Mục lục
[Dịch] Tiên Hà Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hư không.

Thân hình của Từ Huyền hơi nhoáng qua một cái, chỉ cảm thấy một cổ tà khí âm hàng, đang quấn quanh cánh tay của mình, cũng may hắn sớm có chuẩn bị, cánh tay có hỏa diễm lưu chuyển, khu trừ lực lượng này ra ngoài.

Bá xùy!

Hư ảnh đỏ sậm lóe lên, xoẹt qua giữa hư không, khó lòng phân biệt thật giả, một cổ hàn ý âm lãnh, từ phía sau lưng truyền tới.

- Tốc độ của tên này quá nhanh!

Trong lòng Từ Huyền ngưng trọng, biểu hiện ra trấn định như trước, sau lưng có con mắt mở to ra, "Ba" trở tay một chưởng đập tới, thế như lôi đình!

Ầm ầm ầm ầm...

Trong tiếng va chạm nặng nề, Cát Thu kêu rên một tiếng, khí huyết sôi trào, móng vuốt sắc bén bị đánh tan nát, thân thể bị đẩy lui vài chục trượng.

Lúc này đây, mặc dù Cát Thu có chỗ chuẩn bị, tích lũy sức lực, nhưng kết quả càng thảm hại hơn, ngón tay bẻ gẫy một cái, cưỡng chế máu huyết trong lồng ngực không phun ra ngoài.

- Thì ra... Ngươi còn ẩn dấu thực lực a.

Cát Thu nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt âm tình bất định.

Trên mặt Từ Huyền giống như cười mà không phải cười, có một loại ý tứ trào phúng nghạo nghễ.

Nhưng chính là như vậy!

Sắc mặt Cát Thu trầm xuống, hít sâu một hơi, trên thân có hỏa diễm đỏ sậm đang lưu chuyển, một bộ phận trong đó, chuyển hóa thành từng đạo hỏa diễm sắc bén, kế tiếp là móng vuốt sắc bén.

Lập tức, ngón tay bị bẻ gãy lúc trước, hợp lại đầy kỳ tích.

Tình hình này quá bất ngờ, làm cho Từ Huyền, bọn người Sở Đông, sắc mặt đồng loạt biến đổi.

Đoạn cốt trọng tục, nhẹ nhõm như vậy!

Quỷ Cốt Tông, danh như ý nghĩa, là quỷ vật, cốt cách, thi hài các loại, tạo nghệ trên phương diện này nghiên cứu thâm bất khả trắc.

Nói cách khác, bất cứ bộ phận thân thể nào trên thân thể đứt gãy, cũng có thể thông qua bí thuật, trong thời gian ngắn phục hồi như cũ, trừ phi là đả kích mang tính hủy diệt.

- Khí lực và phòng ngự của người này, cũng không tính là mạnh, nhưng loại cốt cách này vẫn có đặc tính phục hồi như trước, cơ hồ bức thẳng cảnh giới bất tử bất diệt trong truyền thuyết.

Trong lòng Từ Huyền hít một hơi khí lạnh.

Mà trong lúc này, trong đầu truyền đến âm thanh của Sở Đông:

- Dùng thực lực của Tinh Phong quốc, cũng không nên kết thâm cừu đại hận với Quỷ Cốt Tông. Ngươi nên trừng phạt nhỏ làm đại giới là được, không cần thiết động tới tính mạng của hắn.

Trong lúc vô hình, mang tới áp lực cực lớn cho hắn.

Quỷ Cốt Tông, cuối cùng vẫn là một trong Tam Dương Thập Tông, cùng so sánh với tiểu quốc của đông hoang biên cảnh, không khác gì con voi so sánh với con sâu cái kiến.

Nếu như xung đột bối cảnh thì cũng thôi, chỉ là tiểu đả tiểu nháo, sẽ không khiến cao tầng Tam Dương Thập Tông chú ý, nhưng nếu suy giảm tới tính mạng đệ tử chân truyền, tiếp theo là Tinh Phong quốc, thậm chí các nước ở bên cạnh, mang đến tai hoạ ngập đầu.

Đúng lúc này, Cát Thu hóa thành tàn ảnh quỷ dị khó lường, lần này giết qua.

Trong công kích lúc này, móng vuốt khô mạnh sắc bén mang theo hỏa diễm, càng hóa thành xà hình, quấn quanh tiến lên.

Từ Huyền cảm thấy thể nội huyết dịch đông lạnh, truyền đến nhàn nhạt cảm giác nguy cơ.

Oanh!

Từ Huyền hét lớn một tiếng. Thực lực của hắn tăng vọt lên, hỏa diễm đỏ sẫm mạnh mẽ. Vận chuyển lực đạo toàn thân đầy khủng bố. Thân thể giống như trâu điên, hung hăng đụng vào người Cát Thu.

Phanh băng răng rắc --

Cát Thu kêu thảm một tiếng, trên trán đổ mồ hôi lạnh, bị một cổ lực lượng cực lớn đánh bay. Cốt cách thân thể, đứt gãy một mãnh lớn.

Lúc này thảm bại hơn. Trực tiếp bay ra hơn mười dặm.

Ầm ầm --

Thân thể của hắn, trực tiếp xuyên thủng vài toà ngọn núi, thậm chí có hai ngọn núi trong đó. Trực tiếp sụp đổ.

Trong lúc nhất thời. Tro bụi bay khắp trời, tiếng nổ ầm ầm âm quanh quẩn không thôi.

Tính tình như thế, thậm chí kinh động trong quá trình giao phong với Niếp Hàn cùng Mộ Dung Thường.

Thanh thế thật sự quá lớn, trực tiếp đánh bay người hơn mười dặm, thoáng cái không thấy.

- Còn thực lực Từ Huyền không ngờ đáng sợ như thế, liền đến từ Cát Thu Tam Dương Thập Tông. Cũng không phải đối thủ!

Trong lòng Mộ Dung Thường run lên, đáy lòng sinh ra một cảm giác bất an và lo lắng không hiểu.

Trong lòng của hắn hết sức bối rối. Công kích Niếp Hàn, đột nhiên thừa cơ mà vào, làm cho hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, liên tục bị thương.

Đương nhiên, trận chiến này của bọn họ có quá nhiều cường giả chú ý, đều tập trung lực chú ý lên người của Từ Huyền cùng Cát Thu.

Một bên là sao chổi kỳ tích của đông hoang biên cảnh, một là đệ tử chân truyền của Tam Dương Thập Tông, tư chất tuyệt đỉnh.

Trận này chiến đấu, càng gây chú ý ánh mắt của người ngoài.

Trong bụi bậm đầy trời, truyền đến một chuỗi âm thanh ho nhẹ, hiện ra một thân ảnh chật vật không chịu nổi.

Từ Huyền nhíu mày, một kích va chạm toàn lực vừa rồi, trọng điểm không phải đả thương ngũ tạng của đối phương, mà là đả kích cốt cách.

Va chạm vừa rồi, có thể nói bẻ gãy hơn phân nửa cốt cách của Cát Thu cùng toàn bộ các đốt ngón tay, bộ phận vị trí, càng sinh ra hiệu quả nát bấy.

Dưới loại tình huống này, đối phương còn có thể đứng lên.

- Đệ tử Quỷ Cốt Tông, tu luyện bí thuật cao thâm nào đó, dùng khung xương toàn thân, để thừa nhận những tổn thương của ngoại giới, do đó giảm bớt tổn hại bộ vị yếu hại. Bởi vì bất luận là cốt cách tổn thương như thế nào, đối với Quỷ Cốt Tông mà nói, cơ hồ có thể xem nhẹ...

Bên tai truyền tới âm thanh của Sở Đông.

Vẻ mặt Từ Huyền tỉnh táo, nhìn chằm chằm vào thanh niên chật vật trong bụi bậm phương xa.

Lúc này, vẻ mặt Cát Thu âm trầm cùng không cam lòng, trong mắt lộ ra cừu thị và lửa giận, từng bước một tới gần Từ Huyền.

Trên người của hắn hiện ra một tia khói trắng, xương cốt nát gãy toàn thân, nhanh chóng đoạn cốt trọng tục.

Nếu là tu giả bình thường, đối mặt với loại tình huống này, chỉ sợ sẽ sởn hết gai ốc, thúc thủ vô sách.

- Ngươi không phải đối thủ của ta, thông qua bí thuật chữa trị cốt cách, tổn thương với pháp lực cực lớn. Nếu như nguyện ý, ta có thể đánh gãy xương cốt của người ngàn lần trăm lần.

Từ Huyền hoàn toàn không sợ hãi.

- Tiểu tử họ Từ, ngươi cho rằng, bí thuật của Quỷ Cốt Tông ta, chỉ có thể dùng để chữa trị cốt cách sao, vậy mười phần sai...

Cát Thu liếm liếm đầu lưỡi, lắc lắc bả vai, một đôi tay chậm rãi nâng lên.

Rắc rắc...

Bỗng nhiên, cốt cách toàn thân của hắn vang lên âm thanh thanh thúy, lực lượng thân thể trong vô hình, biến thành hơn vài lần, sinh ra đủ loại dị biến không thể tưởng tượng nổi, truyền tới một cổ khí tức kinh thế hãi tục...

- Coi chừng!

Tọa trấn phía sau Sở Đông, lên tiếng nhắc nhở.

Sắc mặt Từ Huyền trầm ổn, không quan tâm hơn thua, chỉ híp mắt nhìn.

Cùng lúc đó, tầng mây trên không trung tán loạn ra mọi hướng.

- Tiểu bối Quỷ Cốt Tông, một thân tu vi không phải kém cỏi, kế tiếp, hắn có ý định thi triển ‘ Cốt Ma Hóa Huyết Thuật’ sao? Dùng tu vi Nguyên Đan trung kỳ của hắn, cũng khó có thể thi triển pháp thuật này, cũng có thể phát huy mấy thành hỏa hầu.

Một lão già mặc áo gai đầy mùi rượu trên hẻm núi, hơi vui vẻ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK