“Tốt lắm, mời ngồi! Lý Phong bằng hữu nói rất đúng, có điều hãy chú ý đến tư thế nghe giảng một chút!”
Thầy giáo đành xuống nước, Lý Phong cũng cảm thấy có chút xấu hổ... không phải hắn định tỏ thái độ gì mà đó là thói quen từ thời trung học. Thực ra Lý Phong không biết, với kiến thức tự học và những lần thảo luận cùng Đường Linh thì hắn đã vượt trình độ cơ sở từ lâu, mấy giáo trình nhập môn căn bản chẳng có ý nghĩa gì nữa...
Lý Phong không, Đường Linh lại càng không... Ngay từ trung học cô đã tham gia thiết kế và lập trình cho Chiến sĩ cơ động, trình độ hiện giờ tương đương với nhân viên nghiên cứu. Có điều Đường Linh không lỗ mãng đến mức ngủ gật trong giờ thôi...
“Rõ!” Lý Phong đáp dứt khoát rồi ngồi lại chỗ cũ, tư thế thẳng cứng rất nghiêm chỉnh, có điều… một lúc sau mấy người bên cạnh chợt phát hiện, tên Lý Phong này tuy ngồi ngay ngắn, mắt mở rất to, nhưng không chút nhúc nhích. Nếu có một cao thủ võ thuật tại đây thì hẳn đã xuýt xoa, bởi đó chính là cảnh giới cao siêu mở mắt cũng ngủ được mà truyền thuyết đã nói...
Bó tay chấm com!
Tình trạng tương tự xảy ra với cả năm sinh viên tuyển thẳng. Đường Linh lương thiện nhất, tuy chán ngắt nhưng vẫn chăm chú lắng nghe. Salta còn tệ hơn Lý Phong, vừa nghỉ giữa giờ là bỏ tiết, mặc kệ bảy ba hai mốt hay hai hai. Lilan Carlos và Hoàng Triều Dương không về cũng không ngủ gật, nhưng chỉ toàn làm việc riêng trong giờ...
Kỳ thực không phải Lý Phong ngủ gật, mà đang thực hiện cái gọi là “luyện tập minh tưởng”. Lý thuyết này đã có từ 300 năm trước, không phải do Tiểu Kim dạy mà là hắn tự học ra... “Luyện tập minh tưởng” đại khái minh họa như sau, chọn ba tốp người thể chất như nhau và chưa chơi bóng rổ bao giờ làm thí nghiệm. Một tốp không làm gì, tốp thứ hai ngày nào cũng tập ném bóng nửa tiếng, tốp thứ ba không tập ném nhưng hàng ngày đếu dùng trí não hình dung cách ném bóng nửa giờ. Một tháng sau kiểm tra, tốp thứ nhất tất nhiên không biết gì, nhưng tỉ lệ ném trúng rổ của tốp thứ hai và tốp thứ ba chỉ chênh lệch vài phần trăm... Kết quả đó chứng tỏ luyện tập minh tưởng thực sự có tác dụng, chỉ là não người rất khó hình thành một môi trường trực quan ổn định nên bình thường hiệu quả không mấy cao, nhưng Lý Phong sớm đã không phải người bình thường nữa rồi...
Trong khi đó, Salta đang một mình hùng hục trên sân tập, mồ hôi đầm đìa khắp nguời. Bản chất hắn ta là một chiến binh, nâng cao sức chiến đấu mới là thứ mà Salta cần, còn lý thuyết thì... để mấy thằng ngồi bàn giấy!
Tình hình đó đương nhiên được báo cáo lên hiệu trưởng, ngoài Đường Linh ra, bốn gã kia đều làm giáo viên không hài lòng, nhưng Barbaross lại rất cao hứng. Thiên tài có quyền của thiên tài, quái dị một chút mới là đúng, chỉ cần không phá phách quá mức là được!
Barbaross lệnh các giáo viên cho phép năm người tự do phát huy. Hiển nhiên kiến thức nhập môn quá đơn giản đối với họ, nhưng cũng không thể vì thế mà thay đổi giáo trình, vậy thì chỉ còn một cách... nhắm một mắt mở một mắt nhìn những thiên tài, hoặc là ngủ gật hoặc là bỏ tiết làm việc riêng... Chu Chỉ cũng đã từng được hưởng đặc ân đó còn gì!
Là trường quân sự thì huấn luyện quân sự đương nhiên thuộc về chính khóa, có điều ở Alan phải một tuần lễ sau khi khai giảng mới bắt đầu, để sinh viên có kiến thức về nhà trường trước đã. Nghe nói huấn luyện quân sự rất khắc nghiệt, không ít sinh viên mặc dù đã qua kỳ kiểm tra thể lực vẫn chịu không nổi, sau đó phải chuyển sang học trường dân sự...
Tan học, Lý Phong đến ngay thư viện, Mã Khả tất nhiên không đi cùng hắn. Khoa báo chí vốn không thiếu mỹ nhân, Mã Khả vào đó chẳng khác gì chuột sa chĩnh gạo. Dù sao thì so với những sinh viên chăm chỉ, Mã tiểu tử cũng chỉ có thể dực vào điều đó để lấy chút sĩ diện.
Thư viện lúc nào cũng đông, đa số là sinh viên khoá trên, nhiều người ngồi ngay trên sàn chăm chú ghi chép. Lý Phong trước đó đã tra trên mạng, sách thuật toán chuyển động và hệ thống điện của Chiến sĩ cơ động, thư viện của trường đều đầy đủ. Thực ra trên mạng cũng có không ít sách online, nhưng nội dung tất nhiên không thể sánh được với tài liệu cơ mật của học viện quân sự.
Loại sách Lý Phong cần được cất ở mấy tầng trên cùng. Hắn bỏ qua mấy tầng dưới, đi thẳng lên lầu năm. Thoạt tiên không ai để ý đến hắn, nhưng sau khi Lý Phong lên đến tầng năm mấy sinh viên khác mới thì thào to nhỏ... Trong số tân sinh viên thì chỉ sáu người được phép lên tầng năm, bao gồm năm sinh viên tuyển thẳng và nữ thủ khoa Mộ Tuyết...
Tầng năm rộng mênh mông, sách chất cao ngất, người đọc lại chỉ lác đác. Lý Phong đi một vòng không thấy thứ mình cần, bèn tiếp tục đi lên trên. Mấy sinh viên năm thứ ba thứ tư thấy hắn lên tận tầng sáu, không khỏi nhìn theo vẻ kỳ quái... Hây, thiên tài thì thiên tài, nhưng vừa vào năm thứ nhất thì hiểu quái gì mà lên đó chứ...?
Tầng 6, người đọc càng ít hơn, chỉ có vài sinh viên, còn thì phần lớn là nhân viên nghiên cứu.
“Bạn này, xin hỏi bạn có gì cần giúp không?” Lý Phong vừa ló mặt lên, một nữ sinh viên khá xinh xắn tiến ngay lại, hỏi. Nguyên lai đó là cộng tác viên của thư viện, chuyên trách giúp độc giả tìm tài liệu.
“Cảm ơn, tôi muốn tìm mấy quyển sách.”
“Không cần khách sáo, đi theo tôi!”
Tại tầng sáu thì không còn ai để ý đến Lý Phong, tất cả đều cắm cúi vào công việc của mình. Thiên tài ư? Thì họ cũng vậy, có gì ghê gớm chứ!
Lý Phong rất tâm đắc cảm giác được ở trong những người cùng “đẳng cấp”. Được nữ sinh viên trực giúp đỡ, hắn nhanh chóng tìm được mấy tài liệu muốn đọc.
“Những quyển này có thể mang về không?”
“Tất nhiên, nhưng trước hết phải đăng ký, mang về phòng phải tuân thủ quy định của thư viện, nếu không sẽ bị phạt!” Nữ sinh viên trực ban hứng thú quan sát nhân vật thiên tài khoá dưới...
Lý Phong, 19 tuổi, trường Trung học hàng không AP, bạn gái: không rõ, có vẻ thân với Đường Linh, thành tích không đặc biệt, sinh viên tuyển thẳng được kỳ vọng nhất của khoá, đồng thời cũng là người bí ẩn nhất.
Không kiêu ngạo như đã số sinh viên tuyển thẳng khác, hay đấy...
Lý Phong nhận sách, lập tức mở ra xem... Đúng là chuyên môn sâu, thật hữu ích nhưng chẳng mấy chốc đã thấy có vẫn đề...
Khá nhiều lý thuyết Lý Phong đọc không hiểu, tự học có chỗ hạn chế như vậy, nhưng không sao, hắn còn một cô giáo tuyệt vời cơ mà...
Lý Phong gọi điện cho Đường Linh, tuy nhiên những điều hắn muốn biết không thể giải thích rõ ràng qua điện thoại, vậy là phải có một buổi kèm cặp riêng...
Lý Phong ôm mấy quyển sách đi sang phòng Đường Linh. Nơi cô ở gọi là “Tòa nhà Song Tử Tinh”, cách nhà của hắn chừng 200m. Ký túc năm sao, không chỉ là tiện nghi và đãi ngộ, trên hết chính là sự công nhận và cơ hội sau khi tốt nghiệp. Những ai có thể được vào đó sau này hầu hết đều thành đạt, bởi vậy ký túc năm sao là mục tiêu phấn đấu của tất cả các sinh viên trong trường.
mạng lag wá, kỳ cạch gần 2 tiếng mới post dc 1 chương
chán chẳng bùn post nữa