Mục lục
[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trò chuyện dông dài một lúc, trước sau Chu Chỉ vẫn tuyệt đối không một lời nhắc đến nhiệm vụ vệ sĩ, hiển nhiên cố ý ép Lý Phong phải lên tiếng trước. Dù sao hắn cũng đã chuẩn bị sẵn cho tình huống này. Con trai mà, mặt dàu một chút đâu có sao...

Đến văn phòng Chu Chỉ, Lý Phong đưa tay đóng cửa, đoạn đứng ngiêm trong một tư thế hết sức nghiêm túc thành khẩn:

“Cô Chu, mấy ngày nay em đã suy nghĩ rất nhiều, đúng là em không thể chỉ nghĩ đến mình được... Là một sinh viên của Học viện Alan quang vinh, em có nghĩa vụ phải cống hiến mọi khả năng có thể cho nhà trường. Một khi Nhà trường có việc hiệu triệu, dù phải vào nước sôi lửa bỏng cũng không thể từ nan... Hôm đó là em nhất thời hồ đồ, thưa cô... bây giờ thì có thể giao nhiệm vụ cho em được rồi. Chương trình học bị lỡ em sẽ dùng thời gian khác bù đắp, quyết không làm Nhà trường mất mặt...!”

Lý Phong ưỡn ngực đứng nghiêm, mắt nhìn thẳng ra cửa sổ, dõng dạc chẳng khác đang tuyên thệ quyết tử...

Đến như Chu Chỉ cũng phải ngẩn người, không biết nên cười hay nên khóc... Da mặt nhóc con hóa ra còn dày hơn mình tưởng, không ngờ dám giở trò vô lại này ra, làm như thể không có hắn thì Alan sụp đến nơi không bằng...

“Sinh viên Lý Phong, diễn thuyết nghĩa khí hào sảng như thế có lẽ nhà trường nên phong tặng ngay huy chương để tưởng thưởng tinh thần hy sinh của cậu mới được...”

“Không cần thưa cô, tất cả vì Đảng và Nhà nước, vì nhà trường quang vinh, có chế em cũng không ân hận...!”

Ánh mắt Lý Phong sáng rực, kiên định lạ thường. Bất cứ ai ngoài Chu Chỉ nhìn vào, hẳn sẽ phải rơi nước mắt vì tinh thần hiến dâng của chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết này...

“Ừm... sinh viên Lý Phong, suy nghĩ của bạn tôi đã hiểu. Được, ngồi đi... Tôi thật tự hào cho nhà trường khi có được một sinh viên có tinh thần giác ngộ chí cao như bạn. Đây là một vấn đề lớn và phức tạp, là một giáo viên, trước hết tôi phải suy nghĩ cho sinh viên của trường. Bạn nói không sai, nhiệm vụ này rất có thể làm lỡ việc học tập nên nhà trường cũng đang suy xét. Tất nhiên với sự chủ động và nguyện vọng tha thiết của bạn thì chúng tôi sẽ cân nhắc kỹ, chúng ta từ từ nói chuyện vậy...”

Chu Chỉ thong thả chỉ vào ghế... Lý Phong cũng biết, giở thủ đoạn cũng chỉ có thể đến mức này, dù sao thì quyền chủ động vẫn nằm trong tay đối phương...

“Sinh viên Lý Phong, hẳn bạn cũng chơi game Chiến tranh vũ trụ, không biết có nghe nói đến Chiến Sĩ Đao Phong?”

Lý Phong thầm giật mình, trí óc lập tức vận hành tối đa... Vì đâu Chu Chỉ lại có liên tưởng như vậy? Không phải là không thể nhưng thế cũng là quá nhanh, sơ hở ở đâu nhỉ...?

Phải rồi, trận đấu với Salta trong kỳ huấn luyện... Trận đấu đó hắn dùng Kanuo 3 chứ không phải BS001, tuy nhiên một cao thủ nếu tỉ mỉ đối chiếu sẽ nhận ra một số điểm tương đồng. Nhưng Chu Chỉ chắc chắn không phải là một người lái át chủ bài, cô ta chỉ là suy đoán mà thôi.

“À... tất nhiên là em có đăng ký một tài khoản, nhưng cũng không chơi thường xuyên, chỉ thỉnh thoảng nhàn rỗi ghé qua xem. Còn Chiến Sĩ Đao Phong thì ai mà chẳng biết, nhưng trò chơi suy cho cùng vẫn chỉ là trò chơi... Là một sinh viên khoa Cơ chiến của Alan, cá nhân em thấy không nên quá sa đà vào cái đó, nên tăng cường rèn luyện thực tế...”

“Ừm ừm.. Lý bằng hữu đúng là rất thích hợp làm giáo viên thuyết giảng...” Chu Chỉ ném ra một câu đầy ẩn ý cắt ngang những lời hùng hồn của Lý Phong, hiển nhiên cô ta không thể bị mấy lời sáo rỗng đó lung lạc được.

“Đâu dám, học trò còn rất nhiều điểm cần cô Chu chỉ giáo...!”

Lý Phong một mực không nhắc tới game Chiến tranh vũ trụ, làm sao hắn không biết Chu Chỉ tuyệt đối sẽ không tin những gì hắn nói. Đây sẽ là chìa khóa để trao đổi lấy nhiệm vụ vệ sĩ, thật may Tiểu Kim đã thức dậy đúng lúc...

Nắm được ý đôd của đối phương, Lý Phong phần nào trấn tĩnh lại. Dù sao thì kiểu gì Chu Chỉ cũng không nghĩ lại có người qua mặt được hàng rào an ninh của máy chủ, lập một tài khoản khác cho trò chơi Vũ chiến khét tiếng nghiêm khắc.

Cũng khó trách được cô ta, ai có thể tưởng tượng Lý Phong đang sở hữu một đồ chơi kỹ thuật cao thế chứ!

Chu Chỉ thoải mái đổi tư thế ngồi khiến Lý Phong được một lần chấp chới... Không nói bất cứ thứ gì khác, chỉ tính về thủ đoạn thì một nữ nhân như Chu Chỉ quả thực có sức hấp dẫn tột độ đối với cơ thể của Lý Phong, tuy nhiên sau khi có được Đường Linh thì sức cuốn hút đó hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Duy có một điều... bản thân Lý Phong cũng không hình dung nổi, một nam nhân có thể khiến người như Chu Chỉ phải can tâm phục tùng sẽ phải như thế nào... Hay có lẽ người đó hoàn toàn không hề có trên đời...?

“Lý bằng hữu có chút quá bảo thủ rồi, chính tôi cũng rất hâm mộ game Chiến tranh vũ trụ. Tuy là trò chơi nhưng trong đó có rất nhiều thứ đáng học tập, hơn nữa cuộc sống cũng cần vui chơi chứ?! Nếu có thời gian, chúng ta nên trao đổi một chút về chuyện này...”

“Ừm, thưa cô... Thực ra em không hứng thú với mấy game trên mạng, chơi cũng không giỏi giang gì, tốt hơn nên bỏ đi...!” Lý Phong làm ra vẻ khó xử.

Đã vậy thì Chu Chỉ càng không thể bỏ qua. Bất kể biểu hiện của Lý Phong là thật hay giả thì cô ta cũng phải đích thân xác nhận mới xong. Tiểu tử này nhìn vẻ ngoài rất non nớt, kinh nghiệm ứng phó cũng chẳng có chút gì đáng nói nhưng trên người luôn toát ra một ấn tượng nham hiểm đến nguy hiểm, khiến cô ta không thể yên tâm được...

“À, là thế này... Tiểu thư Angel cũng rất hứng thú chơi trò Chiến tranh vũ trụ. Nếu làm vệ sĩ, khó tránh khỏi phải có chút kiến thức về chuyện này để lúc cần có thể trao đổi với cô ta. Vệ sĩ là một nghề phức tạp, không phải chỉ giỏi đánh đấm là xong việc. Angel là yếu nhân của cả hai nhân loại nên vì vinh quang của nhà trường, chúng ta không thể không cẩn thận. Nếu Lý bằng hữu muốn nhận nhiệm vụ này thì chúng ta cần phải làm một số điều tra và bổ túc, hiểu biét về game Chiến tranh vũ trụ cũng là một trong số đó...”

Đúng là trong lời có lời... Lý Phong cười thầm trong bụng, ngoài mặt lại làm ra vẻ hết sức khó xử: “Thì ra không phải là chuyện cô Chu có thể quyết định được, không ngờ bên trong còn có vấn đề phức tạp như vậy... Thế thì em chắc phải bỏ cuộc rồi...!”

Càng từ chối, Chu Chỉ càng không buông tha... “Lý bằng hữu cứ yên tâm, chuyện này đích thực do tôi phụ trách. Thực ra thủ tục rất rườm rà nhưng cũng chỉ là thủ tục... Khả năng và thực lực của bạn thì tôi tuyệt đối tin tưởng, ngoài ra chỉ cần xác nhận một chút sự am hiểu về game Chiến tranh vũ trụ nữa là xong... Dù sao thì Angel cũng là Thiên sứ hòa bình danh tiếng, một khi cô ta đột nhiên có hứng thú với game Chiến tranh vũ trụ thì chúng ta cũng không thể không thận trọng...”

Chu Chỉ nói mà mặt không hề biến sắc, thật còn hơn cả thật...

“Chuyện này… ài...”

“Sinh viên Lý Phong! Đã vào trường Alan, đối mặt với khó khăn phải dũng cảm tiến lên, do dự chùn bước là tuyệt không nên một chút nào!”

“Cô Chu đã nói như vậy mà em còn muốn rút lui thì quả không xứng danh sinh viên Alan rồi... Được, em nhận lời!”

Lý Phong quả quyết đứng phắt dậy, hùng hồn trượng nghĩa... Chính khí ngất trời ấy làm Chu Chỉ lại một lần nữa ngẩn người… Sao vừa nhăn nhó từ chối mà hắn lại đồng ý ngay một cách sảng khoái như vậy nhỉ...?

Lời đã nói ra, Chu Chỉ dù nghi ngờ thế nào cũng phải tiếp tục trò chơi: “Được, quyết định như vậy đi! Lúc nữa tôi sẽ nhắn tin cho cậu.”

“Vâng, vậy em xin đi trước...!”

Chu Chỉ khẽ gật đầu... Lý Phong đã ra đến cửa đột nhiên dừng bước, hỏi: “Cô Chu, sao cô biết là em sẽ quay lại?”

Chu Chỉ khẽ nhếch mép: “Cậu không có hứng thú, không có nghĩa người bên cạnh cậu cũng không hứng thú!”

Lợi hại...

Tất cả đã được Chu Chỉ sớm sắp đặt, dù Lý Phong không tự nói cô ta cũng sẽ lộ tin tức cho Đường Linh và Mã Khả. Cuộc sống của Đường Linh tất nhiên Chu Chỉ biết rõ, còn tài liệu về Mã Khả thì đang nằm trong ngăn kéo của cô ta...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK