Mục lục
[Dịch] Tiên Hà Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chờ Từ Huyền bay nhanh chạy tới, Đông Phương Lâm dưới hắc sắc cự võng quấn lấy, đã bị thiêu đốt sạch mà chết, lập tức một chưởng băng sát, lấy túi trữ vật nghi hoặc hỏi:

- Các ngươi là?

- Chúng ta chịu Sở tiên sinh an bài, ẩn núp tại vách núi này, bắt giết một ít dư nghiệt tu vi cao.

- Sở Đông?

Từ Huyền mỉm cười, phân cho bọn hắn mỗi người một kiện linh khí, tài liệu linh thạch còn lại chính mình lưu lại. Hai người cũng biết đủ chém giết Đông Phương Lâm hơn phân nửa công lao dù sao cũng thuộc về đối phương.

Kế tiếp, Từ Huyền đơn giản canh giữ ở phụ cận cửa vào. Một ngày có dư nghiệt giết qua, giơ tay chém xuống, răng rắc giải quyết.

Những Tu Giả hồng nhãn kia, thương tích ỉu xìu, thật vất vả giết đến cửa vào thiết lĩnh, đột nhiên thấy Từ Huyền sát tinh này càng tuyệt vọng hơn.

Trương Thiết Lĩnh bị trận pháp thủ hộ, chỉ có một sơ hở ở đây, trấn thủ cửa vào này, Từ Huyền một người giữ ải, vạn người không thể xuyên qua, đến một giết một, đến hai giết hai, thật thống khoái.

Chiến lợi phẩm cuồn cuộn không ngừng thu vào hầu bao của Từ Huyền, tự nhiên là tâm hoa nộ phóng.

Thời khắc chém giết đang tiến hành, chiến đấu hiện ra xu thế nghiêng về một bên, hai mặt chịu giáp kích, Tu Giả Đông Phương gia quân tâm tan rã, bị giết đến không còn sức phản kháng. Đầu tiên là Từ Huyền liên trảm hai đại Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, còn lại Tiên Sư nếu không bị chết trong hỗn chiến, đó là chạy trốn tới cửa vào, lại bị Từ Huyền Lôi Đình đánh chết.

Công phu nửa chén trà, chiến đấu biến thành đơn phương tàn sát và truy sát!

Từ Huyền bên này không hề áp lực, cười dài ngồi chồm hổm trên mặt đất, một khi có người giết ra vòng vây, sẽ đối mặt với hắn bạo khởi công kích.

Lối vào hai Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, thập phần phiền muộn, Từ Huyền ở chỗ này giữ ải, bọn họ hoàn toàn ăn không ngồi rồi, đơn giản đành gia nhập trong hỗn chiến.

Kể từ đó, phụ cận cửa vào chỉ còn lại có một mình Từ Huyền, vừa ngồi chồm hổm trên mặt đất, không chớp mắt, Đông Phương gia đào binh chạy đến còn chưa kịp vui mừng đã bị người từ giữa không trung bắn rơi xuống.

- Hắc hắc, chiến lợi phẩm có nhiều thu không hết, sau trận chiến lần này, ta nhất định phải bế quan, đột phá Ngân Cương Chi Thể.

Bên cạnh Từ Huyền chồng chất mười túi trữ vật, thẳng khiến người đỏ mắt, đương nhiên, túi trữ vật của Luyện Thần Tiên Sư hắn sẽ trước tiên thu vào Ký Ức Tinh Hải.

Chiến đấu duy trì liên tục nửa canh giờ, Đông Phương gia đệ tử bị giết đến tan tác.

Một trận chiến này có thể nói là đạt được toàn thắng, tiêu diệt toàn bộ địch nhân.

- Không sai, ngày hôm nay chém giết một vị Luyện Thần Tiên Sư.

Trương Đức thanh lý túi trữ vật trong tay, thoáng có chút đắc ý nói.

Đều là Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, hắn giết chết một vị Luyện Thần Kỳ Tiên Sư, tương đương với tư bản tăng gấp đôi, đương nhiên vui vẻ thống khoái.

- Ta cũng thành công giết một tên, còn hiệp trợ Từ khách liêu giết một tên khác.

Trương Cuồng vẻ mặt thỏa mãn kiểm tra chiến lợi phẩm trong túi trữ vật.

Bất quá, khi hai người này chú ý tới gần cửa vào, Từ Huyền ngồi chồm hổm trên mặt đất thanh lý túi trữ vật, nhất thời ngẩn ra, sắc mặt có chút khó chịu.

Trước mặt Từ Huyền đúng là chất đống mười túi trữ vật, trong này, hắn đã chém giết vài Luyện Thần Kỳ.

- Ta nói Từ khách liêu, ngươi một mình ở phía sau kiếm tiện nghi, không thể cường giả gây nên như vậy.

Trương Đức có chút không cam lòng đố kị nói.

Từ Huyền chậm rãi từ trên mặt đất đứng dậy, từ chối cho ý kiến nói:

- Cường giả? Từ mỗ không dám nhận, không có đạt được Ngưng Đan kỳ, sợ rằng còn chưa xưng được là cường giả chân chính. Huống hồ, cho dù Từ mỗ giết vào hỗn chiến, tin tưởng thu hoạch sẽ không so với hiện tại ít hơn, thế nhưng ai có thể bảo chứng, đổi là những người khác trấn thủ nơi đây có thể không hề sơ hở chặn giết toàn bộ dư nghiệt, bảo chứng lúc này toàn bộ chiến tích quân địch?

Lời vừa nói ra, Trương Đức có chút khó cãi, đổi là những người khác nói thật đúng là vị tất đã có năng lực này.

Từ Huyền tọa trấn cửa vào, một kẻ giữ quan, vạn người khó qua, đến một giết một, sạch sẽ lưu loát, phải thừa nhận chiến công của hắn. Thế nhưng người này năng lực thu liễm tài vụ cũng đặc biệt mạng thì phải?

- Đón lấy!

Từ Huyền ném ra một kiện linh khí cho Trương Cuồng, cười nói:

- Vừa rồi chém giết Đông Phương Lâm kia, làm phiền Trương Cuồng huynh hiệp trợ.

Trương Cuồng tiếp nhận kiện linh khí này, tâm trạng đại hỉ.

Cẩn hiểu rằng, Luyện Thần Tiên Sư bình thường linh khí trong tay chỉ có một đến hai kiện. Một kiện linh khí nếu là đặt ở trong Luyện Khí Tiên Sĩ, đó thật đúng là bảo vật giá trị xa xỉ, cho dù là Luyện Thần Tiên Sư cũng sẽ tâm động không ngớt.

Đương nhiên, đại bộ phận linh khí, Từ Huyền không để vào mắt, cũng không thích hợp. Một vị Luyện Thần Tiên Sư, giá trị trong túi trữ vật của hắn, linh khí tối đa chỉ chiếm một phần tư, Từ Huyền chân chính quan tâm là những linh thạch, tài liệu, đan dược các loại vật phẩm tài nguyên kia.

Chém giết địch nhân hoàn tất, sau đó, Từ Huyền quát một tiếng:

- Lưu lại những người này trấn thủ nơi đây, người còn lại theo ta đi trợ giúp khu vực tranh đấu khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK