- Cái kia chính là Huyết Linh đại thủ lĩnh trong truyền thuyết. . . Tào lão đại!
Ánh mắt của Từ Huyền đều bị độc nhãn đại hán kia hấp dẫn, trên người hắn phát ra khí thế hung lệ, hoàn toàn áp đảo linh áp trên người Vạn Phúc Sơn.
- Tào lão đại này, chỉ sợ là võ tu Luyện Khí tam trọng!
Ánh mắt Vạn Phúc Sơn run lên, mới vừa đối nhãn cùng Tào lão đại, đã bị sát ý kia chấn nhiếp, nội tâm băng hàn.
Thực lực người này, so với Tào lão Tam chỉ sợ không chỉ hơn một lần.
Nếu như Nhạc Phong không có bị thương, đối mặt Tào lão đại là không để vào mắt, nhưng lúc này ở bên trong Phong Vũ Môn, chỉ sợ không người có thể thắng được hắn.
- Con linh tước kia đi báo tin rồi. . . Nắm chặt thời gian, giết chết những tiểu bối tiên môn này!
Độc nhãn Tào lão đại mặt lộ vẻ hung tàn, ra lệnh một tiếng, chúng Huyết Linh Đạo xung phong liều chết giết tới.
Đệ tử Phong Vũ Môn bị buộc đến phụ cận nham bích hẻo lánh, lui không thể lui.
- Mọi người cùng nhau xông lên, phải bảo vệ tốt Du sư muội.
Nhạc Phong kinh hô một tiếng, vòng bảo vệ màu xanh lá trên người lóe lên, chủ động nghênh đón, chặn đứng Tào lão đại.
- Hừ, ngươi bị thương nặng, chỉ có thể phát huy hai ba thành thực lực, đấu cùng ta như thế nào.
Độc nhãn Tào lão đại cầm trong tay một thanh liêm đao huyết sắc, rót chân lực võ tu vào trong đó, lập tức "Vù vù" vang lên, huyết quang tăng vọt, huyễn hóa ra một mảnh quang ảnh huyết sắc, bức Nhạc Phong liên tiếp bại lui.
Nhạc Phong cuối cùng là Luyện Khí tứ trọng, pháp bào huy động xuống, một cổ linh lực chấn động, nương theo trận trận cương phong màu xanh. Trong thời gian ngắn, hắn cưỡng ép áp chế thương thế, ngược lại có thể miễn cưỡng ngăn cản thế công của Tào lão đại.
Mà Tào lão Tam kia, xung phong liều chết lao tới, cái thứ nhất tìm tới đúng là Vạn Phúc Sơn.
Vạn Phúc Sơn cắn chặt hàm răng, tiến ra đón đánh, ở đây cũng chỉ có hắn, có thể miễn cưỡng đối kháng cùng Tào lão Tam.
Thủ lĩnh đấu với thủ lĩnh, lâu la đấu với lâu la.
Còn lại thành viên bình thường của Huyết Linh Đạo, tu vị phần lớn ở Luyện Thể tứ trọng đến ngũ trọng, luận thực lực thân thể, là thua đệ tử Phong Vũ Môn, nhưng thắng ở nhân số nhiều.
Rất nhiều đệ tử trong Phong Vũ Môn, khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến, ngược lại bị thành viên Huyết Linh Đạo áp chế.
Từ Huyền canh giữ ở bên cạnh Du Cầm, tiểu cô nương này bị hù đến sắc mặt tái nhợt, nàng mới vừa tiến vào Luyện Khí kỳ, không có pháp thuật công kích gì, tuy cũng có thể chất Luyện Thể thất trọng, nhưng chưa từng chiến đấu.
Dương Tiểu Thiến cũng sợ tới mức không nhẹ, bị hai thành viên Huyết Linh Đạo bức đến nơi hẻo lánh, cắn răng một cái cố lấy dũng khí, tiến ra đón đánh.
- Hắc hắc, cô nàng này rất là xinh đẹp, bắt giữ xuống, chúng ta cùng một chỗ hưởng dụng.
Hai thành viên huyết Linh Đạo vây công nàng, liên tục cười gian, một cái là Luyện Thể ngũ trọng, một cái Luyện Thể tứ trọng.
Tuy Dương Tiểu Thiến có tu vi Luyện Thể ngũ trọng, nhưng dù sao cũng là xuất thân khuê nữ đại gia, luận sinh tử chém giết có thể nói là không, bị bức đến hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Từ Huyền bảo hộ bên cạnh Du Cầm, khóe mắt liếc qua Hắc y nữ nhân ở hạp cốc xa xa, dẫn đầu một nhóm người khác, đang chuẩn bị lao xuống trợ giúp.
- Nếu tiếp tục như vậy, tình huống chỉ sợ không ổn.
Trong mắt Từ Huyền lộ ra lo lắng.
Mà lúc này, bên cạnh truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, một ngoại môn đệ tử bị hai thanh loan nhận phân thây.
Hai gã Huyết Linh Đạo, vẻ mặt khát máu, khi bọn hắn chứng kiến Du Cầm da thịt tuyết trắng như hài nhi, lập tức mắt lộ ra dâm quang, liếm liếm đầu lưỡi.
- Cùng tiến lên!
Hai gã Huyết Linh Đạo, phân biệt lao tới Từ Huyền cùng Du Cầm.
Từ Huyền hít sâu một hơi, tâm thần một mảnh hàn ý, bỗng nhiên lan tràn khai mở, linh đài tỉnh táo, trên mặt không mang theo một tia cảm tình.
- Đi chết đi!
Nhìn Từ Huyền vẫn không nhúc nhích như điêu khắc, trong mắt tên Huyết Linh Đạo kia lóe lên hung quang, loan nhận trong tay bổ tới.
Xùy~~
Hàn khí bên trên lưỡi đao, cơ hồ chạm đến cổ họng Từ Huyền.
Ở một sát na này. . . Từ Huyền động!
Tên đạo phỉ kia chỉ cảm thấy một ánh sáng nhạt màu đỏ tía một lướt, "PHỐC két" một ngón tay, điểm ở cổ họng của hắn.
Bịch!
Tên Huyết Linh Đạo này ngã xuống đất bỏ mình, trên mặt một mảnh xích hắc, giống như trúng độc chết đi, tử trạng thê thảm.
Độc Tự quyết, một kích độc sát!
Bản thân Từ Huyền cũng âm thầm líu lưỡi, Độc Tự quyết này công kích, so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn độc ác xảo trá hơn.
Vào thời khắc này, Du Cầm bị một tên Huyết Linh Đạo khác làm cho luống cuống tay chân.
Thân hình Từ Huyền như con báo nhảy lên đi qua, tên Huyết Linh Đạo kia vừa sinh ra cảm ứng, "Phanh" một đầu ngón tay, điểm ở yếu huyệt phía sau sườn của hắn.
- U-a..aaa. . .
Tên Huyết Linh Đạo này chỉ kịp kêu rên một tiếng, đột nhiên ngã xuống đất bỏ mình, sau khi chết đi, bên trên làn da cũng như trúng độc.
Du Cầm tiểu cô nương thở phào một hơi, nhìn màu sắc làn da trên thi thể kia, không khỏi cổ quái nhìn về phía đầu ngón tay Từ Huyền, hoài nghi trên móng tay có phải có độc hay không.
- Cứu ta.
Dương Tiểu Thiến ở bên kia bị hai gã Huyết Linh Đạo bức đến nơi hẻo lánh gần nham bích, không đường thối lui.
Từ Huyền hít sâu một hơi, bỗng nhiên vận chuyển Phiêu tự quyết, người giống như khinh yến, bay lên trời, bay vọt mà tới.
Nhưng khoảng cách tương đối xa, lập tức sắp trụy lạc!
- Đạp đạp.
Khí huyết toàn thân Từ Huyền theo tứ chi đột nhiên chấn động, hư không mượn lực. . . một bước, hai bước!
Hai bước lăng không, đã bay vọt đến phụ cận.
Bành bành!
Mũi chân giống như độc xà, đảo qua đầu hai gã Huyết Linh Đạo.
Nương theo hai tiếng kêu thảm thiết, hai gã Huyết Linh Đạo bị mũi chân đảo qua, cũng bị một kích độc sát, lưu lại Dương Tiểu Thiến một mặt ngốc trệ.
- Điều này sao có thể. . .
Dương Tiểu Thiến trợn mắt há hốc mồm, trơ mắt nhìn Từ Huyền một cước miểu sát hai gã Huyết Linh Đạo, cái này hoàn toàn là thực lực áp đảo.
- Bá!
Từ Huyền một hơi Độc sát bốn tên Huyết Linh Đạo, thân hình giống như độc xà, chui vào khe hở giữa đám người.
Toàn bộ thân hình hắn, dùng động tác vặn vẹo không thể tưởng tượng nổi, xa xa nhìn lại, giống như một đầu độc xà, nắm bắt thời cơ, tận dụng mọi khả năng có thể.
- Bịch! Bịch. . .
Những nơi đi qua, đều là một kích độc sát, không hề nghi ngờ.
Trong đó, càng có một vị Luyện Thể lục trọng đội trưởng Huyết Linh Đạo, bị hai đầu ngón tay của Từ Huyền cắm vào hai mắt, ở bên trong một hồi thê lương kêu thảm thiết, lập tức ngã xuống đất.
Trong chốc lát, toàn bộ chiến trường, trong chớp mắt tĩnh một mảnh!
Phương thức công kích độc ác như thế, làm cho thành viên Huyết Linh Đạo bốn phía sợ hãi, mà ngay cả đệ tử Phong Vũ Môn, đều là vẻ mặt hoảng sợ.
Nhạc Phong đang ở bên trong triền đấu, khóe mắt liếc qua, cũng chứng kiến tình hình này, cảm thấy đại hỉ:
- Trong tông môn, lại có dị sĩ như thế. . .