ngang ngửa cấp bậc Thập Điện Diêm Vương..."
"Nếu ngươi thua thì thật khó xử. Ta gọi ngươi là Miêu Gia đã quen miệng rồi, mà cái tên này cũng rất hợp với hình tượng chán chường, bất lương của ngươi. Nếu phải đổi giọng để gọi đại tỷ thì rất khó à nha..."
"Cái tên chỉ là danh hiệu của một người, đến lúc nghề nghiệp đã trở thành danh hiệu thì sẽ nói rõ người đó thành công hay thất bại..." Miêu Gia châm một điếu thuốc, rồi lại đứng dậy cảm thán.
"Không phải ngươi định mượn cơ hội này để nói khoác rằng mình đã làm việc hết sức xuất sắc đấy chứ?"
Miêu Gia không trả lời vấn đề này: "Haizzz! Dòng máu của nhà họ Thủy thật lợi hại. Xem lại lần giao thủ gần nhất, nếu ta không chăm chú một chút thì hẳn đã chết sớm. Có nên nói sự thật cho nàng biết hay không đây?"
...
Cùng lúc đó, ở một bệnh viện nào đó trong thành phố N.
Đoạn Phi bừng tỉnh từ một cơn ác mộng, mồ hôi lạnh thấm đẫm cơ thể hắn. Hắn muốn nhoài người ngồi dậy nhưng nỗi đau tê tâm liệt phế lại khiến hắn ngã xuống giường bệnh.
"Mặc Lĩnh... Tổng đường chủ... Chung Thanh Dương..." Miệng hắn thì thào một vài câu, sau đó dần dần chìm vào giấc ngủ say.
Trong khoảnh khắc khôi phục ý thức ngắn ngủi, hắn chỉ nghĩ đến việc về Tô Châu báo một âm mưu khổng lồ cho Ninh Thiên Đức.
Một ông lão đi vào trong phòng bệnh. Lão thở dài, rồi một lần nữa đắp chăn cho Đoạn Phi.
Dư An nói như có điều đáng suy nghĩ: "Đoạn Phi! Ngươi không cần phải như vậy... Nếu phải chết thì chỉ cần lão già này chết là đủ rồi."
...
Tô Châu, trong khu nhà cao cấp của nhà họ Ninh.
Điện thoại lại không liên lạc được. Đoạn Phi không liên lạc với Ninh Thiên Đức suốt ngày hôm qua, điều đó khiến lòng hắn rất bất an. Tuy nhiệm vụ lần này ở thành phố N hơi khó khăn nhưng với thân thủ và cơ trí của Đoạn Phi vẫn còn thừa. Chẳng lẽ chuyện này có biến?
Ninh Thiên Đức vô cùng nôn nóng, là một dự cảm bất thường và mãnh liệt. Hắn thường dự cảm khá chuẩn xác, bởi vì một mạch nước ngầm đến từ Âm Dương giới đang phun trào. Một âm mưu nhiều năm trước cũng sắp trồi lên mặt nước...
...
Thành phố B, có hai người đàn ông đang ngồi trong một chiếc xe trò chuyện gì đó với nhau.
"Ngươi đã mất tích sau chuyện của Mộng Ma đến tận bây giờ. Rất nhiều người nói ngươi đã chết, đã có không ít người lên tiếng muốn chọn Tần Quảng Vương mới." Người đàn ông vẻ mặt nghiêm túc, không giận mà uy đúng là Nhân Xưng Nhận Hải, còn gọi là Bình Đẳng Vương Lục Tranh.
Người để ria mép đối thoại với hắn là Tần Nghiễm Vương Phục Thiên, còn gọi là Gia Cát Tham.
"Ngươi cũng cho rằng ta đã chết sao?"
Lục Tranh cười lạnh rồi nói: "Trước khi đi, Dư An tiền bối từng nói chỉ cần Phục Thiên Nhận Hải còn sống thì hắn có thể yên tâm ra ngoài làm việc. Có thể thấy ngươi dễ gì chết được..."
"Dư tiền bối đánh giá ta quá cao, năng lực trong mộng của Mộng Ma quả thật suýt giết chết ta. Ta rất khổ sở lắm mới bảo vệ được tính mạng."
"Cho nên ngươi bí mật hoạt động ở một nơi gần đó. Thế ngươi đã làm những gì trong khoảng thời gian này?"
"Tuy Dư An tiền bối không muốn ta tham gia việc này nhưng ta vẫn tra được dấu vết. Nếu những gì ta điều tra được trong khoảng thời gian này chính xác thì trong tương lại không xa, toàn bộ nhân gian sẽ gặp phải một nguy cơ trước nay chưa từng có..."
Lục Tranh cau mày nói: "Ngươi muốn nói đến cái gì? Có thật sự nghiêm trọng đến thế không?"
Gia Cát Tham không nói tiếp: "Tình huống cụ thể vô cùng phức tạp, trước hết chúng ta phải đi tìm một người."
"Ai?"
"Còn nhớ Dư An tiền bối đã từng nói những gì với chúng ta mấy năm trước hay không? Hắn nói nếu một ngày hắn mất, có một người mưu trí có thể thay thế hắn, thậm chí siêu việt hơn hắn và hoàn toàn có thể tin cậy người này."
Lục Tranh suy nghĩ một chút, sau đó mở mắt nói ra hai chữ: "Miêu Gia!"
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

10 Tháng sáu, 2018 16:32
tớ biết rồi
nhưng đấy là bản convert
đọc không vào
phải bản dịch cơ

09 Tháng sáu, 2018 23:36
truyện đã hoàn thành, tên khác là quỷ hảm trảo quỷ

06 Tháng sáu, 2018 12:05
ôi chap 23 rợn hết cả người. Mong chap mới quá

05 Tháng sáu, 2018 14:02
cậu cho mk sdt mình nạp thẻ cho. mk đã có thẻ ngân hàng đâu

02 Tháng sáu, 2018 04:42
Thẻ Nạp giờ bị cấm rồi bạn. Bạn có thể nạp qua ngân hàng hoặc chuyển khoản...hoặc pm thẻ cho mình để mình set nhé

31 Tháng năm, 2018 22:10
t cũng muốn giúp vật chất để các bác hoàn bộ này lắm mà cả tuần nay chả thấy ad nào ló mặt cả. ko biết phải làm sao luôn. mà cái chức năng nạp thẻ bị gì ấy, ko tài nào mua vàng đc

31 Tháng năm, 2018 18:45
truyện hay nên các bác cố gắng tiếp tục nhé, nếu có khó khắn gì mong mọi ng post lên group facebook để ae chung tay giúp đỡ cả về vật chất lẫn tinh thần

30 Tháng năm, 2018 17:01
nhóm dịch để sđt mình nạp tiền cho

30 Tháng năm, 2018 17:01
mình chưa có visa hay thẻ pay

30 Tháng năm, 2018 09:08
còn bao nhiêu con nghiện chưa được tiêm

30 Tháng năm, 2018 09:07
mong nhóm dịch cố lên hoàn thành bộ này

30 Tháng năm, 2018 09:07
cảm ơn nhóm dịch nhiều lắm

30 Tháng năm, 2018 09:04
cảm ơn dịch giả nhiều lắm

30 Tháng năm, 2018 09:02
bộ này không theo khuynh hướng hiện đại như kinh tủng lạc viên. mỗi người cảm nhận khác chứ, với mình bộ này là đáng đọc nhất từ trước đến nay

30 Tháng năm, 2018 09:00
đợi chờ bao lâu cuối cùng cũng có chap mới

29 Tháng năm, 2018 03:41
Bộ Kinh tửng lạc viên logic bao nhiêu thì bộ này cảm giác não tàn bấy nhiêu, cố đọc lần thứ 3,4 rồi mà không nuốt nổi dù rất thích văn phong + thế giới mà lão 3 ngày ngủ 2 nay :(

15 Tháng năm, 2018 12:55
Dịch giả đã dịch tiếp rồi nhé bạn...

02 Tháng mười hai, 2016 22:30
Năm sau mình tham gia dịch truyện này được không?

16 Tháng mười một, 2016 23:06
biết là bận và vất vả nhưng mong ad cố gắng pos truyện nhanh để dân tình được thỏa cơn nghiện. ngày nào cũng vào xem mà không được trích liều nào nản quá

28 Tháng mười, 2016 12:22
đợi ra rùi đọc hihi

26 Tháng mười, 2016 21:39
:( mấy năm r vẫn chưa xong

08 Tháng tám, 2016 20:26
cham qua .cu den khuc hay thi lai het

07 Tháng bảy, 2016 20:20
Truyện này hay thì ra đều đều nha
Chậm quá luôn ý ><~
BÌNH LUẬN FACEBOOK