Thì ra là thế.
Từ Huyền lập tức minh bạch, đều là bán bộ Kim Đan, giữa những người này cũng có chênh lệch.
Cả Tu Giới đều là lấy thực lực vi tôn, do đó ngay cả Thất Hiền tông chủ đều đối với lão giả mặt đen họ Phiền kia thập phần tôn kính.
- Từ Huyền.
Đúng lúc này, ánh mắt Thất Hiền tông chủ rơi xuống trên người Từ Huyền.
- Có vãn bối.
Từ Huyền không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Dựa theo lệ cũ, mỗi lần thánh cảnh xuất thế, bản tông chí ít sẽ có ba danh ngạch đi tham gia cạnh tranh khảo hạch. Một danh ngạch trong này sẽ tạm định là ngươi.
Thất Hiền tông chủ trầm giọng nói.
- Đa tạ tông chủ.
Trong lòng Từ Huyền buông ra một hơi thở.
- Bất quá, bản tông cũng sẽ không vô duyên vô cớ bồi dưỡng và đề cử ngươi. Trước đó, giưaax ngươi và Thất Hiền Các càn có hiệp nghị nhất định.
Thất Hiền tông chủ nói.
Từ Huyền gật đầu nói:
- Vãn bối hiểu rõ.
Chi tiết tương quan này, Từ Huyền trước đây cùng đám người Vạn Quy Tông thương lượng, đã biết được một chút.
Đầu tiên, Từ Huyền muốn gia nhập Thất Hiền Các, chí ít trên danh nghĩa phải treo một danh hàm, vả lại không thể đồng thời gia nhập tông phái khác trong Tam Dương Thập Tông. Thứ nhì, nếu như ngày sau trở thành bất hủ Kim Đan cũng phải gánh vác trách nhiệm nhất định.
Sau đó song phương đạt thành hiệp nghị.
Thất Hiền tông chủ tuyên bố nói:
- Từ hôm nay trở đi, Từ Huyền sẽ trở thành trưởng lão danh dự của Thất Hiền Các.
Trưởng lão vinh dự!
Sài trưởng lão mũi ưng kia thoáng lộ vẻ giật mình.
Tại một ít địa phương nhỏ, Nguyên Đan sơ kỳ, trung kỳ cường giả đều có thể uy chấn một phương, xưng vương xưng bá.
Thế nhưng tại Tam Dương Thập Tông siêu cấp đại phái như vậy, Nguyên Đan sơ kỳ trung kỳ cũng không có tư cách trở thành cao tầng.
Tại Thất Hiền Các, cấp bậc trưởng lão chí ít phải có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ.
Bất quá, nghĩ đến thực lực của Từ Huyền cũng không kém Nguyên Đan hậu kỳ, vả lại có thiên phú thiên phú bực này, Sài trưởng lão mũi ưng cũng không thể nói gì hơn.
Trở thành cấp bậc trưởng lão, Từ Huyền tại Thất Hiền Các sẽ hưởng thụ đãi ngộ rất cao.
Sau đó rời khỏi Thất Hiền Điện.
Kiều trưởng lão thoải mái cười to nói:
- Từ tiểu hữu, chúc mừng! Vừa mới tiến vào Thất Hiền Các đã thành trưởng lão, lấy tuổi này của ngươi đúng là hiếm thấy. Nghĩ lại năm đó, Kiều mỗ khi trở thành trưởng lão cũng đã có một hai trăm tuổi.
- Kiều trưởng lão, ngươi thật là tìm được một mầm móng tốt!
Một thanh âm hơi chanh chua truyền đến.
Từ Huyền và Kiều Bách đều là nhíu mày lại.
Người tới chính là Sài trưởng lão mũi ưng, bên cạnh hắn còn đi theo một thiếu niên chất phác.
- Mông Thủy!
Từ Huyền liếc mắt nhìn thiếu niên chất phác kia.
Ánh mắt Mông Thủy đảo qua Từ Huyền, mặt vô biểu tình, một bộ dáng cái gì cũng đều không quan tâm.
- Cũng vậy.
Kiều trưởng lão không mặn không nhạt đáp lại/
Nhìn theo Kiều trưởng lão và Từ Huyền rời khỏi. Sài trưởng lão hừ lạnh một tiếng:
- Có cái gì hay chứ! Luận thiên phú tu vi, Từ Huyền kia cũng không bằng được ngươi. Mông Thủy, ngươi nhất định phải nỗ lực thật tốt, sau khi tiến nhập thánh cảnh, rèn đúc thành bất hủ Kim Đan.
- Từ Huyền tuy mạnh, nhưng còn không có được ta để vào mắt.
Mông Thủy không mặn không nhạt nói.
- Ân, Thất Hiền Các hậu bối tài tuấn, xác thực không ai có thể cùng ngươi tranh phong.
Sài trưởng lão gật đầu, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Bất quá ngươi cũng không được sơ ý, trong Tam Dương Thập Tông này còn có quái thai khác cực kỳ biến thái, tu vi đạt được Nguyên Đan hậu kỳ, thậm chí hậu kỳ đỉnh phong, thực lực so với ta quyền lực trưởng lão này cũng phải mạnh hơn.
- Lợi hại như vậy sao?
Mông Thủy nhíu chặt mày lại.
- Cũng không phải ta có ý chèn ép khí diễm của ngươi. Chí ít có ba người có thể cùng ngươi đánh đồng. Trong đó có một người tuyệt đối còn hơn ngươi, một người khác có thể hơn ngươi một chút. Còn có một người cùng ngươi chẳng phân biệt được, sàn sàn như nhau.
Sài trưởng lão trầm giọng nói.
- Tuyệt đối còn hơn ta? Người kia là ai?
Mông Thủy tựa hồ có chút không tin.
Từ lúc tu luyện tới nay, hắn vẫn được xưng là Quái thai, thiên phú không người siêu việt, toàn bộ đồng bạn cùng trang lứa, đều bị chính mình bỏ qua cách xa vạn dặm.
Mà ở trong miệng Sài trưởng lão, trong Tam Dương Thập Tông còn có thiên tài tuyệt đối còn hơn chính mình.
...
Từ Huyền và Kiều trưởng lão cùng nhau rời khỏi Thất Hiền Điện, cũng không có thấy Kiều Tiểu Hà, không biết đã chạy đi đâu.
- Từ Huyền, ngươi trước tiên ở lại trong Thất Hiền Các. Thánh cảnh xuất thế, có thể còn phải chờ một hai năm nữa, ngươi phải nắm chặt thời gian chuẩn bị. Đến lúc đó đi thánh cảnh, còn có một phen khảo hạch và cạnh tranh, ai cũng không có thể bảo chứng, ngươi nhất định có thể đi vào thánh cảnh.
Kiều trưởng lão trước khi đi dặn dò nói.
Kế tiếp, Từ Huyền do một gã đại chấp sự dẫn dắt, lưu lại Thất Hiền Các.
Tên đại chấp sự này tu vi đạt được Nguyên Đan trung kỳ, nếu là đặt ở Tu Giới tiểu quốc Đông Hoang biên cảnh, cơ bản là tồn tại bễ nghễ vô địch.
Thế nhưng tại Thất Hiền Các hắn chỉ là một nhân vật trung tầng.
- Từ trưởng lão mời.
Vị đại chấp sự này vẻ mặt khách khí, không dám có nửa điểm chậm trễ.
Lấy thân phận trưởng lão vinh dự, Từ Huyền ở trong Thất Hiền Các có thể đơn độc giữ lấy một tòa sơn phong, bên trên có phủ đệ riêng, linh viên, trận pháp, quản hạt một nhóm đệ tử.
- Đây là Trì Thiên Phong, chiếm địa phương mười dặm, cao khoảng hai nghìn thước. Mặt trên có hai gã chấp sự bình thường, hai trăm đệ tử, hai mươi người hầu, chịu trưởng lão quản hạt, giúp ngươi chú ý tài nguyên trên phủ đệ sơn phong.
Đại chấp sự cười nói, khó có thể che giấu vẻ ước ao trong đôi mắt.
Từ Huyền tiến nhập Trì Thiên Phong, phát hiện bên trong linh khí thật tốt, ở trên địa bàn Thất Hiền Các đều coi như một địa phương tốt.
Ngoài ra, trên ngọn núi này còn có linh thú viên, Linh Dược viên, các loại lâm viên.
Trong Linh Thú Viên có hơn mười con phi cầm tọa kỵ, thực lực cao nhất tiếp cận Nguyên Đan Kỳ.
Mà Linh Dược Viên kia, tròng hàng ngàn loại linh dược tài liệu, bao gồm cả một ít thiên tài địa bảo.
Chỗ hạch tâm của sơn phong, có một tòa Thanh Ngọc phủ đệ, hoa quang bảo khí, linh khí bức người.
- Bái kiến trưởng lão!
Trước phủ đệ, đã sớm có một đám đệ tử và người hầu hành lễ, tất cung tất kính.
Trong đám đệ tử này lại càng không thiếu một vài Đan Đạo cường giả. Ngay cả những người hầu kia, tu vi đều đạt được Luyện Thần Kỳ.
- Đều đứng dậy cả đi.
Từ Huyền thản nhiên nói, trong lòng lại thầm nghĩ: Thất Hiền Các trưởng lão này chính là không tầm thường.
Hắn hưởng thụ vẫn là đãi ngộ của trưởng lão bình thường.
Tại trên trưởng lão bình thường, còn có quyền lực trưởng lão thí dụ như Nguyên Đan đỉnh phong Kiều Bách.
Lại cao hơn nữa chính là Chấp pháp Chấp pháp chân chính nắm giữ quyền to sát sinh, địa vị hầu như cùng tông chủ tương đương.
Vừa mới ở lại Trì Thiên Phong, Từ Huyền cũng không cần nhận thức mọi người.
Hắn chỉ cần nhớ kỹ tên hai gã chấp sự.
- Hồi bẩm trưởng lão, đệ tử Vân Dược chủ yếu phụ trách an toàn đề phòng trên sơn phong.
Một gã Ngưng Đan hậu kỳ thanh bào nam tử cung kính hành lễ nói.