Mục lục
[Dịch] Tiên Hà Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cảnh giới linh hồn hiện tại của ta đạt tới Nguyên Đan hậu kỳ đỉnh phong, Mộng Hồi Đại Pháp, cách tầng thứ ba cũng không còn xa.

Từ Huyền kích động vạn phần.

Giờ khắc này, hắn cảm nhận được tài nguyên tu luyện có tầm quan trọng như thế nào.

Khó trách bên trong Thánh Cảnh có tỷ lệ cường giả cao như thế, mà ngay cả trùng kích Bất Hủ Kim Đan, đều so với ngoại giới muốn dễ dàng.

Luyện hóa Phượng Ma Dực, củng cố cảnh giới, phục dụng hai khỏa Ngũ Phẩm linh đan, tổng cộng dùng đã hơn một năm thời gian.

Trong thời gian đã hơn một năm này, thực lực của Từ Huyền có thể nói là toàn bộ bộc phát.

Nếu như không có kỳ ngộ Thánh Cảnh Từ Huyền muốn lấy được tăng lên như vậy, ít nhất phải mất hơn mười năm trở lên.

- Ở bên trong Thánh Cảnh cũng không có thiếu kỳ ngộ, thí dụ như Tinh Vẫn Cổ Tích cùng Thiên Cảnh Các.

Từ Huyền dứt khoát xuất quan, ly khai Lăng Phương Viên.

Mông Thủy ở bên trong lâm viên bên cạnh vừa vặn mới xuất quan.

Vô Không Minh, đã trở về nửa năm rồi, vẫn đang bế quan và tu luyện.

Từ Huyền đi qua tìm Mông Thủy, hỏi thăm tình huống của Thiên Cảnh Các cùng Tinh Vẫn Cổ Tích.

- Tinh Vẫn Cổ Tích ta còn không có đi, nhưng mà ở bên trong Thiên Cảnh Các mật học điển tịch, mênh mông vô cùng, cao thâm huyền diệu. Lệnh bài qua cửa của ta tiêu hao một phần ba, đã nhận được mấy bộ mật học cùng thần thông phù hợp. Hiện tại, ta đối với lực lượng huyết mạch khống chế, viễn siêu hơn dĩ vãng rất nhiều.

Vẻ mặt của Mông Thủy vô cùng tự tin.

Từ Huyền cảm giác khí tức trên thân Mông Thủy có một loại lột xác về chất.

Hắn suy nghĩ một chút, cười tủm tỉm mà nói:

- Thì tính sao, trừ phi ngươi có thể chiến thắng Lâm Ngư Nhi.

Lâm Ngư Nhi!

Sắc mặt Mông Thủy lập tức âm trầm, cắn răng thật chặt.

Hắn biết rõ Từ Huyền dùng cách khích tướng muốn dò xét thực lực của mình, nhưng hắn không khỏi không mắc lừa.

Từ Huyền dùng kích pháp muốn nhìn một chút, thực lực của hắn tăng lên bao nhiêu.

- Được!

Mông Thủy nghiêm mặt đáp ứng.

Hai người tìm được phủ đệ của Lâm Ngư Nhi thét to khiêu chiến.

Rất nhanh, Lâm Ngư Nhi bay ra ngoài, chứng kiến Mông Thủy, nàng cười nhạo nói:

- Bại tướng dưới tay, còn dám qua tới khiêu chiến.

Nàng xoay chuyển ánh mắt, rất nhanh rơi xuống Từ Huyền trên người, cười hì hì mà nói:

- Ngươi hẳn là Từ Huyền xếp hàng thứ nhất a. Chúng ta tâm sự một chút còn không sai biệt lắm.

Ngụ ý nàng xem thường Mông Thủy, còn coi trọng Từ Huyền.

Từ Huyền cười mà không nói.

Trên trán Mông Thủy gân xanh hiển hiện, hắn quát lạnh nói:

- Hừ, ta lúc nào bị bại? Lần này, ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn ngươi mới được.

- Không được, ta muốn khiêu chiến Từ Huyền.

Lâm Ngư Nhi nhìn chằm chằm vào Từ Huyền, hiển nhiên đối với quầng sáng khảo hạch đệ nhất danh của hắn càng thêm hiếu kỳ.

- Đợi ngươi đánh thắng hắn, mới có tư cách khiêu chiến ta.

Từ Huyền chậm rãi mà nói.

Hắn tiếp tục sử dụng phương pháp kích tướng.

Lời vừa nói ra, trong lòng Mông Thủy lập tức có chút không vui, nhưng chiến ý của Lâm Ngư Nhi cũng bắt đầu đề thăng.

Trong lòng Từ Huyền tự nhiên là cười thầm.

Sau một lát.

Bên trong Thiên Vũ đài!

Mông Thủy cùng Lâm Ngư Nhi, xa xa giằng co, quyết chiến hết sức căng thẳng.

Không ít cường giả ở trong, Phiêu Miểu Viên kể cả Bất Hủ Kim Đan, đều tới quan sát trận chiến này.

Lần chiến đấu này, Mông Thủy thong dong tự nhiên, hồn thể bám vào một tầng tĩnh mịch thủy quang. Thời điểm bạo phát thân thể hắn giống như trạng thái dịch ẩn ẩn muốn vặn vẹo.

Công kích của Lâm Ngư Nhi khó tạo thành bao nhiêu uy hiếp với Mông Thủy.

Từ Huyền thần sắc động dung, Mông Thủy ở bên trong Thiên Cảnh Các tìm hiểu mật học cao siêu hơn đối với vận dụng lực lượng huyết mạch tiến vào cấp độ mới.

Giờ phút này Mông Thủy bày ra thực lực, đã có thể cùng Vô Không Minh trước đó tại bên trong khảo hạch cân sức ngang tài, ít nhất dựng ở thế bất bại.

Ông!

Thân thể Mông Thủy chí nhu nhược thủy đặc biệt là bên ngoài thân trạng thái dịch đối mặt tiên pháp thần thông đồng giai có tác dụng hấp thụ lực lượng và tốc độ công kích.

- Không ngờ là truyền thừa Hắc Thủy Linh Thể của Hắc Thủy Thiên Quân ngày xưa.

Phụ cận Bất Hủ Kim Đan đang xem cuộc chiến đều động dung.

Từ Huyền rất nhanh khôi phục lại bình thường, sau khi tiến vào Thánh Cảnh không những thực lực của mình tăng lên thì những thiên tài khác cũng không ngoại lệ.

Đồng dạng người, đồng dạng chiến đấu nhưng kết quả hoàn toàn trái ngược.

Lúc này đây, Mông Thủy toàn bộ áp chế Lâm Ngư Nhi lộ ra vẻ thư giãn thích ý.

- Tiểu tử này tiến bộ thật là lớn a!

Một ít thiên tài mới xuất hiện ở bên trong Thánh Cảnh thấp giọng nói thầm, líu lưỡi không thôi.

Đồng dạng là chiến đấu tiến bộ của Mông Thủy so với Lâm Ngư Nhi lớn hơn nhiều.

- Thiên tài đến từ Ngoại giới tu luyện tài nguyên thiếu thốn, tiến giai gian khổ, sau khi tiến vào Thánh Cảnh tu vi thực lực, tất nhiên tăng vọt.

Một vị Bán Bộ Kim Đan tuổi già lắc đầu thở dài.

Từ Huyền nghe vậy thì âm thầm gật đầu.

Đồng dạng tuổi đấy, đồng dạng tu vi, ngoại giới thiên tài tư chất tiềm lực khẳng định lớn hơn so với bên trong Thánh Cảnh nhiều.

Thí dụ như Lâm Ngư Nhi tuổi so Từ Huyền nhỏ hơn, tu vi lại còn hơn Từ Huyền, Mông Thủy, Vô Không Minh Tam đại thiên tài.

Nhưng không có nghĩa là tư chất tiềm lực của nàng mạnh hơn ba người Từ Huyền, tình huống thực tế nàng khẳng định phải kém một ít.

Bên trong Thiên Vũ đài.

Mông Thủy hoàn toàn khống chế cục diện, thư giãn thích ý. Đặc biệt tại phòng ngự là Áo Nghĩa chí nhu làm hắn dựng ở thế bất bại.

Bởi vì huyết mạch, tu vi, công pháp tinh tiến, thực lực của Mông Thủy cũng toàn diện tăng lên.

Một kích tiện tay của hắn cũng có uy năng mạnh hơn trước, có thể làm cho Lâm Ngư Nhi một hồi luống cuống tay chân.

Theo chiến đấu tiếp tục, Từ Huyền phát hiện Mông Thủy cố ý đang đùa giỡn Lâm Ngư Nhi, rõ ràng có thể thủ thắng mà lại chậm rãi chơi đùa.

Từ Huyền cười lắc đầu, ly khai Thiên Vũ đài.

Thực lực của Mông Thủy hắn đã hiểu rõ không sai biệt lắm, cũng không có hứng thú tiếp tục xem tiếp.

- Từ Huyền lại đi sao?

Mông Thủy bên trong tại chiến đấu, trong lòng xiết chặt.

Điều này chứng minh cái gì?

Chỉ có hai loại khả năng: thứ nhất, Từ Huyền có việc gấp, thời gian đang gấp nên rời đi.

Thứ hai, Từ Huyền đã không có hứng thú, cũng không có đem thực lực mình bày ra để vào mắt.

Mà thấy Từ Huyền bộ dạng chậm rãi ly khai Hiển nhiên không phải loại nguyên nhân thứ nhất.

- Thời gian dài tiến vào Thánh Cảnh như vậy, Từ Huyền nhưng chưa từng có xuất thủ qua, ai cũng không tỏ tường thực lực của hắn.

Mông Thủy sắc mặt ngưng trọng, rất nhanh chấm dứt chiến đấu.

- Hừ. Thua ở Vô Không Minh, ta tâm phục khẩu phục! Thua trong tay ngươi, ta không phục.

Lâm Ngư Nhi tức giận nói.

- Thua thì thua!

Mông Thủy cười lạnh, quay người ly khai, sự chú ý của hắn đặt ở trên người Từ Huyền.

Lúc này, hắn phát hiện Từ Huyền đang hướng một cái phương hướng đi.

- Đó là phương hướng của Thiên Cảnh Các.

Mông Thủy âm thầm cả kinh.

Từ lúc tiến vào Phiêu Miểu Viên, Mông Thủy cùng Vô Không Minh đều tiến vào Thiên Cảnh Các, Vô Không Minh thậm chí mới từ Tinh Vẫn Cổ Tích trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK