Mục lục
[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lễ khai giảng của Học viện quân sự Alan năm nào cũng rất náo nhiệt, lần này lại càng đáng nhớ hơn... Sự xuất hiện của năm sinh viên tuyển thẳng đã hâm nóng không khí cạnh tranh ngay từ ngày đầu, ban giám hiệu còn như đổ thêm dầu vào lửa khi thông báo: Vào cuối năm, bất kỳ ai có thành tích tổng hợp vượt qua năm người này thì sẽ giành được đặc quyền tương tự như họ, đương nhiên một khi kết quả của các sinh viên tuyển thẳng quá thấp cũng sẽ bị hủy tư cách...

Tại Alan, điểm thi chỉ là một phần, tất cả các thành tựu khác như có bài đăng trên báo, cống hiến đặc biệt cũng như biểu hiện thường ngày... đều được xét cộng vào thành tích tổng hợp.

Lý Phong, Mã Khả sánh vai ra khỏi hội trường. Mã Khả đưa tay lau trán: “Làm tôi toát cả mồ hôi! Tiểu tử cậu khá lắm, sơ sơ cũng học được tôi sáu bảy phần, xem ra tiểu thư họ Đường tội nghiệp chạy không nổi khỏi lòng bàn tay cậu rồi!”

“Vớ vẩn, tôi và Đường Linh chỉ là bạn thôi!”

“Vậy à? Thôi được, nhưng còn mỹ nhân sư phụ thì sao? Hình như cô ta thù oán gì cậu thì phải? Có phải cậu đã đắc tội với cô ta không, chuyện hôm nay tôi thấy hình như là đều nhằm vào cậu...”

“Yên tâm đi! Tôi khắc có cách giải quyết, về nhận phòng đã, sau này còn chán thời gian nói chuyện...!”

Cảm thấy có người bám theo, Lý Phong tìm cách đuổi Mã Khả đi trước, Hắn rẽ sáng một lối khác, đi một đoạn rồi dừng lại... Người phía sau cũng bước dấn lên, không hề giấu giếm hành tung, hóa ra Salta...

“Bằng hữu Salta, lẽ nào muốn giao đấu ngay tại đây?”

Salta lẳng lặng quan sát Lý Phong... Gã thứ năm này thật lạ, có lúc toát ra khí thế của một chiến binh lão luyện, lúc lại chẳng khác một sinh viên bình thường... Hai biểu hiện cứ liên tục đan xen khiến Salta đâm ra có chút rối trí...

“Không, tôi phải chuẩn bị đã!”

“Vậy cậu còn có chuyện gì nữa không?”

“Không!” Salta trả lời dứt khoát.

“Thế cậu đang đi...?”

“Về ký túc! Tôi ở cùng một nhà với cậu...”

Trời đất, hóa ra là thần hồn nát thần tính! Tên Salta này chẳng phải là bám đuôi gì hết, chỉ là đi cùng một đường!

Sinh viên tuyển thẳng ở một khu riêng, hưởng tiêu chuẩn ký túc xá năm sao. Điều đó chính hợp ý Lý Phong, tiện nghi đối với hắn không quan trọng, cáu chính là được luyện tập riêng tư và... cả Chiến Sĩ Đao Phong! Salta cũng là người tính cách cô độc, càng không thích ở chung với người khác.

Hai gã im lặng đi về ký túc xá, một trước một sau, cự ly không đổi, cả nhịp bước cũng y hệt... Một cuộc ganh đua kỳ lạ, hai bên đều chủ động điều chỉnh như nắm bắt một thế chủ động nào đó. Tất nhiên chỉ những cao nhân đẳng cấp này mới có thể cảm nhận được, còn trong mắt người thường... hai tên này chỉ là rất kỳ cục mà thôi.

Ký túc... hình như quá sang trọng! Điều này cũng không lạ... Thời đại hàng không vũ trụ, địa vị các trường đào tạo khoa kĩ quân sự không ngừng được nâng lên. Tài chính dồi dào, thêm đóng góp của những sinh viên thành đạt và tập đoàn tài chính, cơ sở vật chất của Alan là điều mà nhiều trường khác mơ cũng không được. Để khai thác nhân tài, Học viện có những đãi ngộ hơn hẳn cho sinh viên xuất sắc, mục đích cũng là để kích thích cạnh tranh...

Quẹt khẽ chiếc thẻ sinh viên lên cửa, “ting” một tiếng, giọng nữ thánh thót vang lên: “Bằng hữu Lý Phong, xin chào mừng!”

Cánh cửa mở, đợi Lý Phong vào rồi tự động đóng lại. Lý Phong nhìn quanh, không khỏi ngây ra vì choáng ngợp... Cái này gọi là ký túc xá sao...?

Trời ạ, đúng là quá đã! 230 mét vuông, đủ cả phòng trọng lực, phòng game mô phỏng, đồ đạc thông thường càng khỏi phải nói... Quả không hổ là trường quân sự hàng đầu!

Lý Phong nhào thẳng lên giường... Rầm........!

MK, thế này có khác gì mưu sát? Cũng may phản xạ của hắn đủ nhanh, nếu không cú quăng người ấy đủ làm gãy liền mấy xương sườn... Hóa ra chiếc giường nhìn có vẻ rất êm, kỳ thực bên dưới lại là thép tấm!

Trường quân sự suy cho cùng vẫn là trường quân sự, không phải khách sạn xa xỉ. Trang thiết bị đầy đủ, nhưng không thể tìm được thứ gì hưởng thụ, một số thứ thậm chí còn không bằng ký túc xá bình thường... Vào Alan là phải tuân thủ lỷ luật quân đội, bất luận sau này là sĩ quan hay chiến sĩ, cần nhất vẫn là cơ thể khoẻ mạnh và ý chí kiên cường!

Phòng Lý Phong ở tầng 18, từ ban-công có thể nhìn khắp khung cảnh xanh tốt của vườn trường. Nói là kỷ luật quân đội, thực ra cũng có một ngoại lệ... nhà trường không phản đối sinh viên yêu nhau! Không còn cách nào khác, bởi tỉ lệ sinh của nhân loại cứ giảm đều, trong khi di dân vũ trụ và rất nhiều hoạt động khác lại không ngừng yêu cầu nhân lực, càng cần đến gen của những người xuất sắc... Chính vì thế mà các trường quân sự thậm chí còn khuyến khích sinh viên có con, song thực tế dù có khích lệ cũng vô ích...

Con người ở thế kỷ XXIII, dù là nam hay nữ, đều theo đuổi ước mơ riêng của mình, không muốn dành thời gian công sức cho sinh đẻ và dạy con. Thế nên khi một phụ nữ đồng ý sinh con cho một người đàn ông, đó gần như là minh chứng cho thấy cô ta đã yêu người đó đến đỉnh điểm!

Hành lý của Lý Phong chỉ có một vali đứng mấy bộ quần áo và một vài vật dụng tối thiểu. Hắn mở vali lấy ra một máy đo nhỏ, đi quanh phòng một lượt mới hài lòng gật đầu, trong phòng không có thiết bị giám sát...

Tuy chắc là không có chuyện theo dõi sinh viên, nhưng kinh nghiệm trong huấn luyện của Tiểu Kim khiến Lý Phong không thể lơi là. Có chuyện nên tin, nhưng một số chuyện thì dù tin vẫn cứ phải kiểm tra, chỉ cần một chút lãng đi là có thể trở thành sơ hở chí mạng...!

Căn hộ khá rộng, nhưng phòng trọng lực đã chiếm một phần lớn. Lý Phong vẫn có chút không tin, một phòng trọng lực lớn như vậy giờ chỉ thuộc về một mình hắn. Giới hạn phòng trọng lực này là 6 lần, tuy không cao như ở câu lạc bộ nhưng thế cũng tạm đủ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK