Mục lục
[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù ngoài đời hay trong trò chơi điện tử, nguyên tắc sắt đá của Lý Phong hiện giờ là tuyệt đối giấu mình. Hắn không hề muốn bị đem ra làm vật thí nghiệm, trước đây Lý Phong chỉ là một học sinh mạnh hơn một chút so với các bạn đồng trang lứa, vậy mà vẻn vẹn trong hai tuần hắn đã thay đổi vượt bậc. Bệnh viện dân sự không thể kiểm tra ra, không có nghĩa phòng thí nghiệm quân đội cũng đành chịu bó tay...

Nếu rắp tâm phân tích kỹ lưỡng, biết đâu họ lại thấy cái gì đó...? Lý Phong chỉ muốn làm một quân nhân mẫu mực chứ không phải là một vật thí nghiệm mẫu mực!

Một học sinh lợi hại chưa chắc là vấn đề, nhưng một học sinh đột nhiên lợi hại sau khi bị sao băng rơi trúng thì đương nhiên là vấn đề lớn rồi! Vì thế Lý Phong đã quyết định im hơi lặng tiếng trong mấy tháng cuối này, tất cả chờ vào trường quân sự hãy tính tiếp. Nếu không thi đậu thì nhập ngũ cũng không sao, với thực lực hiện nay của hắn, cho dù bắt đầu từ đánh giày cho binh nhì thì cũng sẽ nhanh chóng được thăng cấp thôi!

Tuy nhiên Lý Phong đã khéo quá hóa vụng... Hành động thản nhiên cúi đầu tiếp tục đọc sách của hắn khiến Chu Chỉ thoáng kinh ngạc, cuối cùng đã hiểu cảm giác của Đường Linh...

Những mỹ nhân vốn quen là tâm điểm như họ, đột nhiên bị người ta nhìn bằng cặp mắt vô hồn, nhất là người mình quan tâm lại hờ hững, quả thật không thể không có chút khó chịu...

Chu Chỉ phản ứng rất nhanh, trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ... Trong hội trường như vừa có một cơn gió xuân lướt qua, giọng nói của mỹ nhân cũng tuyệt mỹ như dung mạo vậy, vừa nhẹ nhàng vừa không kém phần biểu cảm, khiến người khác nghe chỉ muốn lịm đi...

“Hết rồi hết rồi... Lý Phong... Đời tôi thế là định đoạt rồi... Cô giáo này đúng là cực phẩm trong số những cực phẩm tôi từng gặp! Nhất định phải thi đỗ vào trường Alan để cua ghẹ cô ấy mới được...!”

Mã Khả so vai ưỡn lưng, hùng hồn tuyên thệ. Quyết tâm vào Học viện Alan của gã có vẻ như chưa bao giờ ngút trời mây như lúc này!

“Hừm, câu này hình như tôi thấy quen quen... Hình như nhìn thấy Đường Linh cậu cũng thề như thế thì phải?”

Mã Khả nhìn sang Lý Phong, trề môi bất mãn: “Tiểu tử cậu quá tù mù rồi, hai người đó đâu có giống nhau? Đường Linh là cực phẩm kiểu công chúa, nếu không có thân thế, tài năng, tốt nhất chỉ nên nhìn từ xa... Còn vị Chu tỉ tỉ này lại khác, đó là cực phẩm quý hiếm biến hoá khôn lường... Có thể cao quý, có thể dịu dàng, có thể gợi cảm, cũng có thể phóng đãng... Ma nữ bách biến chính là chỉ người như thế, cặp đôi với tôi là thích hợp nhất...!”

Lý Phong thở dài, không biết phải khuyên đồ si tình này thế nào... Chu Chỉ khác Đường Linh thì đúng rồi, nhưng Mã Khả đâu có biết... Ở gần Đường Linh, cùng lắm chỉ bị sự lạnh nhạt của cô ta làm nhói đau một ít, nhưng nếu dây vào cô Chu Chỉ này, hậu quả thật không biết thế nào... Nữ nhân này chính là loại đùa chết người cũng không đền mạng!

Tuy Mã Khả lúc nào cũng tự nhận lão luyện tình trường, nhưng với Chu Chỉ cũng chỉ là hươu non với báo gấm, trong khi phán đoán của Lý Phong là dựa vào cảm giác, hắn cảm nhận được sự đe doạ thực sự từ người phụ nữ này!

Nhưng... có lẽ mình quá lo xa chăng? Đường đường một giáo viên có hạng, làm sao lại xuống tay với một học sinh chứ?

Mấy phút trôi qua, hóa ra Chu Chỉ không chỉ có dung mạo và giọng nói... Cô ta nghiêm túc giới thiệu tình hình học viện Alan cũng như yêu cầu tuyển sinh, đặc biệt là phần thi vấn đáp. Chu Chỉ không hề có vẻ cứng nhắc của giáo viên mà dùng ngôn ngữ hết sức hài hước, vui đùa nói về các thủ thuật thi vấn đáp... Chẳng hạn như thường thì giám khảo đều thích những thí sinh nghiêm túc một chút, chỉnh tề một chút, còn nếu như quá căng thẳng thì có thể lạnh lùng nhìn thẳng vào "đối thủ" vv... Một số là những kĩ năng do chính cô ta tìm ra, và đã áp dụng thành công mỹ mãn...

Cả hội trường không ngớt cười ầm, hiển nhiên đã bị sức hấp dẫn của Chu Chỉ chinh phục hoàn toàn. Mã Khả thậm chí còn gào thét muốn nổ cả cuống họng.

Lý Phong thì vẫn lạnh nhạt như vậy, càng ngày hắn càng càng nhận thấy sự lợi hại của người phụ nữ này. Cô ta rất dễ dàng nắm bắt được tâm lí đám đông, chỉ cần vài lời lẽ đơn giản đã có thể biến họ thành đàn cừu non.. Lợi hại, đúng là lợi hại!

Chỉ khẽ đảo mắt, Chu Chỉ đã có thể xác định tình trạng của Lý Phong. Tên Mã Khả kia đang cuồng nhiệt hơn ai hết, trong khi hắn lại không tỏ ra bất cứ cảm xúc gì. Ánh mắt Lý Phong đang bình thản nhìn lên bục, nhưng khi Chu Chỉ liếc qua thì lập tức cúi đầu xuống...

Thú vị đấy chứ...

“Tiếp theo là phần hỏi đáp, có vấn đề gì thắc mắc mọi người có thể hỏi cô Chu. Do thời gian có hạn, mỗi người chỉ được lựa chọn hỏi một câu, xin mời!” Hội trưởng học sinh hùng hồn tuyên bố, kỳ thực chính bản thân gã cũng đang rất muốn đặt câu hỏi...

Các nam sinh đều điên cuồng giơ tay, nhìn tình cảnh này, chắc chắn câu hỏi sẽ chẳng liên quan gì đến thi cử cả! Huống hồ người đầu tiên được lựa chọn lại là Mã Khả, lại còn do đích thân nữ giáo sư xinh đẹp chỉ định...

Mã Khả mừng như phát cuồng, bật đứng dậy. Lý Phong bên cạnh không khỏi phải lắc đầu... Còn dám khoác lác ta đây dày dạn tình trường! Lúc tán gái ngoài mặt thì cuồng si, nhưng trong lòng phải hết sức bình tĩnh! Mã Khả bây giờ thì nhìn kiểu gì trong lòng cũng vẫn cuồng si hơn biểu hiện bên ngoài...

Đối diện với mỹ nhân Mã Khả chưa bao giờ tỏ ra lúng túng, lập tức làm ra vẻ rất ngầu: “Thưa cô Chu Chỉ, xin hỏi cô đã có bạn trai chưa?”

Cả hội trường xôn xao, vài tiếng vỗ tay, cũng không ít người nhăn mặt khó xử. Dù giáo viên Chu có đẹp thế nào, câu hỏi tiên cũng đừng lộ liễu thế chứ...!

Đối mặt với tình huống này, thông thường giáo viên trẻ sẽ rất khó ứng phó, nhưng với Chu Chỉ thì quả là chuyện nhỏ như con thỏ...

Cô ta khẽ mỉm cười tươi tắn, trong nụ cười còn ẩn chứa một vẻ e thẹn rất nữ tính, lập tức khiến cho đám nam sinh đầu óc quay cuồng: “Đáng ra tôi không trả lời vì đây là chuyện riêng tư, nhưng hôm nay có thể nói với các bạn, tôi chưa có...”

Quả quyết, dứt khoát…

Nhìn đám "đồng bào" mặt đang ngây như ngỗng... Lý Phong chỉ biết lắc đầu. Nếu như dùng một từ để hình dung thì Chu Chỉ đúng là hồ ly, hay hồ ly tinh càng chuẩn xác hơn! Hiện giờ hắn đã có thể cảm nhận thật giả của con người bằng bản năng rồi...

“Vậy cô có ái ngại chuyện tình thầy trò trong trường không?” Mã Khả tức thì hỏi dồn, nhưng gã lập tức bị ban tổ chức cắt ngang, bởi đó đã là câu hỏi thứ hai rồi...

Mã Khả tiu nghỉu ngồi xuống, nhưng đội cảm tử quân vẫn hăng hái tiến về phía trước. Nam sinh thứ hai được chỉ định lại hỏi y nguyên câu đó, câu trả lời lập lờ của Chu Chỉ tức khắc gây náo động toàn hội trường...

Số lượng nam sinh ghi danh vào Học viện quân sự Alan hôm nay lập kỷ lục chưa tùng có trong lịch sử... Một lũ dê con không sợ chết bắt đầu chen lấn trên chiếc cầu độc mộc rồi...

Buổi toạ giảng kết thúc, mấy trăm nam sinh vẫn không giấu nổi vẻ tiếc nuối. Mã Khả giống như chiếc xe đệm từ đời mới nhất, hối hả lao bằng tốc độ ánh sáng đến thư viện, tối nay nhất định phải học suốt đêm!

Nhìn bộ dạng phấn khích của bạn, Lý Phong chỉ có thể cầu Thượng đế phù hộ. Lúc hắn đang toan rời đi thì một người bước lại gần, chính là hội trưởng hội học sinh của trường...

“Xin hỏi, là bạn Lý Phong phải không?”

“Đúng, là tôi!”

“Có chuyện này, cô Chu đợi cậu ở phòng giáo viên nhà T2!” Nhìn vẻ mặt của hội trưởng, có thể thấy cậu ta còn thắc mắc hơn chính Lý Phong nữa... Một người như Chu Chỉ, sao có thể gặp một học sinh tép riu như Lý tiểu tử này chứ?

Tuy không biết Chu Chỉ có ý gì, Lý Phong vẫn bình thản đi về phía toà nhà T2 trong ánh mắt đầy đố kị của gã hội trưởng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK