Hắn hiểu được, hiện tại có lẽ đến thời khắc luyện chế Khôi Lỗi mấu chốt!
Thời điểm toàn bộ tinh thần của Từ Huyền tập trung luyện chế Khôi Lỗi, cũng không biết ở bên trong hạp cốc an bình này, bị một vài vị khách không mời mà đến đánh vỡ.
Sưu sưu sưu giữa không trung hạp cốc, đột nhiên bay tới năm sáu tên Tu Giả bị thương hoảng sợ.
- Xuống dưới đất, trước tránh một chút.
Tên cầm đầu đầu trọc lóc, vẻ mặt khó chịu nói.
- Thật sự là xui xẻo, trộm gà không được còn mất nắm gạo, tổng cộng hai mươi huynh đệ, bây giờ chỉ còn lại nhiêu đây, trốn trốn.
- Tao ngộ dị tộc Hoa Khổng Tước hiếm thấy, còn là một tiểu nữ hài lạc đường, vốn cho là có thể đại phát một số tài phú, không nghĩ tới Hoa Tước này, thậm chí có trưởng bối trong tộc âm thầm bảo hộ.
Một chuyến Tu Giả này, đều là Liệp yêu giả, tu vi thấp nhất đều đạt tới Luyện Thần thất trọng.
Lão giả đầu trọc cầm đầu kia, càng là đạt tới Luyện Thần cửu trọng đỉnh phong, khí tức tới gần Ngưng Đan kỳ.
Tổ hợp cường đại như thế, giờ phút này lại chật vật chạy thục mạng mà đến.
Năm sáu tên Tu Giả, tiến vào ở chỗ sâu trong hạp cốc, rất nhanh trốn vào trong một huyệt động trên vách núi, lộ ra thập phần chen chúc.
Qua không đến một hồi, không trung phía trước truyền đến tiếng xé gió.
XÍU...UU!
Một vòng sáng ba màu từ trong đám mây bay vụt mà đến, đáp xuống trên không hạp cốc.
Bên trong ánh sáng ba màu, là một nhân sĩ dị tộc, sau lưng mọc lên Khổng Tước Linh vũ.
Trong đó có một nữ hài bận váy hoa, ước chừng mười hai mười ba tuổi, đồng tử như phỉ thúy, ngây thơ trong sáng, màu sắc lông vũ sau lưng cực kỳ xinh đẹp.
Nàng cùng lão bà bên cạnh đều là mặt lộ sát khí, ánh mắt dò xét bốn phía, lạnh lùng nói:
- Thời điểm đuổi giết đám người này, thần thức rõ ràng chứng kiến bọn hắn chạy tới khu vực này mà.
Ánh mắt nữ hài đảo nhanh, nhìn chằm chằm vào hạp cốc phía dưới, cười hì hì nói:
- Khẳng định trốn ở nơi này, thần thông huyết mạch của ta, có thể cảm nhận được khí tức Viễn Cổ cửu tộc.
- Thải Tước, ngươi không có cảm ứng sai? Yêu tộc ở Thần Hoang đại địa, cơ hồ tuyệt tích, tối đa còn thừa lại một ít tạp chủng mà thôi.
Lông vũ sau lưng bà lão, lưu chuyển hào quang ba màu, cổ khí tức cường đại kia, phát tán ra phương viên hơn mười dặm.
Bá!
Một cổ thần thức bắt đầu nhìn quét sơn cốc này.
Thần thức nhìn quét, chia làm hai loại, một loại là nhìn quét phạm vi lớn, một loại là cẩn thận điều tra. Loại trước chỉ có thể xác định tình huống đại khái, dễ dàng có sơ hở, loại sau có thể bài trừ ảo trận, có thể xâm nhập địa phương ẩn nấp.
Cảm nhận được thần thức Khổng Tước lão bà nhìn quét, một đám Liệp yêu giả ở sâu trong huyệt động hạp cốc, đại khí cũng không dám ra ngoài.
Sau khi đạo thần thức thứ nhất nhìn quét phạm vi lớn, lão giả đầu trọc nghiến răng nghiến lợi nói:
- Xem ra hôm nay chúng ta khó tránh khỏi một kiếp, mọi người chuẩn bị cho tốt, nếu như toàn lực liều mạng, còn có cơ hội cá chết lưới rách.
- Thần thức Ngưng Đan kỳ!
Từ Huyền đang duy trì thiết sách, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
Đạo thần thức này lướt ngang mà đến, cường hoành không thể ngăn cản, xúc động cấm chế ảo trận bên ngoài động khẩu.
- Chậc chậc, dị tộc Ngưng Đan kỳ, vận khí của ngươi so với đám người bên ngoài kia, cũng mạnh không đi nơi nào.
Tàn hồn kiếp trước trong đầu, mang theo ngữ khí nghiền ngẫm.
Ô ông ~
Mà lúc này, trang thiết sách thứ ba đang luyện đúc, cũng đạt tới thời khắc mấu chốt cuối cùng.
Từ Huyền một hơi quăng vào mấy khối linh thạch, sau đó thu thiết sách vào trí nhớ Tinh Hải.
- Hì hì, đang ở bên cạnh.
Sau lưng nữ hài triển khai một đạo tước bình xinh đẹp, thải quang sóng gợn, rất nhanh rơi xuống phụ cận huyệt động của Từ Huyền.
- Chỗ này hiển nhiên không phải Liệp Yêu Giả chúng ta muốn đuổi giết, trước diệt sát địch nhân, lại hỏi tiểu tử kia.
Sắc mặt lão bà lạnh lùng, con ngươi lợi hại định dạng ở cửa vào huyệt động của Từ Huyền.
Vèo hô!
Trong lòng bàn tay khô gầy, bắn ra một đạo lệnh bài màu sắc rực rỡ, trong quá trình phá không mà ra, biến lớn gấp mấy chục lần, hóa thành một tấm bia đá cự đại, hung hăng đặt ở trên đỉnh huyệt động của Từ Huyền.
Ầm ầm nham bích sụp đổ, ở bên trong tấm bia đá kia tách ra một tầng lưu quang ba màu, bao phủ không gian nhỏ hẹp của Từ Huyền.
Sắc mặt Từ Huyền đại biến, cổ lực lượng cường hoành này không thể ngăn cản, giống như lao tù ngăn cách đường đi của mình.
Khu vực hắn đang cư ngụ, trong phương viên ba trượng, cao thấp tả hữu, đều bị lưu quang ba màu bao phủ.
Bang bang!
Từ Huyền sử dụng năm sáu thành lực lượng, công kích lên lưu quang ba màu, tấm bia đá kia ổn như Thái Sơn, lưu quang ba màu bên trên chỉ rung động nhỏ bé.
- Vật này là một kiện bảo khí, lại có pháp lực của Ngưng Đan kỳ cường giả gia trì, dùng lực lượng một mình ngươi, trong nửa canh giờ, chỉ sợ khó có thể đột phá tấm bia đá kia trói buộc.
Tàn hồn kiếp trước tỉnh táo ước định nói.
Từ Huyền thiếu chút nữa nổi điên, đây là xui xẻo gì a, lại tao ngộ Ngưng Đan kỳ dị tộc.
Bất quá, đại cổ vực u ám này, bản thân là một địa phương cực kỳ hỗn loạn, nhân loại, Yêu tộc, Viễn Cổ dị tộc cùng tồn tại.
- Hì hì, nhân loại tiểu tử, đợi lát nữa cô cô thu thập những Liệp Yêu Giả kia xong, sẽ bắt đầu tra hỏi ngươi.
Nữ hài đi tới trước tấm bia đá, hai con ngươi quay tròn, đánh giá Từ Huyền.
- Tiểu cô nương, ta và ngươi không oán không cừu, làm gì khó xử tại hạ?
Từ Huyền lắc đầu cười khổ nói.
- Hừ, nhân loại không có một thứ tốt! Hơn nữa ta cảm nhận được khí tức Viễn Cổ yêu tộc trên người của ngươi, thức thời mau nói, bàn giao bí mật trên người ngươi đi.
Nữ hài cười mỉm nhìn qua Từ Huyền, bộ dáng rất có hứng thú.
Sắc mặt Từ Huyền hơi trầm xuống, dùng thực lực của mình, liên hợp mấy đại Khôi Lỗi, thời gian ngắn đột phá quang giới này, cũng không là vấn đề, tuyệt đối không quá năm tức thời gian.
Nhưng vấn đề là, lão bà Khổng Tước Ngưng Đan kỳ kia, ở phụ cận nơi này, rất nhanh có thể chạy tới.
Chính vào lúc này, một mặt khác trong hạp cốc.
- Giết, liều cùng nàng!
Lão giả đầu trọc dẫn đầu năm sáu Liệp Yêu Giả còn lại, nhao nhao tế ra pháp bảo, thi triển bí thuật, cùng lão bà Khổng Tước kia tử chiến đến cùng.
Nhưng mà, trước mặt Kim Đan cường giả, bọn hắn hùng hổ công kích, bị Khổng Tước lão bà giơ tay nhấc chân hóa giải.
- Nếu là thời điểm Liệp Yêu đoàn các ngươi còn đầy đủ, có lẽ còn có sức liều mạng, hiện tại chịu chết đi.
Trong mắt Khổng Tước lão bà lộ vẻ trào phúng, bàn tay vung lên, quang phong ba màu quét ngang phương viên hơn hai mươi trượng, đẩy mấy người tới gần bên trong huyệt động.
. . .
Rất nhanh một tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
Từ Huyền bị tấm bia đá kia, ám đạo thầm nghĩ không tốt, một khi Khổng Tước lão bà một mẻ hốt gọn những Liệp Yêu Giả kia, tiếp theo sẽ đến phiên mình.
Đến lúc đó, hắn hoàn toàn mất đi chủ động.
Từ Huyền hít sâu một hơi, đột nhiên khoát tay, một bản thiết sách cũ kỹ, phiêu phù ở trên hư không.