“Ê... đồ xấu bụng! Nhưng loại liên minh này cũng đáng cho một bài học... đại loại khi áp sát chừng 100m là sẽ lọt vào tầm do thám của chúng, nhưng thường thì không có ai để ý, nhất là khi chỉ đi một mình. Vì thế trong thực tế anh có thể an toàn cho đến khoảng cách 30m, sau đó thì phải công kích thật mạnh, các game thủ rất nhạy cảm với BS 001 mà...!”
“30m à? Thời gian chúng đóng được cửa thành là bao lâu?”
Tách tách... Đường Linh nhanh tay gõ phím tìm kiếm...
“Đóng cửa khẩn cấp thường mất 5 giây, theo phân tích của người ta thì khả năng của Hoàng Phong Châm ở mặt này không cao, có lẽ thời gian phản ứng sẽ dài hơn. Nhưng 5 giây đối với một đại nhân vật như Chiến Sĩ Đao Phong đã là quá đủ rồi, đúng không?”
Lý Phong ngang nhiên gật đầu, không quên véo nhẹ vào bắp đùi mịn màng của Đường Linh làm mỹ nhân hứ lên một tiếng nũng nịu... Đường Linh biết, bất kỳ điểm nào trên thân thể cô cũng có sức mê hoặc tột cùng đối với cánh đàn ông, Lý Phong đương nhiên không phải ngoại lệ. Đường Linh cũng rất vui lòng cho phép, chỉ có điều… cần tập trung vào việc chính trước đã!
“Vào thành là chuyện nhỏ, tiếp cận tháp năng lượng mới là việc lớn. Từ cửa ngoài đến đó, khoảng cách theo đường thẳng là 300m, ở giữa có ba chốt chặn. Mấy chốt này không quá nghiêm ngặt, chỉ cần dùng gươm ánh sáng là được, nhưng phá hủy dù sao cũng mất thời gian. Trong lúc đó Chiến sĩ cơ động của đối phương có thể kéo đến gây khó dễ cho anh, khi đến được tháp năng lượng thì đội bảo vệ hẳn đã chờ sẵn... tận 50 người đấy! Cài đặt đạn hạt nhân trong điều kiện bị 50 người làm phiền, chuyện này không dễ đâu...!”
Đường Linh vừa nói vừa dán mắt vào màn hình... Tài liệu cụ thể cô không lấy được, nhưng theo lệ thường thì bảo vệ sẽ có chỉ huy là một Thiếu uý và một số chiến sĩ cơ động hạ sĩ quan. Các game thủ cấp cao không mấy khi hạ mình làm lính canh, huống hồ nếu xảy ra công kích thì tất sẽ có tin báo, vì thế cũng không cần thiết phải phái cắt cao thủ ra giữ thành...
Năm mươi người ư?
Có vẻ phiền đây... một thanh gươm ánh sáng chắc không đủ, giải pháp duy nhất chỉ có thể là tốc chiến tốc thắng. Nếu toàn bộ phân hội Hoàng Phong Châm về kịp, dù là Chiến Sĩ Đao Phong chắn chắn cũng sẽ bị hạ gục. Trong trường hợp này súng laser của BS001 quá chậm, căn bản không giúp được gì.
“Phong ca, Linh nhi nghĩ chúng ta cần mua thêm hai vũ khí nữa. Thứ nhất là đạn xuyên giáp... sau khi xông vào thì cửa thành chắc chắn sẽ bị đóng lại, vì thế lúc xong việc rời đi nhất định phải cần đến đạn xuyên giáp. Đạn này có thể trực tiếp mua trên diễn đàn, còn thứ hai là một vũ khí uy lực mạnh...”
Lý Phong thận trọng gật đầu: “Muốn vào thành thì chỉ gươm ánh sáng là đủ, nhưng 50 Chiến sĩ cơ động nhất thiết phải giải quyết thật nhanh, sau đó phải kích hoạt đạn hạt nhân nữa... Ừm, một súng laser đạn chùm T8 cộng thêm một pháo xuyên giáp M3, trang bị thêm thế là đủ!”
“Chờ đã... hai vũ khí này đều rất nặng. BS001 bản thân đã đủ nặng rồi, vả lại cuộc công kích có thể kéo dài, tiêu tốn thể lực vô cùng lớn. Anh nhắm xem có đủ sức mang chúng không?” Đường Linh lo lắng hỏi.
Một chọi một, tiêu hao thể lực đã không ít. Trận chiến một chống lại vô số như thế này, mức độ tiêu hao còn hơn gấp bội lần...
“Yên tâm đi, chịu vài ngày cũng không thành vấn đề...” Lý Phong mỉm cười tự tin, tay vuốt nhẹ má người yêu: “Sao lại nhìn anh như vậy, anh biết anh rất đẹp trai rồi mà…” Hắn lại bắt đầu tếu táo.
Đường Linh lại không có ý đùa, ôm choàng cổ hắn dâng lên một nụ hôn say đắm. Tiểu mỹ nhân đã bị vẻ uy dũng của Lý Phong chinh phục hoàn toàn...
Tiểu Kim… Ma Quỷ Kim... lần sau gặp mặt có lẽ nên đổi là Thượng Đế Kim rồi... Cảm giác lúc này của Lý Phong là được làm nam nhân là điều tuyệt vời nhất trên quả đất!
Lý Phong tuyệt không dùng vũ khí tùy tiện, nhưng lúc này cũng không thể không nghe theo lời Đường Linh. Pháo xuyên giáp M3, trừ phi là tường thành bằng hợp kim đặc biệt, còn thì tất cả đều bị xuyên thủng. Khuyết điểm của nó là sức xuyên rất lớn nhưng sức công phá lại không đủ, phạm vi sát thương hẹp. Còn súng laser đạn chùm T8 có thể bắn liên thanh tốc độ cao, tuy nhiên độ chuẩn xác không lớn. Hai loại vũ khí này là trang bị tiêu chuẩn của quân đội nhưng trong game lại rất ít được sử dụng, đơn giản vì còn có những loại tốt hơn nhiều. Trò chơi mà... robot giả tưởng còn làm được huống chi là mấy loại súng cá nhân...
Nhưng với Lý Phong, như thế là quá đủ!
Kế hoạch Đường Linh phác ra hiển nhiên chỉ là đường lối đại thể, từ tiếp cận rồi giáp mặt công kích, kích hoạt đạn nổ đến rời đi... tất cả cần phải phân tích chi tiết thêm, cũng như sẽ có sự cố phát sinh ngoài ý muốn. Giết hết đối phương không phải là mục tiêu chủ yếu, những kinh nghiệm từ trong đó mới là thứ Lý Phong và Đường Linh cần, vì thế hai người bàn bạc hết sức tỉ mỉ từng tình huống một.
Phải an toàn rời chiến trường mới có thể thoát khỏi mạng, có nghĩa là sau khi ra khỏi căn cứ của Hoàng Phong Châm thì Lý Phong có hai lựa chọn... Một là xông vào thành Lan Đoá. Thành quách của chính quyền cấm tư đấu, đương nhiên cũng có khả năng chính quyền ra tay trừng phạt hắn, nhưng như Đường Linh đã nói, vì chỉ số đạo đức của Hoàng Phong Châm rất thấp nên chính quyền chắc chắn sẽ không can thiệp.
Lựa chọn thứ hai là rút lui thật nhanh, tạo ra khoảng cách an toàn rồi thoát khỏi mạng. Hai lựa chọn này là phổ thông nhất, nhưng hai người đang cân nhắc khả năng thứ ba có thể còn hay hơn...
Càng bàn bạc càng thú vị, đúng là dịp tốt để diễn tập chiến đấu... Trong khi đôi tình nhân vạch kế hoạch thì nạn nhân tương lai của họ vẫn miệt mài chửi bới, không thể ngờ ngày tàn của chúng đang đến gần...
Kỳ thực thì có lo xa đến đâu chúng cũng không ngờ Chiến Sĩ Đao Phong lại to gan đến vậy, dám một mình chọi lại cả một thành lũy! Huống hồ BS001 không hề thích hợp cho chiến thuật đánh nhanh rút gọn, đơn giản vì tốc độ của nó quá chậm, chậm nhất trong tất cả các loại Chiến sĩ cơ động.
Tuy còn liên quan đến năng lực của người lái, song máy móc nào chẳng có giới hạn kỹ thuật. Vượt quá giới hạn ấy thì dù là sắt cũng tan tành, đây là vấn đề tuyệt đối không thể bỏ qua được!
Lý Phong cũng đã nghĩ đến chuyện đó, rốt cuộc quyết định vẫn giữ lại BS001. Mấy loại robot đời mới đương nhiên là quá tốt, nhưng thao tác dễ dàng lại khiến hắn thấy nhạt như nước ốc, chẳng có gì thú vị nữa cả.
Chọn ngày không bằng được ngày, hai người mất hơn một tiếng phân tích tài liệu, xây dựng kế hoạch, xác định phương án... Đương nhiên quá trình này không cần nhiều thời gian đến như vậy, chỉ là Lý Phong và Đường Linh hoàn toàn xem như đang học nhóm, vừa bàn luận vừa vui đùa. Không hiểu nếu Hoàng Phong Châm biết chúng bị người ta khinh miệt như thế, liệu cảm giác sẽ thế nào...?
Có điều, ai bảo chúng đã dám vuốt râu rồng? Thực ra Lý Phong không để bụng bao nhiêu, nhưng lũ người đó đã chọc giận một nhân vật khác, chính là tiểu công chúa của chúng ta... Bản tính Đường Linh rất dịu dàng thuỳ mị, nhưng đó chỉ là khi chưa ghen... Dám động vào Đao Phong của cô, lũ người này không thể tha được...!
Có sự cổ vũ hết lòng của người yêu, Lý Phong đương nhiên càng hăng hái. Lần đầu tiên đơn binh đột kích, lại ngay trước mặt mỹ nhân, nhất định phải làm một trận thật hoành tráng!
8 giờ 30, thời gian cao trào của game Chiến tranh vũ trụ. Rất nhiều game thủ đang trên mạng, người thi đấu, người luyện tập, người tán gẫu, người mua đi bán lại trang bị kiếm lời... Đương nhiên trận đánh hôm qua vẫn còn là đề tài nóng hổi, khắp các box đều sôi nổi thảo luận. Chẳng ai biết, Chiến Sĩ Đao Phong nhanh như vậy đã xuất hiện...
Lệ thường từ trước tới nay, Chiến Sĩ Đao Phong đánh xong một trận chí ít phải biến mất một tuần, các game thủ chỉ còn cách chờ đợi...
Nhưng hôm nay là ngoại lệ... Diễn đàn đang nhộn nhọp chợt im phắc, cả các trận đấu cũng dừng hết lại, vì một thông báo của ban điều hành...
“Sau 10 phút, Chiến Sĩ Đao Phong sẽ phá huỷ một phân hội của Hoàng Phong Châm!”
Các game thủ bỏ hết việc đang làm, ngây ra nhìn vào màn hình... Trời đất, một mình khiêu chiến một phân hội của Liên minh hạng A... Một phân hội Hoàng Phong Châm, nhỏ đến đâu cũng phải có gần một nghìn Chiến sĩ cơ động. Cho dù chỉ toàn là binh nhì, chỉ cần dí ngón tay cũng đủ đè bẹp anh ta rồi!
Bất cứ người nào khác, nếu gửi đi một thông báo như vậy nhất định sẽ bị cho là điên, hoặc chỉ đơn thuần là giải toả cơn thịnh nộ, nhưng lần này lại khác...
Bởi vì người đó là Chiến Sĩ Đao Phong!
Sau phút sững sờ, các game thủ lại căng thẳng chờ thông tin tiếp theo... Hoàng Phong Trâm có đến vài chục phân hội, phân hội loại lớn phải đến gần một chục, Chiến Sĩ Đao Phong sẽ tấn công vào đâu đây?
***********
Các game thủ thấy thông báo, đương nhiên Hoàng Phong Châm cũng nhận được thông báo. Suy nghĩ đầu tiên của chúng là “Vớ vẩn!”, mới thắng có một trận đã không biết trời cao đất dày, ngang nhiên dám khiêu chiến một liên minh, hắn nghĩ hắn là ai chứ hả...!
Thời gian còn lại chỉ là 10 phút, những game thủ Hoàng Phong Châm đọc được tin cũng không mấy để ý... Không có ta thì phân đàn nào cũng đã đủ người rồi. Lực lượng đông như vậy, một Chiến Sĩ Đao Phong có là cái thá gì!
Bọn chúng, người đang bận luyện tập thăng cấp, người thì có chuyện riêng khác phải làm, nếu không nhận được cảnh báo từ tổng đàn thì chẳng ai tự động quay về. Nếu như nháo nhào trở về mà kết quả chỉ là một trò đùa thì đúng là mất mặt, một liên minh hạng A vì câu đùa của một người mà hỗn loạn như thế, sau này Hoàng Phong Châm thực sự khỏi cần nhìn ai nữa rồi...
Sau khi phát thông báo, Lý Phong lẳng lặng xuất kích... Do sự nổi tiếng của Chiến Sĩ Đao Phong mà robot BS 001 hiện thời có thể nhìn thấy ở bất cứ đâu. Có điều để chiến đấu thì thật sự không có ai, phần lớn game thủ dùng nó để... đi dạo. Dù sao thì BS001 rất rẻ, chui vào đi dạo cũng có quyền có chút mơ mộng... Vô hình trung, trào lưu đó đã thành yểm hộ cho Lý Phong.
Nhưng khi hắn rời thành Lan Đoá tiến về hướng căn cứ Hoàng Phong Châm ngoài thành thì một số game thủ đã phát hiện ra...
Quỷ thần ơi, hoá ra là thật! Chiến Sĩ Đao Phong truyền kỳ đang ở ngay trước mặt mình, thực sự đang đi tiêu diệt Hoàng Phong Châm!
Mấy người phát hiện đầu tiên khoa tay múa chân, tức tốc gửi tin nhắn cho bạn bè, bảo họ lập tức đến thành Lan Đoá. Trận đánh này mới gọi là hàng khủng, ai thua ai thắng không cần quan tâm, chỉ biết chắc chắn sẽ được một phen xem đã mắt.
Lý Phong lúc này không che giấu nữa, toàn tốc tiến về căn cứ Hoàng Phong Châm. Chừng hai trăm mét thì đối phương phát hiện ra hắn.
“Chiến sĩ cơ động phía trước, dừng lại! Đây là địa bàn của Liên minh hạng A Hoàng Phong Châm, anh có ba giây để ly khai, sau ba giây chúng tôi sẽ có biện pháp nghiêm khắc!”
Ba giây à? Nhiều quá!
BS001 vẫn lừng lững tiến tới, Lý Phong hít sâu một hơi, hai mắt trở nên sâu thăm thẳm. Chiến Sĩ Đao Phong như một dã thú hung tợn, tốc độ không giảm mà tăng lên gấp bội, băng băng xông đến cửa pháo đài...
“Không xong rồi, là Chiến Sĩ Đao Phong! Báo động đỏ, báo động đỏ! Mẹ kiếp, chân biến thành gỗ rồi hả? Mau đi báo động, đồ đần!”
Chiến sĩ toán trưởng đá bốp vào tên đội viên bên cạnh... Thằng cha Đao Phong này đúng là làm thật, đã thế ta phải khiến ngươi có đi không có về!
Còn một trăm mét, gươm ánh sáng đã vào tay...
Súng laser trên ụ pháo bắt đầu ồ ạt trút xuống, nhưng do hạn chế của quy tắc trò chơi, nếu không phải là đại chiến giữa liên minh với liên minh thì sức mạnh của hoả lực giữ thành đều bị khống chế bớt. Mà cũng không ai nghĩ Chiến Sĩ Đao Phong lại đến nhanh như vậy... Vấn đề lớn hơn là, ai cũng không ngờ hắn ta lại chọn phân hội này để đánh...
Dù sao thì Hoàng Phong Châm cũng là một liên minh hạng A. Sau vài phút nhốn nháo, những Chiến sĩ cơ động giữ cửa bắt đầu phản ứng lại, tập trung xông về phía Chiến Sĩ Đao Phong. Trong khi đó thì phía sau hắn ta dần xuất hiện một đám đông các Chiến sĩ cơ động tò mò...
Đúng là tò mò, những người này không đánh mà đến để xem... Trời đất ạ, Chiến Sĩ Đao Phong đúng là đang đánh đến, đơn thương độc mã khiêu chiến với cả một phân hội!
Không trung vang lên tiếng còi báo động điếc tai, bên trong căn cứ cũng đã phát ra lệnh tập kết. Bất kể có thuộc về phân hội Lan Đóa hay không, chỉ cần là Hoàng Phong Châm thì phải lập tức về thành!
Game thủ Hoàng Phong Châm đang bận rộn lập tức buông hết công việc trên tay xuống, chen nhau tiến về phía các chốt chặn. Không phải đi đối phó Chiến Sĩ Đao Phong mà là muốn dây máu ăn phần... Chuyện lạ, có là siêu nhân thì trong game cũng chưa nghe chuyện một người chống một nghìn. Chiến Sĩ Đao Phong thua là cái chắc, lúc đó phải giẫm được hắn một cái, về sau có thể vỗ ngực tự hào, ông đây đã từng giẫm lên cả Chiến Sĩ Đao Phong...!
Nhưng tình hình đối với Hoàng Phong Châm không màu hồng như vậy, Chiến Sĩ Đao Phong đã tiến đến sát cửa thành. Lúc này Lý Phong đã bước vào trạng thái chiến đấu...
Vù... một cái cúi đầu, Lý Phong xông về phía trước, gươm ánh sáng nhanh như chớp chém bay đầu tên chỉ huy gác cửa. BS001 thi triển một loạt chiêu thức siêu khó, liên hoàn lấy ít địch nhiều...
Chỉ thấy một vệt đỏ như chớp xẹt vụt qua, thân hình khổng lồ xông vào giữa đám chiến sĩ canh cửa. Lũ này cũng có chút can đảm, ào ào từ bốn bên xông vào, có điều vào nhanh thì ra cũng nhanh, hơn nữa còn vào sống ra chết...
Bụp bụp... bốp bốp... chỉ thấy từng cơ thể sắt thép bắn tung lên không trung. Với trình độ như thế này, căn bản không ai cản nổi Chiến Sĩ Đao Phong. Một khi không phải là tỉ thí, Lý Phong tung ra chiêu nào cũng đều là chí mạng!
BS001 xông thẳng vào bên trong không hề gặp một chút trở ngại, người của Hoàng Phong Châm hoàn toàn không kịp phản ứng, lác đác vài Chiến sĩ cơ động xông ra, nhưng kết quả chỉ là nổ tan tành.
Lý Phong không chút chần chừ nương tay, vạn nhất rơi vào biển người của đối phương thì có cánh cũng khó thoát. BS001 chẳng khác nào một chiếc xe lu điên cuồng lừng lững tiến tới, không những điên cuồng mà còn vô cùng linh hoạt... Bởi mỗi một bước di chuyển phạm vi rộng, trọng lực từ sức nặng khủng khiếp mà Lý Phong phải chịu thường xuyên vượt qua mức bốn, có khi còn lên đến mức bảy lần!
Không mảy may có một chút mệt mỏi trên mặt Lý Phong, càng chịu sức ép, hắn lại càng tỏ ra hưng phấn. Nguy hiểm, đúng là nguy hiểm, nhưng thực sự rất kích thích... Từ khi rời khỏi môi trường của Tiểu Kim, đã rất lâu hắn chưa được trải nghiệm cảm giác sinh tử mong manh như bây giờ, thậm chí mức độ nguy hiểm này vẫn còn chưa đủ...!
Kẻ địch kéo tới mỗi lúc một đông, các chốt chặn đã được thả xuống. Không còn cảm giác đi trẩy hội nữa, tất cả các chiến sĩ Hoàng Phong Châm giờ đều hiểu rõ, đây sẽ là một trận đánh sống mái...
Đang di chuyển với tốc độ cao, bên vai phải BS001 chợt bật ra một họng pháo xuyên giáp rồi không thèm nhìn nã liền ba phát chuẩn xác, mở ra một lối đi. Dù phải chịu phản lực kinh khủng từ nòng pháo, BS001 vẫn không hề có biểu hiện gì mất cân bằng, vẫn băng băng tiến tới.
Mẹ kiếp, tên khốn nào dám bảo súng xuyên giáp chỉ bắn được trong trạng thái tĩnh chứ...?
hum nay có 1 chương thui, chảy mũi nhìu wá