Bốn mắt nhìn nhau... “Ha ha, tiểu thư chân đẹp, chúng ta lại gặp rồi...”
“Lưu manh, bỏ tay ra!” Mỹ nhân trên máy bay trừng mắt ngó Lý Phong. Hôm nay không biết đen đủi thế nào, vừa thoát một tên cuồng sắc lại chạm trán ngay gã khả ố này...
“Tiểu thư, cơm có thể nhai ẩu nhưng lời không thể nói ẩu được đâu... Hình như tôi chưa lưu manh với cô lần nào mà? Vả lại gói bắp rang này tôi lấy trước, cô có hiểu thế nào là trước với sau không...?”
“Hừ... đã lấy nhiều như vậy, cái này để lại thì sao?”
“Ha ha, cô có thể đến nơi khác mua kia mà...?”
“Nơi khác mà có, tôi phí lời với anh làm gì? Không biết ở đâu chui ra một tên tham ăn như vậy chứ...” Triệu Điềm Điềm tức đến mặt đỏ tía tai.
Những cô gái chân đẹp không hề nhiều, huống hồ cái váy cô nàng mặc lại ngắn đến không thể ngắn hơn… có điều Lý Phong không tỏ vẻ gì muốn nhường nhịn...
“À... vậy thì là cô xui xẻo rồi...!” Nói đoạn nhanh như cắt rút gói bắp cho vào túi...
Không chỉ đôi chân mà cả khuôn mặt mỹ nhân cũng dài ra miên man...“Đồ... đồ... ngươi có còn là đàn ông không hả? Có biết thế nào là ga lăng không?”
“À... muốn biết tôi có phải đàn không chứ gì? Không thành vấn đề, có thể dành chút thời gian nghiên cứu mà...”
“Đồ…....”
Từ trước tới nay, nam nhân nào nhìn thấy Triệu tiểu thư mà không vâng vâng dạ dạ, ngoan ngoãn nghe lời, đằng này… Tức quá thể! Bỏ đi hay quyết làm cho ra nhẽ đây?
Triệu Điềm Điềm phùng mang trợn má, quyết thực hiện một cuộc thánh chiến, nhưng khi vô tình nhìn vào túi xách mới thấy một túi bắp rang nắm gọn trong đó từ lúc nào...
Mỹ nhân sững lại, ngây người ra. Trên ghế, Lý Phong vẫn thản nhiên nhai tí tách... Đương nhiên hắn biết thế nào là phép tắc ưu tiên phụ nữ, nhưng một cô gái kiên ngạo như vậy cũng nên được dạy dỗ một chút...
Những trận đấu của hắn căn bản đều kết thúc trong khoảng ba mươi giây. Bất kể đối thủ ra chiêu gì, hắn chỉ nắm một nắm, lắc vào lắc, sau đó đá một phát bay đi... Ít ra cho đến gần hết sàn đấu Tam tinh cũng chưa có ai chống lại được.
Người hùng tương lai của thế giới – Popeye thủy thủ bắp rang chăng?
Từ lúc đó trở đi, khán giả thường trực xem hắn đấu, ngoài Salta còn có một hình bóng yểu điệu. Mỗi lần Lý Phong thắng cuộc, cô gái ấy đều có vẻ rất tức tối, có điều... hai người đều thích bắp rang.
Sau khi thực hiện đủ các nghĩa vụ quan hệ cho GAD, chương trình đầu tiên Đường Linh thực hiện là thăm viếng Học viện quân sự Trung tâm. Một mặt cô muốn xem trường quân sự ở đây ra sao, quan trọng hơn là cuộc thảo luận với một số giáo sư ở đây về các tiến bộ kỹ thuật trong công nghiệp robot cơ động. Những siêu thiên tài như Ái Nhân Tư Thản hay Lý Đức La dù là ở NUF cũng hiếm hoi, được trao đổi với họ là dịp hiếm có đối với bất cứ ai say mê khoa học.
Học viện Trung tâm cũng đang trong kỳ nghỉ. Đương nhiên ở đây không hề có mùa hè hay mùa đông, đó chỉ là thói quen di truyền từ loại người Trái đất, cũng như một ngày của họ cũng tính 24 tiếng... Ngày đêm trên Mặt trăng được tạo ra bằng các thiết bị vũ trụ chắn sáng khổng lồ trên trời, với trình độ của NUF bây giờ đó không phải là chuyện gì khó khăn.
Một học sinh USE có thể gây chú ý như vậy trong học viện cao cấp nhất Mặt trăng, phi Đường Linh có lẽ không còn ai thứ hai nữa. Tất cả các anh tài của học viện Trung tâm đều muốn nhìn tận mắt thiếu nữ thiên tài, đồng thời cũng muốn biết cô có phải là hữu danh vô thực không.
Thực ra không ít người nghi ngờ, những bài viết đó không phải là trí tuệ cá nhân của Đường Linh mà là thành quả tập thể một nhóm nghiên cứu trong GAD. Mấy ngày qua, biểu hiệu của Đường Linh đều rất xuất sắc, người Inventer vô cùng thiện cảm với cô, nhưng điều đó không có nghĩa các tinh hoa kiêu ngạo của Học viện Trung tâm sẽ nương tay...
Trương Lâm Tinh và Khương Yên đều là sinh viên tại đây. Là hai trong Bắc đẩu thất tinh, hiển nhiên hai người đang được giới truyền thông chú ý, không ít thầm so sánh Đường Linh với họ...
Đi cùng nhóm người hộ tống, Trương Lâm Tinh và Khương Yên giới thiệu với Đường Linh về tình hình trường học. Đường Linh thật sự tán thưởng phong cách kiến trúc vừa duy mỹ vừa rất hợp lý của Học viện, chỉ cần đến một lần sẽ lưu lại ấn tượng khó phai. Đó cũng là minh chứng cho trí tuệ siêu phàm của người Inventer.
Đi dạo xong, họ vào buổi tọa đàm. Sinh viên Học viện có 10 người, do Trương Lâm Tinh và Khương Yên đứng đầu. Các giáo sư có bốn vị thuộc các lĩnh vực vật lý, toán học, cơ giới học và vũ trụ học. Khác với sự ganh đua ngấm ngầm của các sinh viên, bốn khoa học gia chỉ đơn thuần muốn cùng Đường Linh thảo luận một số vấn đề trong quan điểm của cô.
Về độ sâu nghiên cứu, Đường Linh chắc chắn không thể so sánh với bốn chuyên gia này, nhưng một số giả thuyết mới đây của cô lại có tính đột phá đáng kinh ngạc.
“Đường Linh bằng hữu, xin hỏi bạn có ấn tượng gì với học viện của chúng tôi?” Trương Lâm Tinh lên tiếng. Địa điểm gặp mặt là phòng họp lớn của Học viện, có cả một nữ đại diện của giới truyền thông tham dự. Có điều trước khi bắt đầu, cô ta được nghiêm lệnh không hỏi lung tung. Dù Đường Linh còn là sinh viên nhưng thân phận rất đặc biệt, đặt câu hỏi không đúng cách rất có thể sẽ gây vấn đề về ngoại giao...
“Rất đẹp, ngay khoảnh khắc đặt chân vào trường tôi đã cảm thấy sự hiện diện của một không khí tri thức đặc thù...”
“Đường Linh bằng hữu, tôi đã đọc kỹ các bài viết năm nay của bạn, rất sáng tạo. Ở NUF, những người trẻ tuổi có cách nghĩ như bạn ngày càng ít... Nếu không có gì trở ngại, tôi muốn thỉnh giáo vài vấn đề.”
Người vừa nói là giáo sư toán học nổi tiếng Khố Tư Bác Đặc. Địa vị của ông trong giới nghiên cứu ở NUF thì khỏi phải bàn, ông không lãng phí thời gian quý báu của mình bao giờ, đi ngay vào vấn đề. Ký giả tham dự nhìn hai người rất hứng thú.
“Vâng, thưa Giáo sư, em cũng có vấn đề muốn được thầy chỉ dạy...”
“E hèm, suy đoán về tham chiếu Kepler của biến số phi tuyến tính K do cô đưa ra, tôi đã thử luận chứng vô số lần nhưng sai số đều khác một chút với kết quả của cô. Có điều tôi vẫn cho rằng suy đoán này hoàn toàn có cơ sở. Nếu có thể xây dựng một mệnh đề hoàn chỉnh, điều đó sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của nhiều lĩnh vực...”
“Đúng vậy, đặc biệt là đối với vật lý! Phải biết toán học là cơ sở của vật lý, nói thực tôi cũng đã trực tiếp kiểm chứng nhưng vấn đề vẫn còn tồn tại...” Lão bằng hữu của Khố Tư Bắc Đặc, nhà vật lý La Ni Tư vừa nói vừa cười hà hà: “Căn cứ vào đâu mà cô đạt được những kết quả như vậy?”
“Cả ý tưởng và kết quả của tôi đều nảy sinh từ việc nghiên cứu hệ thống động lực của robot cơ động. Suy đoán đầu tiên bắt nguồn từ những tính toán hằng định trong chất môi giới tốc độ siêu ánh sáng... Tôi cho rằng, thông qua tham số này chúng ta có thể tính toán tỷ lệ chất môi giới nhằm khống chế tốc độ bước nhảy không gian. Đây đại khái cũng là cơ sở số luận cho bước nhảy không gian mà chúng tôi đang nỗ lực nghiên cứu. Tuy đã lượng hóa được khả năng của bước nhảy, nhưng chúng tôi vẫn chưa thể dự đoán được thời khắc bước nhảy diễn ra. Vấn đề là trong không gian tốc độ siêu ánh sáng làm sao để giữ được sự ổn định của vật chất hồi quy, tuy có trên 90% khả năng là tự nhiên hồi phục hoàn chỉnh nhưng tôi vẫn mơ ước có thể tạo ra một hệ thống kiểm soát hoàn toàn quá trình này. Nếu hoàn thiện kỹ thuật đó, việc du hành liên vũ trụ sẽ không còn là ảo mộng đối với loài người nữa...” Đường Linh sôi nổi, ánh mắt sáng lấp lánh càng làm nổi bật dung nhan xinh đẹp.
“Hay, hay, hay lắm! Thanh niên quả niên dám nghĩ dàm làm... Ha ha, chúng tôi đều già cả rồi...”
“Bạn Đường Linh, tôi có một câu hỏi... Ý tưởng của bạn tuy có vẻ khả thi nhưng vẫn có chút cảm giác thiếu điểm tựa. Chúng ta thiếu nhận thức và thực nghiệm về sự vận hành và trạng thái của vật thể trong không gian tốc độ siêu ánh sáng, tất cả những số liệu bạn nêu ra đều đơn thuần chỉ là suy luận, vậy lý luận đó của bạn có phải quá mạo hiểm không?” Trương Lâm Tinh hỏi, giọng hết sức bình thản.
Cac giáo sư đều mỉm cười im lặng... Cuộc thử sức của tuổi trẻ đã bắt đầu, thật thú vị, đây là điều tuyệt đối đáng khíchh lệ.
Trường học là gì, là nơi thày truyền tri thức cho trò chăng? Sai! Đó không phải là mục đích chủ yếu của trường học, về căn bản đó là thầy có vấn đề cần học trò giải đáp, cần các học trò tiếp tục gánh vác lý tưởng và mục tiêu họ chưa thể thực hiện được.
“Trương Lâm Tinh bằng hữu rất đúng, cho nên tôi chỉ nói đó là suy đoán mà chưa phải là lý luận. Vốn suy đoán này tôi nghĩ ra trong một lúc tình cờ, còn cần phải bổ sung rất nhiều...” Đường Linh ung dung mỉm cười.
Khí độ ấy khiến bốn vị giáo sư rất hài lòng... Học vấn thực sự tuyệt đối không sợ chất vấn hay bài bác, vì có phản biện mới có tiến bộ. Một người nếu chỉ muốn được ca ngợi thì tài năng đến đâu cũng không thể có kết quả tốt.
“Trong tình huống ngẫu nhiên ư?” La Ni Tư rất thú vị về chuyện này. Sự kiện ngẫu nhiên nào có thể gợi ra giả thuyết, biết được có khi lại là điều rất quan trọng.
“Đúng vậy, khi cùng các bạn học thảo luận về chất môi giới tốc độ siêu ánh sáng, vài câu nói đã thức tỉnh tôi...”
Các sinh viên Học viện quân sự Trung tâm, kể cả những nhân vật xuất sắc như Trương Lâm Tinh, lúc này đã hoàn toàn trở thành vật làm nền. Chỉ cần vài câu là biết Đường Linh không phải người dễ đối phó, không những kiến thức vững vàng mà tài hùng biện cũng không kém. Mỗi khi cô phản công, tuy lời nói không mang theo kim châm nhưng khiến người ta rất khó chịu.
“Đường Linh bằng hữu, lý luận về robot biến hình và hệ thống tác chiến mọi môi trường đã trở thành chủ đề nghiên cứu chung của USE và NUF. Đối với hoạt động của cả hai nhân loại tương lai, robot cơ động là vũ khí tấn công và phòng ngự chủ yếu, vì vậy tác chiến mọi môi trường càng chiếm một vị trí đặc biệt. Nghiên cứu này đã được triển khai từ lâu, nhưng lý luận phân tán hệ thống động lực của cô thực sự là một gợi mở cho những ông già như chúng tôi. Có điều động lực phân tán sẽ tăng độ khó của thao tác, cho dù là chiến sĩ Inventer mạnh nhất được huấn luyện đặc biệt cũng rất khó thực hiện. Cách nghĩ chung của chúng tôi là thiết kế một hệ thống điều khiển thông minh, nhưng đó cũng là vấn đề lớn, cô thấy thế nào?”
“Thưa tiến sĩ Khắc Lan, cách nghĩ của mọi người hiện nay đều tập trung vào trí tuệ máy móc thuần túy và trí tuệ nhiều trình tự bán nhân tạo, cá nhân tôi thiên về cái trước hơn. Tuy thiết kế phức tạp một chút nhưng tôi tin đó là phương hướng chủ yếu, ít ra chúng ta có thể tạo ra cơ sở để cung cấp kinh nghiệm cho những người đi sau.”
“Tôi lại có quan điểm khác, trí năng nhân tạo thuần túy không đơn giản như vậy. Máy tính không thể quá lớn, nếu không thì robot không thể mang nổi, lại còn nếu quá tinh vi sẽ khó bảo trì, nhưng nếu đơn giản quá thì trí năng cũng không đủ tác dụng... Với hướng suy luận đó thì trí năng bán nhân tạo sẽ dễ thực hiện hơn...” Trương Lâm Tinh phản bác, có lý lẽ chứng cứ rõ ràng.
Thực ra vấn đề này rất khó nói đúng sai, chỉ là lợi ích của mỗi người khác nhau.
Ánh mắt mọi người dồn vào Đường Linh... “Ưm... bạn Trương Lâm Tinh nói không sai, chỉ là điều kiện tiền đề của tôi và của bạn khác nhau. Trí năng thuần máy móc không nhát định quá cồng kềnh hay nặng nề, vấn đề này tôi đã có cách nghĩ, cho dù khó khăn cũng chỉ là lý niệm bước nhảy được thực hiện thế nào...”
“Haha, thật sao? Nói thực, khi bạn đưa ra khái niệm này tôi đã nhảy lên một cái rồi đó... Bạn nói có biện pháp toàn diện để giải quyết vấn đề hệ thống trí năng của robot?”
“Tôi không dám nói giải quyết toàn diện, đúng hơn là chưa dám... Cuộc hợp tác lần này của chúng tôi với AEPO, robot hoạt đôộg mọi môi trường là một trong những hạng mục chủ yếu. Vì lý do bảo mật tôi không thể nói gì hơn, chỉ có thể tiết lộ thế này... cũng như sự phân tán trong hệ thống động lực, hệ thống trí năng cũng có thể làm như vậy. Vì sao phải đi vào lối mòn từ trước đến nay, nhất định chế tạo một cơ quan điều khiển toàn quyền như đại não...?”
Trong phòng mọi người đều im lặng, quá nửa là nghe không hiểu, gần một nửa còn lại đang tập trung suy nghĩ. Tiến sĩ Khắc Lan là người đầu tiên phản ứng...
“Tuyệt diệu, mấy tuần trước AEPO có mời tôi cộng tác, xem ra không thể từ chối rồi... Đây là một lý niệm hoàn toàn mới, bất kể thành công hay không chắc hẳn đều rất thú vị!”
Trương Lâm Tinh cũng là nhân tài về mặt này, nhưng hôm nay lòng tự tin của cô nàng thực sự bị tổn thương nghiêm trọng. Những lý luận được đối phương nói ra một cách nhẹ nhàng, cô ta phải suy nghĩ hồi lâu mới thông. Không thể ngờ đó lại là một cô gái, lại ngang tuổi với cô ta, lại còn là người Trái đất...
Bốn vị giáo sự thay nhau đặt câu hỏi, Đường Linh cũng nói ra những ưu tư gần đây. Năm người trò chuyện hăng say như không còn ai trong phòng, các sinh viên Học viện Trung tâm ngồi trơ như tượng đá... Đón tiếp Đường Linh, câu lạc bộ Vương bài đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng diễn biến hóa ra hoàn toàn không tuân theo kịch bản. Chủ đề thảo luận của các giáo sư hoàn toàn không phải là đẳng cấp họ có thể xen vào được, cả Trương Lâm Tinh của vậy thôi...
Khố Tư Bác Đặc đột nhiên đập bàn đánh rầm “Sinh viên Đường Linh, cô có hứng thú chuyển trường không? Chỉ cần cô gật đầu, mọi thủ tục tôi sẽ lo hết!”
“Đúng lắm, toán học là cơ sở của mọi khoa học, năm sau tôi có thể đặc cách mời cô làm nghiên cứu sinh!” La Ni Tư không chịu kém. Chỉ cần nói chuyện một lúc, các giáo sự đều phát hiện ra tiềm lực của Đường Linh. Kiến thức khó đến đâu cũng có thể học được, nhưng khả năng sáng tạo thì chỉ có thể là thiên bẩm. Trong số các học trò của họ, chỉ Trương Lâm Tinh là có tiềm năng sáng tạo, đáng tiếc cô ta quá kiêu ngạo...
“Chà chà, hai vị quá vô tư rồi đó... Lão già tôi phải liều với hai người mới được!”
“Ha ha, tôi cũng không chịu thua đâu...”
“À đúng rồi, cô có bạn trai chưa? Nói cho cô biết, thanh niên xuất sắc ở đây không thiếu đâu, có cần tôi giới thiệu vài người không?” Khố Tư Bác Đặc chưa chịu thôi, cả mỹ nam kế cũng không từ.
Đường Linh hơi đỏ mặt: “Cám ơn, nhưng tôi đã có bạn trai rồi.”
Bốn giáo sư trừng mắt nhìn mấy gã học trò... Một lũ ăn hại!
“À... bạn trai của Đường Linh có lẽ cũng rất ưu tú. Tôi nghe nói khóa này Alan đã đặc biệt chiêu mộ nhiều anh hào trẻ như Hoàng Triêu Dương, Lilan Carlos... Lẽ nào là một trong số họ?” Trương Lâm Tinh cố ý cao giọng. Lý Phong hình như là kém nhất trong số vào thẳng, có chỗ để tấn công rồi...!
“Không phải họ, nhưng trong lòng tôi anh ấy là số một!” Trên mặt Đường Linh lộ vẻ hạnh phúc đáng để người ta ganh tị, có điều biểu lộ rõ chỉ đến đó rồi thôi. Đây là chuyện riêng tư, hơn nữa không liên quan gì đến chủ đề cuộc gặp này.
Trương Lâm Tinh dù sao cũng là hậu duệ của một nhà quyền quý, nếu có truy bức thêm cũng chỉ tỏ ra mình tầm thường.
Bên ngoài chợt nổi lên tiếng ồn ào, hình như có ai đó mới đến rất gây chú ý... Nét mặt La Ni Tư nghiêm lại, kẻ nào dám bất kính như vậy chứ?
Có điều sau khi biết nguyên nhân, cuộc tọa đàm của họ lập tức tuyên bố kết thúc. Rất đơn giản, chỉ có một người... Angel!
***************
Tổng bộ Hoàng Phong Châm...
“Thưa Hội trưởng, điều tra cho thấy những người liên quan đến Chiến Sĩ Đao Phong đều nhắm đến Phong Thần Hội, đặc biệt là Kỵ Sĩ Tử Vong và Liên minh nhỏ Cực Quang. Hiện giờ chúng đều gia nhập Phong Thần Hội...”
“ID của Lão đại hội này là Phong Linh, từng có biểu hiện xuất sắc khi chiến đầu giành viên tinh thạch rạn cấp 10 ở Thổ Tinh, bề ngoài có quan hệ không tồi với Sát Phá Lang. Phong Thần Hội thực lực toàn diện khá cân đối, Liên minh cấp D chúng ta phái đi bị chúng tiêu diệt toàn bộ!”
“Cứ giám sát chặt chẽ, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi!”