Mà ở Đông Hoang biên cảnh loại địa vực xa xôi linh khí loãng, tài nguyên thiếu thốn, cư nhiên có Nguyên Đan hậu kỳ đỉnh tiêm cường giả, cái này làm sao không khiến Trung Bộ Tu Giả giật mình.
Ngay cả Cát Thu lúc này kiêu căng tận trời, nhìn thấy Nguyên Đan hậu kỳ cường giả, sắc mặt cũng là chấn động.
- Chủ nhân, chúng ta tới chậm.
Tuyết Vi bay đứng ở bên cạnh Từ Huyền, dáng vẻ ưu nhã cao quý, hơi hạ thấp người.
Chủ nhân?
Tuyết Vi xưng hô khiến mọi người trên tràng bao gồm cả Cát Thu, giật mình không nhỏ, lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng.
Khó trách, ngay cả Nguyên Đan hậu kỳ cường giả kia đều là người hầu của Từ Huyền?
Tình hình như vậy, khiến Yêu Ngư mỹ phụ nhướng mày, mắt lộ ra hàn quang, lãnh lệ đảo qua mọi người phía trước.
Mấy người Vạn Quy Tông chỉ cảm thấy một cổ hàn ý bao phủ thể xác và tinh thần không tự chủ được run lên.
- Các ngươi tới vừa lúc, để những tiểu lâu la kia lưu lại, người này giao cho ta.
Từ Huyền bình thản không ngạc nhiên nói.
- Ngươi đang ra lệnh cho ta?
Yêu Ngư mỹ phụ vẻ mặt tức giận, không vui hỏi.
Trước đó, bởi vì Tuyết Vi thân là nữ phó, nàng đối với Từ Huyền có thành kiến cùng cừu thị, nhưng bởi vì thực lực đối phương cường đại, chỉ có thể nén giận.
Mà nay, nàng khôi phục tu vi đến Nguyên Đan hậu kỳ, thực lực cùng thời kỳ đỉnh phong không kém là bao, sao chịu để một nhân loại hậu bối ra lệnh?
- Dạ, chủ nhân.
Tuyết Vi lập tức vẻ mặt hiểu ra nhu thuận, hóa thành một đạo lam tử quang hà, đuổi về phía đám người Vạn Quy Tông.
- Tuyết Vi, ngươi...
Yêu Ngư mỹ phụ tức giận đến giậm chân, nàng lo lắng an nguy của công chúa nên cũng chỉ đành đuổi theo phía sau.
Khóe miệng Từ Huyền hiện lên tiếu ý, nhìn theo nhị nữ đi đuổi bắt đám người Vạn Quy Tông, lường trước được lấy thực lực của các nàng hẳn là có thể chế trụ được bọn họ.
Nhưng đột nhiên, Yêu Ngư mỹ phụ quay đầu lại, thần sắc lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Huyền, thần thức truyền âm nói:
- Hừ, công chúa cùng ngươi ước định năm mươi năm chủ tớ, đã qua ba mươi năm. Ngươi cứ chuẩn bị đi!
Từ Huyền không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, không nghĩ tới thời gian đã trôi qua nhanh như vậy, ước định năm mươi năm giữa chính mình và Tuyết Vi đã qua hơn phân nửa.
- Tiểu tử họ Từ... Chuẩn bị chịu chết đi!
Một thanh âm âm hàn cắt đứt suy nghĩ của Từ Huyền.
Rắc rắc...
Xương cốt toàn thân Cát Thu truyền đến tiếng bạo hưởng liên tiếp, tản mát ra một cổ lực lượng áp bách không thể hình dung.
Mi tâm Từ Huyền vừa động, Cát Thu này sau khi dung hợp lực lượng của bạch cốt khô lâu lúc trước, thực lực đã đề thăng, viễn siêu đánh giá của mình, e là không thích hợp liều mạng.
Ông!
Trong cơ thể Từ Huyền Đại Chi Tâm và Thổ Chi Tỳ đồng thời bắn ra một cổ viêm đại là thổ hoàng phiếm hồng, một đoàn khác là đỏ đậm như thủy tinh.
Hai cổ diễm hỏa song song rót vào trong Thất Linh Đồng Tước.
Trong chốc lát, ngũ sắc diễm quang phô thiên cái địa, đan vào lan tràn hư không Thiên Địa, quang Khổng Tước thật lớn trong tiếng phượng minh kinh hồn mang theo một hồi đại diễm phong bạo, giống như lúc trước nhắm về phía Cát Thu.
Thất Linh Đồng Tước diễm hỏa thuộc tính không đồng nhất, uy năng cường đại, khắc chế tà ma chi đạo, vì vậy, Từ Huyền như pháp sử dụng.
- Ha ha ha... Từ Huyền! Trò cũ lặp lại? Ngươi thật đúng là để Cát mỗ ta trở thành a miêu a cẩu.
Cát Thu trong cơn tức giận cuồng tiếu, bên ngoài thân u diễm đỏ sậm như liên hoa nộ phóng, cuộn trào mãnh liệt xông thẳng lên, nghênh đón Thất Linh Đồng Tước.
Hàn ý đông lạnh tâm huyết, kinh nhiếp thiên địa sinh linh hồn lực, lấy hắn làm trung tâm, lan tràn bốn phương tám hướng.
Hô xuy...
Ngũ sắc diễm quang và u diễm đỏ sậm còn chưa tiếp cận, diễm khí cường đại, đã bắt đầu va chạm.
Thiên Địa tại giờ khắc này bị minh ám hai loại quang diễm nhiệm đẫm, trở nên quỷ dị bất định.
Hưu...
Thất Linh Đồng Tước tốc độ vô cùng nhanh, quang Khổng Tước thật lớn linh vũ run rẩy, dẫn động diễm hỏa phong bạo huyễn lệ, vọt tới trước mặt.
- Đi!
Cát Thu quát lạnh một tiếng, một bàn tay trắng nõn trong nháy mắt đánh ra, cư nhiên ở giữa không trung biến lợn, hóa thành một cái lợi trảo khô trắng, mặt trên chớp động án diễm, còn lưu chuyển một tia ám sắc điện quang.
Ba bành...
Tử âm tuyệt khí kinh khủng cấm kỵ, cùng với ám sắc điện quan và u diễm đỏ sậm giao thác, ngạnh đấu Thất Linh Đồng Tước, phát sinh một đạo bạo hưởng kinh thiên.
Bất chợt, vô số diễm quang, nổ tan ra, nhằm bốn phương tám hướng và cao không xông lên.
Trong lúc nhất thời, phương viên mười dặm, bị tử vong hỏa hải bao trùm, Đan Đạo cường giả bình thường nếu là rơi vào trong đó, căn bản không có dư địa còn sống.
- Người này dung hợp khô lâu thần bí của người sáng lập kim điện, thực lực hoàn toàn bằng được Nguyên Đan hậu kỳ, dĩ nhiên dùng nhục chưởng ngạnh đấu Thất Linh Đồng Tước công kích đáng sợ...
Từ Huyền giật mình trước thực lực biến hóa của đối phương.
Cho dù đổi là Thần Hoang đệ nhất thể tu Thiên Hình bá chủ đích thân tới, cũng sẽ không đơn giản làm ra quyết định như vậy.
Nhưng Cát Thu khí tức thật sự đáng sợ, Từ Huyền từ đấu đến cuối, đối với hắn hoàn toàn xem thường. Một thái độ khinh thị, hết lần này tới lần khác người này còn nhiều lần áp chế chính mình.
Đương nhiên, ngạnh đấu Thất Linh Đồng Tước, Cát Thu cũng chịu thiệt thòi nhất định.
Thất Linh Đồng Tước mở ra ngũ diễm chi wljc, mang theo phong bạo lực lượng phô thiên cái địa trùng kích mà đến, kinh khủng cỡ nào, chính diện ngạnh đấu vốn là quyết định ngu xuẩn.
Bộp bộp bộp...
Trong lòng bàn tay hắn u diễm đỏ sậm và điện quang giao thác ngưng kết, ngạnh đấu Thất Linh Đồng Tước, sau đó thân hình liên tục rút lui, ở trên mặt đất vẽ ra một đạo hồng câu cháy đen, đại địa đều đang chấn động liên tục, xuất hiện từng mảng rạn nứt.
- Mở ra cho ta...
Trong mắt Cát Thu thần quang bùng lên, giơ lên một cái lợi trảo khô bạch khác, mang theo một cổ tử âm khí tức cấm kỵ, lần thứ hai nhằm phía ngũ diễm quang Khổng Tước thật lớn.
Ô ông...
Ngũ diễm quang Khổng Tước bên ngoài thân diễm hỏa chợt ảm đạm, hậu lực không đủ.
Từ Huyền dù sao không phải tiên tu, cự ly xa điều khiển Thất Linh Đồng Tước kéo dài tác chiến, bản thân sẽ bất lợi.
Đột nhiên một cổ khí tức đông lạnh linh hồn, bao phủ trên Thất Linh Đồng Tước, cũng hướng phía Từ Huyền kéo dài mà đến.
Từ Huyền nhất thời đã bị băng lãnh tà âm linh hồn công kích, thầm nghĩ không hay, Cát Thu cùng chính mình tác chiến không chỉ là sau khi cường hóa.
Người này lấy người sáng lập kim điện làm hậu thuẫn, thủ đoạn thần thông không thể so sánh theo lẽ thường được.
Cũng may hắn cũng có thủ đoạn phòn ngự linh hồn công kích, hít sâu một hơi, trong cơ thể hai loại tinh khí giao thác ngưng tụ.
Viễn Cổ thể tu toàn bộ lực bao gồm linh hồn, ngưng tụ ở trong huyết nhục khí lực, sản sinh khí tức cường đại, đủ có thể không sợ tất cả.
Lực lượng vô hình đông lạnh linh hồn khí huyết kia, thông qua Thất Linh Đồng Tước vốn đã suy yếu quá nửa, lại rơi xuống trên người Từ Huyền, cũng khó đả thương đến căn bản.