Trên mặt Mộ Tuyết cũng đang mang vẻ tươi cười, nhìn ra được là nàng thích ứng rất nhanh với loại hoàn cảnh này, Mộ Tuyết không phải là Đường Linh, gia đình nàng rất bình thường, thậm chí là chỉ ở tầm trung lưu, sống ở trong loại này hoàn cảnh đó, Mộ Tuyết vẫn có thể lấy được điểm cao nhất để vào học viện Alan, có thể thấy được nữ hài tử này rất kiên cường, khi tới nơi này rồi, tính cách của nàng cũng bị phóng thích ra, một chút cũng không giống các cô gái bình thường tính khí tiểu thư hay nhăn nhó, đây cũng là điểm cực kỳ hiếm trong số các mỹ nữ.
Sa Lang không có phân phối nhiệm vụ gì cho Mộ Tuyết, mà cho nàng phụ trợ đội phó Lý Phong công tác, hắn trong lòng cũng đoán ra 8,9 phần, vừa là học viên Alan, lấy Lý Phong làm tiêu chuẩn đánh giá, nữ hài tử này khẳng định cũng sẽ không kém, nhưng mà cụ thể có thể làm cái gì, còn phải kiểm nghiệm trên chiến trường, nhưng tất cả mọi người cũng đã đem Mộ Tuyết trở thành Tiểu muội muội, một chút khổ cực cũng không cho nàng làm.
Đi tới nơi này, Mộ Tuyết cũng không ôn lại chuyện cũ cùng Lý Phong, mà tự đi tìm cái rương, bên trong là máy tính cùng một đống văn kiện, đây đều là nàng nhận từ sư bộ, bản đồ địa hình phụ cận, cùng với phương án tác chiến cụ thể, trong đó có một số bộ phận trọng yếu, cũng thuộc về loại xem xong sẽ tự động tiêu hủy, muốn sinh tồn ở chỗ này, chỉ dựa vào kinh ngiệm cùng lực chiến đấu là chưa đủ, mà còn phải hiểu cả đại cục nữa.
Tầm nhìn ở đây là tương đối quan trọng, Mộ Tuyết đến đây đương nhiên không phải là đi tìm cái chết, nàng cùng Đường Linh giống nhau, cũng có giấc mộng làm hạm trưởng, nhưng cũng không lựa chọn con đường đi giống nhau.
Đối với công tác của Mộ Tuyết, những người khác cũng không can thiệp, thời gian nghỉ ngơi đều là tự làm việc của mình, Thản Khắc thì rèn luyện thân thể, hít đất, hiển nhiên là Lý Phong đã kích thích hắn một chút, mong muốn cố gắng đuổi theo, bác sĩ phải kiểm tra trang bị, cơ giáp ở đây đều do hắn bảo trì, nếu bây giờ phát hiện vấn đề. Cũng sẽ không ảnh hưởng tới lúc đang chiến đấu, kỳ thật bình thường vất vả nhất chính là hắn, bất quá Lý Phong cũng muốn giúp hắn một tay.
Phạm Đặc Tây, Du Môn phụ trách tuần tra, an toàn là số một, mọi người đều có chút thả lỏng. Quá căng thẳng cũng không tốt, nhưng cũng không có nghĩa là có thể làm bậy, địa phương quỷ quái này tùy thời đều có thể phát sinh chiến đấu.
Sa Lang đang ghi chép, thân làm đội trưởng, bất cứ cái gì cũng phải ghi chép, để báo lên trên, đồng thời là kiểm tra mức độ của trú địa, đây cũng chính là hy cọng sống của bọn họ, mặt khác cũng phải chú ý tới khí trời, nơi này là sa mạc. Thường xuyên có bão cát, độc ác nhất chính là bởi vì ô nhiễm nghiêm trọng, thậm chí còn có thể xuất hiện từ bạo càng đáng sợ hơn, dù sao đây cũng là địa phương quỷ quái khốn kiếp.
Đây cũng là vì đề phòng trước.
"Bác Sĩ. Chúng ta có phụ kiện thừa không?"
"Đây cũng không nhiều lắm. Một ít bộ phận linh tinh thì có, nhưng các bộ vị trọng yếu thì phải chuyển đến từ sư bộ, làm sao vậy, Số 3 có vấn đề sao?"
Bác sĩ đang cầm trên tay kết quả kiểm tra của các cơ động, điện năng thông suốt, Kanou3 thì vẫn bị phá, nhưng kĩ thuật cơ chiến của loài người thì đã đến giai đoạn tương đối trưởng thành, chỉ cần không phải hỏng hóc quá nưangj thì sẽ không có vấn đề gì xảy ra.
"Phải bị hao tổn mới có thể xin cấp thêm sao?"
"Đương nhiên, chúng ta không phải là bộ đội vương bài. Cho dù bị hao tổn cũng phải rất phiền toái mới có thể xin thêm được. Ai, người nào làm khó cho chúng ta không biết, ngươi không biết đâu ta đã từng vì trang bị mà đi đến trụ sở sư bộ. Ánh mắt của tên quan quân nhu(tương tự như kế toán trưởng) đó, ta đến bây giờ còn nhớ kỹ, thật muốn đánh cho hắn một trận, ánh mắt đó làm như là đang lãng phí trang bị cho bọn rác rưởi, Mẹ kiếp, nếu có cơ giáp tốt, chúng ta làm sao phải chật vật thế này, nếu cho hắn tới nơi này, chắc chỉ 10 ngày thì “ẹo”. "
"Ha ha, đừng oán hận, trừ cái này, có thể dùng những khác phương thức thu thập được không?"
"Rất khó, trên người bọn quân du kích, nhưng đều là rất quý, chúng ta làm gì có tiền, hay là nhặt rác, nga, nhớ ta từng nói phía tây bắc có cả một bãi rác lớn không, nơi đó cái gì cũng có, nhưng rất hỗn loạn, bất quá nếu không phải là người ngốc thì sẽ không đến đó."
Phụ trách bảo trì, bác sĩ cũng có nhiều vấn đề không giải quyết được, lớn nhất cũng chỉ có thể cam đoan động lực cơ động vận hành tốt.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, đây là lần thứ hai Lý Phong nghe thấy cái bãi rác kia, cơ động chiến sĩ hiện nay sử dụng có chút không thuẩn tay, hỏa lực thì yếu, hơn nữa lúc bắn khiến độ giật rất mạnh, làm các đốt ngón tay rung lên, điều này nói rõ là cơ giáp quá yếu, căn bản những cái Kanou3 này cũng đã cũ rồi.
Cơm tối do Mộ Tuyết làm, một đám nam nhân đồng thời ghé vào, thức ăn cũng chỉ bình bình, hơn nữa dinh dưỡng cũng không cao, về phần cải thiện cuộc sống, căn bản là không có tinh lực mà đi làm, mà cũng sẽ không làm, Mộ Tuyết chỉ là dùng một chút vật phẩm đợn giản làm canh cá(giữa sa mạc có cá ăn sao?), khiến cho một đám người này điên cuồng tranh cướp, trong chớp mắt đã sạch bóng, quá sạch sẽ.
Không khí chết chóc âm trầm của tiểu đội nay đã có thêm một tia sinh cơ(sức sống).
Đêm đó Lý Phong cùng Tinh Đình canh gác, mặc dù quân đội rất ít tấn công vào buổi tối, đội du kích ngẫu nhiên sẽ chém gió(đánh vớ vẩn), nhưng có phòng ngự thì vẫn hơn, bọn họ cũng sẽ không dám đánh loạn, hơn nữa bọn họ đến bất quá là vì vật tư và cơ động chiến sĩ, đây là những thứ đáng cướp nhất, nhưng buổi tối phải cẩn thận bọn sa hạt đáng chết, trời mới biết bọn chúng có đột nhiên phi ra hay không, mặt đất ở trú địa đều là rất cứng rắn, đây đều là những kinh nghiệm sương máu mới đúc kết ra được, nếu không, lúc ngủ bọn sa hạt sẽ chui lên đánh chén, nhất là tiểu đệ đệ(cái ...).
"Tinh Đình, gần đây hình như NUF cũng rất thành thật, các ngươi bình thường có thường xuyên chiến đấu không ?"
"Ai biết cấp trên nghĩ như thế nào, bình thường mà nói chúng ta đều là xung đột trong phạm vi nhỏ, trên danh nghĩa, song phương vẫn rất khắc chế, gần đây cũng không biết như thế nào, đột nhiên lại tăng cường, trước lúc các ngươi đến, vừa mới tiến hành một lần chiến dịch quy mô rất lớn, chiến đấu như vậy ngược lại lại không tới phiên loại tiểu đội này của chúng ta, cho nên mới chết hai người, nhìn cái này, đây là con ta, khá đẹp trai, tiểu tử này bây giờ đang học trung học, thành tích rất khá!"
Tinh Đình cẩn thận mang ra một tấm ảnh, mặt trên là một nữ tử tóc vàng xinh đẹp cùng một bé trai rất đáng yêu, "Chỉ cần kiên trì qua nửa năm, ta sẽ rời cái phương quỷ quái này để về nhà đoàn tụ. "
Có lẽ là tới buổi tối, người ta sẽ trở nên tương đối mềm yếu, Tinh Đình cũng có chút nhớ nhà, mắt đang nhìn sa mạc vô tận, càng tăng thêm vài phần nhưng nhớ
Lý Phong ở cái tuổi này đương nhiên không cách nào có thể hiểu được, Tinh Đình cười cười, "Nếu không phải vì lúc đầu uống rượu gây ra chút sự tình, ta bây giờ có thể cũng là một gã quan quân không lớn không nhỏ, đây đại khái chính là mệnh,***, bất quá lão tử mệnh lớn, sẽ không chết ở chỗ này. "
"Muốn chết cũng không phải dễ dàng vậy, ta còn rất thích nơi này. " Lý Phong cầm lấy ống dòm quan sát chung quanh, buổi tối tia hồng ngoại vẫn rất có tác dụng, độ ấm mặt đất tương đối thấp, cho dù là một số động vật nhỏ cũng rất dễ bị phát hiện, đương nhiên những quái vật này trước tiên phải lộ ra thì mới được.
Lý Phong luôn luôn cho rằng vận khí chính mình không tồi, lần này cũng giống như vậy, rất nhanh đã phát hiện sa tử đang di động diện tích lớn ở xa xa, là lưu sa sao?
Lúc này Tinh Đình cũng đã thấy được, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, lập tức phát ra âm thanh cảnh báo, âm thanh chói tai vang vọng khắp sa mạc, có vẻ càng thêm trống trải cùng cô độc.
Cảnh báo đã đánh thức mọi người, đám người Sa Lang lập tức khiêng súng tới trên tường phòng hộ, cầm lấy ống dòm nhìn về phía trước, sắc mặt rất khẩn trương.
"Xem ra thượng đế có thù oán với đội 120 chúng ta, thật không có công đạo. "
Nhắc tới sa mạc kinh khủng nhất là gì, xếp thứ nhất chính là từ bạo, khi nó đến sẽ không có gì có thể tồn tại, nhưng đây chỉ là trên tràng diện, chỉ cần trốn ở dưới đất sẽ bình an vô sự, mà thứ có lực sát thương cực mạnh lại chính là đàn sa hạt!
Sa hạt cái mặc dù thích ăn sa hạt đực, nhưng năng lực sinh sản của chúng rất mạnh, một lần có thể đẻ ra một đống trứng, nhưng rất nhiều sẽ bị chết, đây cũng là vấn đề khiến loại sinh vật biến dị này phải nỗ lực rất lớn, nhưng tổng số có thể sống, trải qua việc bị loài người không ngừng giết chóc, rất khó có thể chứng kiến việc sa hạt kết thành đàn, vậy mà bây giờ.
Đang nhìn đàn sa hạt xuất hiện qua ống dòm, ít nhất cũng phải trăm con, lúc chúng đến gần trú địa, chậm rãi lộ đầu ra, bên trong kính hồng ngoại lập tức xuất hiện rất nhiều điểm đỏ.
"Mẹ kiếp, toàn bộ tiến vào trạng thái chiến đấu, bác sĩ khởi động thiết bị khống chế lôi khu, Tinh Đình lập tức liên lạc với trụ sở, thỉnh cầu không trung trợ giúp!" tiểu đội cấp cứu thật đúng là tiểu đội cấp cứu, gặp phải chuyện đều phải thỉnh cầu trợ giúp, chỉ là căn bản cũng không có biện pháp khác.
Đám người Lý Phong lập tức tiến vào khởi động cơ động chiến sĩ trên tường thành, lôi xạ súng toàn bộ được chuẩn bị tốt, chỉ là quái vật số lượng quá nhiều, đây quả thực chính là liều mạng, nếu không có vũ khí hạng nặng căn bản không đánh được.
"Các vị huynh đệ, nhất định phải đứng vững, đợi cứu viện tới là được. " Sa Lang quát.
Mộ Tuyết hiển nhiên đã biết được tình huống nơi này, nhưng chứng kiến nhiều sa hạt như vậy, sắc mặt cũng trắng bệch, trên tư liệu chưa xuất hiện sa hạt với số lượng lớn như vậy, loại biến dị sinh vật này mặc dù là có cuộc sống quần cư(theo đàn), nhưng chủ yếu đều là một mình kiếm ăn, ngẫu nhiên có 3 đến 5 con làm thành một đội, còn loại quy mô này chỉ khi loài người công kích ổ của bọn chúng mới có thể phát sinh.
"Đội trưởng, chúng ta không thể ngồi phi cơ trực thăng rút lui sao?"
"Vô dụng thôi, bên trong khẳng định có sa hạt cái, loại này đuôi có thể phun ra cương châm, có thể dễ dàng bắn thủng giáp của phi cơ trực thăng, chúng ta nhất thiết phải thủ vững!"
Sa Lang nói vậy nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ, nếu có thể chạy được, hắn cũng không muốn ở lại làm thất phu.
"Đội trưởng, địa lôi đã được khởi động toàn bộ, nổ bọn chúng như thiên nữ tán hoa. " Bác sĩ đem thiết bị khống chế đi lên.
"Đội trưởng, tín hiệu của chúng ta bị quấy nhiễu, là tín hiệu của NUF, bọn khốn kiếp, đinh thừa dịp cháy nhà lao vào hôi của!" Tinh Đình đã thử rất nhiều lần, chỉ là vẫn vô dụng, tín hiệu đã bị ngăn lại, song phương thỉnh thoảng cũng thích dùng phương thức này để tiến hành quấy nhiễu dịch thủ, đương nhiên tiểu đội 120 cũng giống như vậy, bọn họ vẫn ghi hận, lần này khẳng định là bị trả thù, mà sớm không nhiễu, muộn nhiễu, hết lần này tới lần khác lại đúng vào lúc quan trọng này.
"Tinh Đình, tiếp tục làm lại, nếu không muốn chết thì nhất định phải liên lạc được với trụ sở, những người khác đều tiến vào chuẩn bị chiến đấu, không thể đợi được nữa, đánh trước mẹ nó đi!"
Anh em làm pi hút tạm chơi nhỉ!!!!!
Lý Phong đang gặp phải nguy cơ có thể nói là lớn nhất trong lần đến sa mạc Takelama này, liệu hắn sẽ giải quyết ra sao.
Quân tiếp viện liệu có đến không?
Có thể liên lạc được với trụ sở hay không?
Hãy đợi hồi sau sẽ rõ.!!!!!