“Đừng nghe hắn, làm gì có cái chuyện đó".
Mộ Tuyết nhìn Lý Phong giống như là nhìn một kỳ bảo, người này chuyện gì cũng làm ra bộ dáng không quan tâm, thật sự làm cho người ta… rất khó dùng từ nào để nói ra, không phải là giả tạo, nhưng cũng không phải là khiêm nhường, phảng phất như chỉ là chuyện bình thường, nhưng trên thực tế, việc này không bình thường chút nào!
"Ha ha, hai vị, có thời gian rỗi thì hãy chỉ điểm thêm cho ta về cách sử dụng Cơ động chiến sĩ đi!"
"Toát mồ hôi, cô và Linh nhi đều là hệ chỉ huy, học cái này để làm chi?"
"Đúng vậy, Mộ Tuyết nói cũng đúng, em cũng muốn học, ai nói hệ chỉ huy không thể học Cơ động chiến sĩ, nếu phải đi tới chiến trường, nếu cần thiết, nhân viên công tác trên chiến hạm không gian cũng tùy thời mà phải xuống đất tác chiến, càng có nhiều bản lãnh thì càng tốt!"
Đường Linh lập tức nắm tay lại, tỏ vẻ tán thành.
"Được, không thành vấn đề, mọi người thấy khi nào thì được".
Chỉ mong loại sự việc này vĩnh viễn không nên phát sinh, nhân viên công tác trên chiến hạm không gian cũng bị bức phải sử dụng Cơ động chiến sĩ, trên cơ bản cũng đã gặp tình huống cực kỳ nguy hiểm, bất quá trên chiến trường thì chuyện gì cũng có thể phát sinh, Đường Linh nói như vậy cũng làm cho Lý Phong cảm giác được những gì cần thiết đều phải học, một chút thiếu sót cũng không được.
Lý Phong gần đây thấy mình bị người khác nhìn rất nhiều, đi ở trên đường số người nhìn hắn cũng không ít, … chẳng lẻ gần nhất đã có gì thay đổi?
Kết quả đương nhiên không chối bỏ được, chỉ bất quá hắn và Salsa đánh một trận bên trong hệ cơ chiến tạo nên chấn động không nhỏ, bất quá Lý Phong vẫn cứ như trước, ai muốn làm gì thì làm, ta cứ làm việc của ta, hắn và Salsa định thời gian luyện tập, những người khác muốn tới xem thì cứ xem, dù sao có bản lãnh thì cứ việc học tập. Lý Phong về phương diện này cũng không dấu diếm, Đường Linh và Mộ Tuyết cũng muốn học, bất quá phải bắt đầu từ cơ bản, nói cách khác là huấn luyện thân thể, quân dụng cơ và Chiến tranh vũ trụ không giống nhau, Chiến tranh vũ trụ chỉ cần thân thể không quá yếu là có thể chơi được, hơn nữa cho dù có vấn đề gì, hệ thống cũng sẽ có nhắc nhở, hoặc là tự động giảm độ khó lại. Đó là cấp bậc đại chúng, nhưng quân dụng cơ thì không giống vậy, sử dụng thì không thành vấn đề, nhưng đòi hỏi đối với thân thể thì rất lớn. Nếu thân thể không đủ mạnh mà nói, rất dễ dàng bị thương, cái này không phải là nói đùa, đương nhiên cái này chỉ khi vận động với cấp độ mạnh mới gặp phải. Nếu chỉ là sử dụng Cơ động chiến sĩ đi lại, Đường Linh và Mộ Tuyết cũng không gặp vấn đề gì, vấn đề là, lái Cơ động chiến sĩ trên chiến trường không phải giống như đi dạo.
Các nàng không cần huấn luyện với cường độ cao, chủ yếu là nâng cao thể lực và sức bền một chút, sau đó làm quen với cách sử dụng vũ khí. Chiến đấu với cường độ cao như Lý Phong và Salsa cũng không phải là việc các đội viên trên chiến hạm không gian muốn làm.
… hơn nữa hai người luyện cũng không giống. Các nàng muốn học tấn cong một cách bài bản cũng không có thời gian. Mà hai vị đại mỹ nữ cũng không thể chịu được sự huấn luyện như ma quỷ, cái này dù sao cũng là việc của nam giới.
Việc chỉ dẫn đương nhiên là do Lý Phong phụ trách. Salsa trực tiếp huấn luyện chứ không dạy được, … hơn nữa hắn hỏa khí khá lớn, hai vị nữ sinh tuy cũng rất thông minh, nhưng khi thực hiện các động tác, thật mềm yếu không chịu được, làm cho Salsa bực đến độ muốn đâm đầu vào tường.
Lý Phong chịu trách nhiệm chỉ dẫn, hạng mục chú trọng chính là huấn huyện cơ bản, thật sự là rất có dáng vẻ sư phụ, mà trên thực tế làm sư phụ của mỹ nữ tuyệt đối khong phải là chuyện khổ sở gì, huống chi hai vị mỹ nữ này đều thông minh.
Có lẽ là có chút cạnh tranh, hai người đều đuổi theo tiến độ của nhau, nhưng về mặt thân thể, Mộ Tuyết có chút tốt hơn, nhất là về thể lực và sức bền, cơ bản là tốt, nhưng lực bạo phát các nàng còn kém rất nhiều, dù sao về mặt thể chất cũng khác biệt.
Chiều thứ sáu, những người khác cũng đã nghỉ cuối tuần, đám người Lý Phong lợi dụng thời gian này kiểm tra thành quả của một tuần huấn luyện vừa qua, nhưng cha mẹ của Đường Linh về nhà, nàng phải về nhà gặp cha mẹ, chỉ có thể quay lại vào đầu tuần tới, mà Salsa thì lại lên CHiến tranh vũ trụ để tìm người tranh tài, hắn muốn từ trong Chiến tranh vũ trụ để tìm cảm giác về Ảo ảnh phân thân trắc sát thuật, nơi này độ khó thấp, dễ dàng hình thành một thói quen, sau đó mới từ từ hoàn chỉnh nó, cho nên không tới được, Lý Phong cũng định về nhà nghỉ ngơi, cả ngày như vậy cũng phải thư giãn một chút, nhưng Mộ Tuyết đã tới rồi, dù sao tốt xấu gì thì Lý Phong cũng không muốn thất ước, dù sao cũng không lãnh phí nhiều thời gian.
Mộ Tuyết mặc bộ đồ thể thao bó sát người, tóc ngắn rất có tinh thần, mấu chốt là nữ hài tử này lúc nào cxung là thần thái sáng láng đấu chí tràn trề, hiển nhiên nàng đối với bản thân rất có tự tin, kể cả ứng phó Cơ động chiến sĩ.
Thấy chỉ có Lý Phong một mình đến, Mộ Tuyết cũng không kinh ngạc, đã biết được tin tức về Đường Linh và Salsa, mỉm cười, chào một cái, "Mời Lý sư phụ chỉ điểm".
Lý Phong nhịn không được gãi gãi đầu, đã lâu mà cũng chưa có thói quen, vội vàng khoát tay, "Thôi, ngàn vạn lần không cần, chỉ là đơn giản nhấc tay chấc chân chút thôi mà".
"Phải không, vậy cũng phải cảm ơn bạn, nếu không phải Hiệu trưởng đặc biệt phê chuẩn, phòng cơ chiến chiều nay cũng không mở cửa, mặt mũi của bạn cũng ghê gớm thật" Mộ Tuyết cười nói, nụ cười sáng lạn thật làm cho lòng người sinh hảo cảm, đấu chí của nữ hài tử này thật sự làm cho người ta bội phục.
"Ha ha, cho cô năm phút để khởi động, ta đi chuẩn bị một chút, lát nữa bắt đầu".
Khi Lý Phong đi ra, Mộ Tuyết đang uốn dẻo vận động, thấy Lý Phong trợn mắt há hốc mồm, thân thể phụ nữ quả thật là rất mềm dẻo, có thể làm ra những động tác khó như vậy.
Chứng kiến vẻ mặt đó của Lý Phong, Mộ Tuyết thật sự không nhịn được, cười nói: "Mình trước kia thuộc đội thể thao, cỡ này vẫn có thể làm được".
Toát mồ hôi, Lý Phong có chút choáng, phụ nữ này hình như cái gì cũng dám làm, cho dù là nam nhân cũng ít người chịu liều mạng tập luyện như vậy, thật không biết nàng thế nào mà có được ý chí kiên cường như vậy, … Cái này thật không tệ.
"OK, chúng ta lên máy, ta sẽ lái phụ, cứ từng bước mà tiến lên".
Mộ Tuyết làm ra dấu hiệu OK, nàng tuyệt đối tin tưởng.
Quân dụng cơ đều có lái phụ, phòng ngừa đệ tử gặp vấn đề, nếu là Cơ động chiến sĩ trên thực tế đương nhiên chỉ có thể một mình, bất quá hai người hai người là để hạn chế vấn đề xảy ra, cũng không gây ra trở ngại gì khi lái.
Cơ động chiến sĩ khởi động, Lý Phong cũng không nói lời nào, nhìn ra được Mộ Tuyết thoáng có chút khẩn trương, nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn tương đối trấn định, Ridge3 chậm rãi di động, không có lay động, tay của Mộ Tuyết tương đối linh hoạt, thân thể điêề chỉnh cũng không tệ, chỉ là về mặt lực lượng vẫn khiếm khuyết, nhưng cái này cũng không phải là để hành động.
Cơ động chiến sĩ đi tới lui năm sáu bước, sau khi nắm giữ được cảm giác Mộ Tuyết bắt đầu chạy nhỏ. Lý Phong cũng không ngăn cản, thực lực của nàng đủ để làm được loại động tác này.
Mộ Tuyết cẩn thận quay người, trong nháy mắt sau khi quay người đã cân bằng quán tính và lực ly tâm, thật không biết Lý Phong và Salsa làm sao làm được động tác khó như vậy.
Năm phút sau, Mộ Tuyết đã nắm giữ được cảm giác tiết tấu thao tác Cơ động chiến sĩ, cảm giác này hoàn toàn là trời cho, cũng làm cho Lý Phong kinh ngạc, rất nhanh Cơ động chiến sĩ bắt đầu chạy nhanh. Đao hợp kim Alpha ra khỏi vỏ, vù vù, hai đao chém ra, Mộ Tuyết có loại cảm giác hào khí tận trời.
Đột nhiên Mộ Tuyết thao túng Cơ động chiến sĩ nghiêng người. Chém mạnh ra một đao, đúng là thức mở đầu của Ảo ảnh phân thân trắc sát thuật, Lý Phong lập tức cảm giác không ổn, nhưng đã chậm. Cơ động chiến sĩ mất đi thăng bằng, mà Mộ Tuyết cũng kêu lên một tiếng đau đớn, Lý Phong lập tức kéo cần kiểm soát hạ xuống, Ridge3 đang ở độ nghiêng đã đứng thẳng lên lại tại chỗ.
"Choáng. Cô muốn làm cái gì, làm như vậy rất dễ bị thương".
Mộ Tuyết trên đầu túa mồ hôi lạnh, cười khổ nói: "Đã bị thương ở chân rồi".
Luyện tập thì không thể tiếp tục được nữa rồi. Không có biện pháp Lý Phong chỉ có thể bế Mộ Tuyết xuống. Đùi phải của nàng đã sưng lên, vừa mới phát lực đã vượt qua sức chịu đựng của thân thể.
"Thật ngượng. Mình thấy bạn và Salsa đều đã làm, cũng muốn thử một chút".
"Tóat mồ hôi, Salsa trải qua huấn luyện tàn khốc mới có thể làm được động tác như vậy, quân nhân bình thường cũng không dám làm, thật sự là quá liều!" Lý Phong nghiêm túc nói, kiểm tra chân của Mộ Tuyết, may là khớp xương không vấn đề, đây là chỉ là bong gân, phụ nữ này thật sự là lớn gan.
Mặc dù rất đau, nhưng Mộ Tuyết vẫn tươi cười như trước, chỉ bất quá bên trong mang theo vẻ đau đớn, làm cho người ta nhìn thấy có chút không đành lòng, "Không sao đâu, trước kia chơi thể thao cũng đã từng bị thương, hẳn là không sao đâu".
Lý Phong không có trả lời, chỉ là tại chỗ bị thương ấn xuống vài cái, Mộ Tuyết đau đến cau mày lại, nhưng sau đó thì thoải mái không ít.
"Được rồi, trở về nghỉ ngơi hai ngày là không sao, sau này không nên làm loại động tác này, ta không có bảo đảm được đâu".
"Vâng, Lý Phong sư phụ, ha ha".
"Được rồi, đừng vậy nữa, ta đưa cô về nhà, đùi phải của cô hiện tại không thể dùng sức" Vừa nói vừa nâng Mộ Tuyết dậy, nữ hài tử này thật sự là không yếu ớt, đau như vậy cũng không kêu lên, đổi là người khác thì đã khóc rống lên rồi.
"Không sao đâu, mình có thể tự đi được".
Buông Lý Phong ra, bất quá mới vừa đi được hai bước đã bắt đầu đau đớn, không có biện pháp nào chỉ có thể nhờ người khác dìu đi.
"Bạn vừa rồi nói Salsa trải qua huấn luyện nghiêm khắc mới luyện được đúng không?" Mộ Tuyết cúi đầu hỏi, nương theo nói chuyện có thể phân tán một chút sự đau đớn.
"Đúng vậy, hắn về mặt thân thể đạt tới điều kiện nhất định thì nhà hắn mới dạy hắn chiêu này, trước đó phải có sự huấn luyện có bài bản, ví dụ như tăng mạnh sức chịu đựng của đùi phải, cùng với sức huy động của cánh tay phải, trước tiên là từng động tác đơn giản mới tổ hợp lại thành một động tác liên hoàn, nói như thế, nhìn như kỹ năng đặc thù hoa lệ, trên thực tế cũng là từ cơ bản mà phát triển ra, cái này đối với Cơ động chiến sĩ là quan trọng nhất, nếu không đều là lâu đài xây trên cát".
Lý Phong cẩn thận dìu Mộ Tuyết đi, hơn nữa tận lực không để phát sinh việc tiếp xúc thân thể, hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, mặc dù là bằng hữu, nhưng hắn vẫn phải bảo trì khoảng cách, Mộ Tuyết ưu tú và xinh đẹp, nhưng hắn cũng không phải là hạng thấy phụ nữ là nghĩ tới việc chiếm tiện nghi.
"Vậy còn bạn?" Mộ Tuyết đột nhiên hỏi một câu, nhất thời hỏi Lý Phong, những người khác không biết, nhưng Mộ Tuyết đối với hắn cũng rất quen thuộc, tự nhiên biết Salsa không có khả năng dạy hắn, mà tựa như hắn vừa nói, trong đó cũng có không ít chi tiết, Lý Phong cũng không phải người nhà Loki nhưng lại sử dụng còn hoàn hảo hơn so với Salsa.
“Thật ra… ta là thiên tài, ha ha, a, cẩn thận" Hai người đang nói chuyện, Mộ Tuyết không để ý bị vấp, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, may là Lý Phong như tia chớp ra tay đở lấy, chỉ bất quá không cẩn thận đã đụng trúng chỗ không nên động vào, nhưng hai người đều làm bộ không biết, đỡ phải xấu hổ.
"Cảm ơn" Mộ Tuyết có chút ngượng nhỏ giọng nói, hai người cứ như vậy chậm rãi ra khỏi phòng huấn luyện, Mộ Tuyết hiện tại hiển nhiên không thể tự về nhà, Lý Phong liền đưa nàng về ký túc xá.
Nhìn Lý Phong tìm chỗ để ngồi, Mộ Tuyết cười nói: "Cứ tùy tiện mà ngồi, mình cũng không có gì để chiêu đãi đâu, không có cách nào khác mà so với phòng của Đường Linh, đồ ăn quần áo cũng không có nhiều, không cần khách khí".
Mộ Tuyết ngồi ở ghế sofa chỉ chỉ máy café ở đối diện, nhẹ nhàng xoa chân của mình.
Cùng một loại phòng, Đường Linh có thể dùng từ xa hoa để hình dung, mặc dù trường học bố trí cho bọn họ cũng khá cao cấp, nhưng đối với Đường Linh mà nói thật sự là bình thường, công chúa có cuộc sống của công chúa, đối với nàng mà nói, nếu không xa xỉ mới là có tội, tiền phải tiêu mới có thể lưu thông, nếu tất cả người có tiền đều giữ lại không chi tiêu, vậy kinh tế làm sao mà vận chuyển được, cho nên cơ hồ trong phòng Đường Linh hầu hết đồ đạc đều thay đổi, đối với việc này, cho dù Hiệu trưởng cũng không tiện nói gì, ngời khác nhau thì có đãi ngộ khác nhau. Mà Mộ Tuyết trong phòng đều là có sao để vậy, nhưng nhìn ra được, chủ nhân rất có tâm địa bảo vệ phòng, dọn dẹp rất sạch sẽ, đồ đạc cũng được gìn giữ rất tốt, … về phần Lý Phong, toát mồ hôi, tên này cho tới bây giờ đều là tiện tay để loạn lên, thỉnh thoảng mới dọn phòng một chút, may là hắn đối với việc này yêu cầu cũng không cao, thu dọn phòng cũng bởi vì Đường Linh hay đến, đương nhiên hắn cũng không thể hy vọng Đường Linh làm giúp hắn, … Đường công chúa về phương diện này còn kém hơn cả hắn.
"Ha ha, café thì không cần, thúôc để ở nơi nào, ta lấy cho cô, đắp thuốc một giờ là có hiệu quả ngay".
"Trong phòng trong, … Thôi đi, để mình tự đi lấy" Vốn muốn nhờ Lý Phong lấy, đột nhiên nghĩ đến đó là phòng ngủ, bên trong có rất nhiều thứ không nên thấy, làm sao có thể để cho con trai thấy được.
"Ồ, như vậy, ta đi lấy cho cô" Vừa mới đinh nhấc chân, Lý Phong đã lập tức rụt lại, cái này cũng có chút khó khăn, động tác như vậy làm cho Mộ Tuyết nở nụ cười.
"Ừm, ừm, mình bây giờ đã hiểu tại sao Đường đại tiểu thư lại thích bạn, mặc dù có nhiều khuyết điểm, nhưng ưu điểm cũng có".
"Khụ khụ, ưu điểm trên người ta rất nhiều, ưu điểm lớn nhất chính là thông minh!"
"Thông minh? Là ngốc thì có" Mộ Tuyết che miệng cười, người này thật làm cho người ta bật cười, khi chiến đấu lại như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Đắp thuốc xong, chân đã chườm lạnh, cảm giác quả nhiên thoải mái hơn, "Tùy tiện uống chút gì đó đi, nếu không mình sẽ rất ngại đó".